Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Trọng Sinh Mạt Thế Nữ Vương: Nam Thần Sủng Vợ, Siêu Mạnh Mẽ

Chương 104

« Chương TrướcChương Tiếp »
Khâu Sơ Hạ lại chuyển lực chú ý lại lên người Hà Ưu Ưu, xoa xoa đầu cô ấy, nhẹ giọng nói: "Không sao cả, bệnh tự kỷ cũng không sao, cậu còn tốt hơn so với nhiều người khác, bởi vì cậu đơn thuần lại tốt đẹp, ở thế giới riêng của bản thân thật ra cũng không tệ."

Khâu Sơ Hạ nói vậy làm Tôn Cẩm Nhu thở dài, một lát sau cười nhẹ lên tiếng: "Nghe cậu nói như vậy làm tớ hâm mộ cậu ấy quá, sống ở trong thế giới của bản thân mới thật sự đơn giản."

Hạ Thần Đông im lặng nghe hai người nói chuyện, cảm nhận được cảm xúc của Tôn Cẩm Nhu nên duỗi tay ra định xoa đầu cô ta, nào biết trong bóng tối không thấy gì nên không cẩn thận đυ.ng đến vết thương làm Tôn Cẩm Nhu khẽ rên vì đau.

Hạ Thần Đông nhanh chóng rụt tay lại, ảo não quay đầu đi.

Bên cánh tay phải của Tôn Cẩm Nhu đau đến tê liệt luôn rồi, nhưng nếu bị ai đó chạm vào viên đạn găm vào xương sẽ bị ép lại khiến cô ta đau đớn âm ỉ.

Tôn Cẩm Nhu theo phản xạ kêu lên thì nhận thấy được Hạ Thần Đông cứng đờ ngồi đó, nên khó khăn giơ tay ra vỗ vỗ hắn: "Tôi không đau dữ vậy đâu, không sao hết."

__

Nại Nại: iêm đi chơi vài ngày lại về với Sơ Hạ tỷ rồi đây!!

Sơ Hạ: . . .

Giọng nói đáng thương của Tôn Cẩm Nhu lại làm Khâu Sơ Hạ khẽ cười: "Hai người các cậu đều nghỉ ngơi lấy lại sức tí đi, ngoan ngoãn chờ Đổng Hạnh và Trạch Thu trở về."

Đổng Hạnh đứng ở cạnh cửa dựa vào ven tường ngửa đầu nhìn trần nhà, trong lòng tràn ngập đầy cảm xúc.

Hắn thật tâm muốn gia nhập vào đội ngũ của bọn họ, mặc dù trong lòng hắn hoàn toàn không tin tưởng họ.

Nếu không phải nghe thấy được bọn họ nói chuyện, cảm thấy bốn người bọn họ rất hào phóng trượng nghĩa thì có lẽ hắn sẽ nghĩ cách lừa họ, cách tốt nhất là biến họ thành zombie luôn.

Hắn dắt Diệp Trạch Thu ra khỏi cửa nhưng tâm lý vẫn lo lắng cho Hà Ưu Ưu không yên, nên lợi dụng việc Diệp Trạch Thu không nhìn thấy gì dẫn hắn đi vòng về trước cửa phòng.

Diệp Trạch Thu nghe thấy được giọng nói của Khâu Sơ Hạ, cũng biết được Đổng Hạnh không yên tâm nên không hề lên tiếng nhắc nhở câu nào.

Đổng Hạnh đứng ở cạnh cửa nghe thấy Khâu Sơ Hạ và Hà Ưu Ưu nói chuyện, hốc hốc hắn dần dần ươn ướt.

Chỉ là người xa lạ mà thôi lại có thể bao dung Hà Ưu Ưu như thế, đây là lần đầu tiên hắn gặp.

Trước kia cũng sẽ có người biểu hiện ra sự đồng tình thương hại, nhưng càng nhiều người là thấy diện mạo của Hà Ưu Ưu.

Còn bọn họ không giống, bọn họ không nhìn thấy diện mạo của Hà Ưu bị bôi đầy chất lỏng của zombie, chỉ là người dưng xa lạ nhưng lại có lòng kiên nhẫn như thế.

Làm trong lòng trong mắt hắn đều chua xót, hắn cảm thấy bản thân mình không có tiền đồ nên hung hăng nhắm chặt mắt, xoa xoa chóp mũi cay cay.

Diệp Trạch Thu đứng bên cạnh hắn, mặc dù không nhìn thấy gì cũng cảm nhận được tâm trạng đang dao động của hắn.

Trong lòng hơi chút tự hào, cô gái anh thích nhìn bề ngoài có vẻ máu lạnh vô tình nhưng thực chất lại có trái tim mềm mại nhân hậu lương thiện.

Đổng Hạnh xoa xoa chóp mũi cay xè của mình xong thì hít sâu một hơi, đột nhiên xoay người đẩy cánh cửa ra, thấy Khâu Sơ Hạ nhanh chóng cảnh giác đứng lên nhìn hắn.
« Chương TrướcChương Tiếp »