Chương 66

Diệp Trạch Thu kéo kéo cô để cô lấy lại tinh thần, nắm tay cô chạy về phía cửa thang bộ dẫn lên sân thượng.

Có Hạ Thần Đông giúp đỡ nên Tôn Cẩm Nhu thở ra một hơi, nhưng rất nhanh sức mạnh của bọn zombie bắt đầu đẩy ngược lại.

Hạ Thần Đông nhanh chóng duỗi tay giữ chặt Tôn Cẩm Nhu vừa muốn đẩy tấm kim loại kia ra nữa, kéo cô ta theo sát bước chân của Diệp Trạch Thu, mỗi khi tấm kim loại muốn ngăn cản bọn họ thì hét lớn một tiếng.

Khâu Sơ Hạ sử dụng dị năng quá độ dẫn đến hôn mê vừa mới tỉnh, nên tay chân có chút rụng rời, chỉ là cô đang cố gắng chống đỡ nhưng đã bị Diệp Trạch Thu phát hiện ra, dứt khoát ôm cô vào trong lòng rồi ôm cô chạy.

Tấm kim loại kia tuy rằng đủ dài nhưng lại không dài đến được cửa thang bộ, một đường được Tôn Cẩm Nhu và Hạ Thần Đông chống đỡ mạnh mẽ đẩy ra cũng chỉ được tí kẽ hở để thông qua.

Nếu bọn họ đi đến cửa thang bộ thì tấm kim loại sẽ bị đẩy trở về kề sát mặt tường, cùng lúc đó cửa thang bộ dẫn đến sân thượng sẽ bị zombie vây quanh.

Diệp Trạch Thu vừa mới đến cửa thang bộ dẫn lên sân thượng thì bỗng dừng lại, hơi chần chờ. Tôn Cẩm Nhu đi theo sát bọn họ thấy vậy thì la lên: "Nhanh lên! Thần Đông nói để anh ấy giải quyết chuyện phía sau."

Diệp Trạch Thu nghe thấy vậy thì vững tin được một tí, đẩy đầu kia của tấm kim loại ra để tạo khe hở rồi ôm theo Khâu Sơ Hạ leo lên trên.

Tôn Cẩm Nhu và Hạ Thần Đông vừa mới đến cửa thang bộ, thì tấm kim loại đã bị bọn zombie đẩy sát vào mặt tường, bốn người đứng trước cửa thang bộ bại lộ trước mặt chúng nó.

Hình như toàn bộ zombie của trung tâm thương mại này đều bị nhốt ở đây vậy, ít nhất có hơn một trăm con, đương nhiên bốn người ở cửa thang bộ không có tinh thần đếm đầu zombie, liếc mắt một cái rồi nhanh chóng leo lên, cửa ở trên sân thượng bị khóa chặt.

Khâu Sơ Hạ vịn tay lên rào chắn của thang bộ, tay hơi run run, lắc lắc đầu với Diệp Trạch Thu: "Anh đừng lo cho tôi nữa, nhanh chóng đi mở cửa đi, bọn họ không chịu đựng nổi được nữa đâu."

Hạ Thần Đông ở phía sau liên tục lớn tiếng hét to để ngăn chặn bọn zombie lại, trong lúc hắn lấy hơi nghỉ ngơi thì Tôn Cẩm Nhu nhanh chóng dùng sức đấm rồi đá bọn zombie xuống thang bộ phía dưới.

Diệp Trạch Thu không dám chậm trễ, lấy ra công cụ mở khóa ở bên eo ra, khom người chuyên chú mở khóa.

Khâu Sơ Hạ nắm chặt thời gian điều tiết hơi thở của mình, nếu Hạ Thần Đông và Tôn Cẩm Nhu chịu đựng không nổi nữa thì chỉ còn cách cô phải xông lên.

Tốc độ mở khóa của Diệp Trạch Thu rất nhanh, tiếng khóa cửa được mở vang lên, anh cẩn thận đẩy cửa ra xem xét tình hình bên trong rồi kinh hỉ quay đầu lại: "Ở đây không có zombie!"

Khâu Sơ Hạ không chờ anh xuống đón mình lên, hít sâu một hơi lấy sức bước lên cầu thang từng bước rồi vào cửa sân thượng.

Hạ Thần Đông kéo Tôn Cẩm Nhu theo sát sau đó, vừa quay đầu hét lớn vừa nhanh chóng leo cầu thang.

Diệp Trạch Thu đứng ngay cạnh cửa, chờ ba người bọn họ vừa vào cửa thì nhanh chóng đóng cửa lại rồi khóa chặt. Vừa mới khóa cửa xong thì ngoài cửa nhanh chóng truyền đến âm thanh đập cửa rầm rầm cùng với tiếng gào rống của bọn zombie.