Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Nam Thần Sủng Vợ, Siêu Mạnh Mẽ

Chương 63

« Chương TrướcChương Tiếp »
Bản thân tự mình hứa hẹn lập team với cô ta, còn được cô ta cứu mạng một lần nữa, mình làm gì có tư cách bỏ rơi người ta khỏi team chứ?

"Mọi người đang làm gì vậy?" Khâu Sơ Hạ âm thầm hạ quyết tâm bốn người họ nhất định phải cùng nhau đi đến cùng, nhìn Hạ Thần Đông đang duỗi tay đẩy cửa.

"Chúng ta còn đang ở nơi bị bắt cóc, ở đây chắc chắn có rất nhiều zombie." Diệp Trạch Thu đi đến cửa ý bảo Hạ Thần Đông lui qua một bên, sờ sờ trong túi quần rồi lấy ra một lưỡi dao mảnh, trên đó còn dính một ít băng keo, nhìn như là dính trên da vậy.

Khâu Sơ Hạ thấy anh lấy dao ra như biết làm ảo thuật thì tự nhiên có cảm giác an toàn. Ít nhất thì mặc kệ ở trong tình huống như thế nào cũng không sợ bị người ta trói lại nữa.

"Xem ra là bị khóa từ bên trong, để tôi nghĩ cách khác đã." Diệp Trạch Thu kề sát cạnh cửa, khom người xem xét một chút thì hiểu rõ tình trạng của cánh cửa.

Tôn Cẩm Nhu nghe thấy bị khóa từ bên trong thì trên mặt hiện ra tia sợ hãi, nhẹ giọng hỏi: "Có phải là do có quá nhiều zombie hay không? Cho nên..."

Khâu Sơ Hạ xoa bóp vai gáy, lắc lắc đầu, vẻ mặt chắc chắn vỗ vỗ bả vai Tôn Cẩm Nhu: "Tôi tỉnh rồi, bất quá nếu không được nữa thì lại ngất thêm một lần nữa thôi."

Tôn Cẩm Nhu bị lời nói hào khí tận trời của Khâu Sơ Hạ làm đứng hình mất năm giây rồi cười cười: "Cậu đừng lo, tuyệt chiêu dị năng trâu bò đó của cậu giữ đến cuối cùng đi."

Diệp Trạch Thu vẫn luôn khom người cố gắng mở cửa, cuối cùng cũng vang lên âm thanh kim loại va chạm, anh mở được khóa cửa rồi.

Anh hít sâu một hơi, quay đầu nhìn Hạ Thần Đông, Hạ Thần Đông ra vẻ chắc chắn gật đầu, rồi lộ ra ánh mắt kiên định, nắm chặt then cửa: "Anh mở cửa đây, chuẩn bị sẵn sàng!"

Diệp Trạch Thu vừa dứt câu thì Hạ Thần Đông dùng hết sức bình sinh đẩy cửa ra, Diệp Trạch Thu nhịn không được ngó mắt nhìn Hạ Thần Đông một cái, ánh mắt kia như đang nói người anh em à, cửa này không phải đẩy ra đâu mà là phải kéo vào.

Hạ Thần Đông bị ánh mắt của Diệp Trạch Thu nhìn đến đỏ mặt tía tai, làm bộ như không biết chuyện gì nhìn trái nhìn phải, cứ như người vừa rồi dùng hết toàn lực đẩy cửa ra không phải là hắn vậy.

Diệp Trạch Thu híp hai mắt lại, cuối cùng thở ra một hơi, hung hăng kéo cửa vào.

Tình hình bên trong làm thân thể đang căng chặt của bọn họ nhẹ nhàng thả lỏng.

Tầng này đều là các cửa hàng bán mỹ phẩm, có nhiều bức tường cao cao ngăn cách các cửa hàng cùng cửa ra vào, trước mặt còn có tấm kim loại cao gần bằng trần nhà, bên trong đó còn có bọn zombie đang xô đẩy nhau như muốn phá tan rào cản bức phá ra ngoài vậy.

Lắng nghe một chút còn nghe thấy ở phía dưới truyền đến giọng nói tức muốn học máu, giọng của người đàn ông cường tráng rất lớn, còn mang theo tức giận: "Mày nói gì? Không tìm được bốn đứa kia sao?"

Hắn ta tạm dừng một lát, âm lượng còn lớn hơn lúc nãy: "Tìm! Chắc chắn bọn nó còn ở trong siêu thị, lục soát từng tầng một cho tao!!"

Đáp lại hắn ta là tiếng vâng vâng dạ dạ cùng với tiếng bước chân hỗn loạn.
« Chương TrướcChương Tiếp »