Edit: Vân Linh Nhược Vũ
"Không phải chứ? Da mặt tên khốn Sở Mộ Phàm đó được làm bằng gì vậy? Cậu ta đã có bạn gái? Tối hôm trước cậu ta xin kết bạn wechat với cậu, còn nói mấy câu mập mờ kìa? Cậu không mắng thẳng mặt cậu ta sao?" Tống Thu Thu tức giận.
Kỳ Nguyệt chống cằm: "Dù sao đại thần cũng ở đó, tớ không muốn quậy đến khó coi. Hơn nữa câu lời nhắn của cậu ấy cũng có thể hiểu là nhớ bạn học cũ. Nếu tớ cứ nói toẹt ra, cậu ấy phủ nhận, vậy người xấu hổ sẽ là tớ rồi!"
"Tra nam! Đây là hành vi điển hình của trà xanh đấy!" Tô Tiểu Đường chặc lưỡi.
"May mà lúc ấy có lão đại giải vây."
Nghe thấy Cố Hoài giải vây, Tống Thu Thu phấn khởi hỏi: "Má ơi! Đại thần thật đẹp trai! Tớ có thể tưởng tượng đến tình cảnh lúc ấy rồi! Đó là chống lưng, chống lưng cho cậu đó!"
"Đúng vậy đúng vậy! Lão đại thật trượng nghĩa! Quả thật y như phim thần tượng ấy! Nguyệt bảo, cậu không rung động chút nào sao?" Tô Tiểu Đường hỏi.
Kỳ Nguyệt bất đắc dĩ đáp: "Các cậu nói quá rồi, cậu ấy giúp tớ là vì tớ giúp cậu ấy lúc đi tàu điện ngầm thôi."
"Cái gì dợ! Hai người, một người giả làm bạn gái, một người giả làm người người theo đuổi, phát hường phấn khắp nơi, kết quả không có tia lửa nào sao? Có phải cậu gạt bọn tớ không?" Tô Tiểu Đường nhịn không được mà phỉ nhổ.
Tống Thu Thu cũng hơi hoài nghi: "Cậu và lão đại không có dưa gì thật hả?"
Kỳ Nguyệt đưa ra ánh mắt nghi vấn: "Có thể có dưa gì?"
Tống Thu Thu cam chịu số phận ngửa mặt nằm trên giường, tuyệt vọng ai oán: "Dưa không có, chỉ có khoai tây."
Suy nghĩ lại thì, lão đại không phải người phàm, Kỳ Nguyệt lại là củ khoai tây thành tinh, hai loại này làm sao cạ nhau tạo tia lửa được chứ?
Kỳ Nguyệt: "..."
Tô Tiểu Đường: "..."
...
Ba người cứ như vậy nằm lên giường, tám nhảm đến hơn nửa đêm.
Nói đến phần sau, Tô Tiểu Đường đột nhiên bò dậy, hưng phấn nói: "Đúng rồi, tối mai các cậu có muốn cùng tớ đi xem đội trường chơi bóng rổ không?"
Kỳ Nguyệt cảm thấy hơi ngoài ý muốn: "Xem đội trường chơi bóng rổ? Từ lúc nào cậu thấy hứng thú với bóng rổ vậy?"
Tống Thu Thu cũng hỏi: "Cậu hiểu quy tắc chơi bóng rổ sao?"
Tô Tiểu Đường buột miệng thốt ra: "Ai rảnh quan tâm cách chơi chứ!"
Kỳ Nguyệt: "Vậy cậu xem cái gì?"
Tống Thu Thu: "Đúng vậy! Cậu xem cái gì?"
Tô Tiểu Đường ngại ngùng xoắn xít hơn nửa ngày, cuối cùng yếu ớt giơ tay lên: "Ờm, việc này... tớ... tớ xem trai! Thật xin lỗi! Tớ nói thật! Tớ muốn thoát khỏi tổ chức!"
Tống Thu Thu lập tức quay phắt nhìn Tô Tiểu Đường: "Cậu nói cái gì?"
Tô Tiểu Đường chớp mắt: "Các bảo bối! Chúng ta đều là sinh viên năm tư rồi! Tớ thật sự rất muốn thoát cảnh FA, tớ muốn cảm nhận cảnh tình yêu thanh xuân vườn trường lãng mạn! Các cậu nghĩ đi, nghĩ kĩ đi, chẳng lẽ các cậu không động tâm sao? Qua thôn này sẽ không gặp được quán của thôn đó nữa, kiếp này sẽ không còn cơ hội gặp lại nữa đâu."
Tống Thu Thu quả thật bị cô ấy làm dao động: "Ờm, cái này..."
Thấy Tống Thu Thu bị dụ dỗ, Tô Tiểu Đường lập tức ra sức mê hoặc: "Đúng không đúng không! Hay là chúng ta đổi tên nhóm chat đi?"
Kỳ Nguyệt bật cười: "Cậu muốn đổi thành gì?"
Tô Tiểu Đường: "Tiểu đội thoát FA!"
Kỳ Nguyệt nhướn mày: "Lúc trước là ai nói thoát FA sẽ làm chó?"
Tống Thu Thu phụ họa: "Đúng vậy! Cậu quên lời thề của mình rồi sao? Quy tắc này do chính cậu đề ra đó!"
Tô Tiểu Đường: "Gâu!!!"
Tống Thu Thu không còn lời nào để nói: "Cậu giỏi!"
Kỳ Nguyệt lâm vào trầm mặc, một lúc sau mới mở miệng: "Dù sao tớ cũng sẽ không phản bội tổ chức."
Tống Thu Thu: "Tớ cũng sẽ không!"