Chương 25: Làm công

Khâu Thục Vân tắt điện thoại, Tô Du Du thất thần ngồi ở trên giường.

Bà bà không thể ngừng thuốc được, cô nhất định phải kiếm được tiền.

Cô mở ra điện thoại, trượt đến dãy số của Trì Tư Tước, lại chần chờ.

Cô có thể mượn tiền Trì Tư Tước được sao? Cô hiện tại đang ở nhà hắn, ăn cũng ở nhà hắn, lại mở miệng ra mượn tiền, thật sự rất mất mặt.

Hơn nữa bọn người Tô gia thái độ rất rõ ràng rồi, chính là muốn thăm dò quan hệ của cô với Trì Tư Tước, cô dựa vào cái gì mà làm bọn họ được như ý?

Nghĩ vậy, cô cắn răng, trượt đến một dãy số khác, bấm.

"Alo, học tỷ Chu Hâm, là em, Tô Du Du."

"Ôi, Du Du ah, có chuyện gì không?"

"Là như thế này, em gần đây có chút thiếu tiền. . . Em muốn biết, gần đây chị có biết công việc nào không?"

Chu Hâm là học tỷ ở trường cũ của cô, bỏ học rất sớm để đi theo xã hội đen, quan hệ rất rộng, trước kia Tô Du Du tại Tô gia mặc dù không có bị bỏ đói, nhưng Tô gia cũng chưa bao giờ cho cô tiền xài vặt, mỗi lần có việc cần đến tiền, đều tìm Chu Hâm giới thiệu việc làm.

"Giới thiệu việc làm?" Chu Hâm cười lạnh, " cô cho là tôi đã quên, ba năm trước đây cô như thế nào lại làm hư chuyện của tôi ư?"



"Học tỷ. . . Lần đó thật là ngoài ý muốn, tôi lần này thật sự rất cần tiền, có thể làm phiền cô hay không. . ."

"Được rồi, đừng nói là tôi không chiếu cố cô, tôi có một công việc, lương khá cao, mà xem cô có muốn làm hay không."

"Tôi làm! Cảm ơn học tỷ!"

Tô Du Du xuống lầu, lấy lý do nói mình muốn đến bệnh viện xem bà bà, tài xế chở cô tới bệnh viện, nhưng cô không vô bệnh viện, mà kêu một chiếc taxi, đi tới địa chỉ Chu Hâm đưa cho cô.

Đó là một nhà hàng mới được khai trương, tại thành phố S cũng khá nổi tiếng: "nhà hàng Kouz".

Nói thật nhà hàng này cũng khá đặc sắc, nhân viên toàn bộ là mỹ nữ, sở hữu tất cả đủ loại màu sắc hình dạng kỳ lạ trang phục cosplay, chi phí cũng rất cao, rất nhiều đại gia gần đây đều tới nơi này hội tụ.

Tô Du Du đi đến căn phòng dành cho nhân viên, một cô cái tên Hồng tỷ tiếp đãi cô.

Nghe nói là Chu Hâm giới thiệu đến đây, Hồng tỷ đánh giá cao thấp cô một phen, đáy mắt hiện lên một tia kinh ngạc, rất nhanh cầm một bộ quần áo thỏ đưa cho cô, "Cô mặc cái này, sau đó lập tức đi lên lầu 302 đưa đồ ăn."

Tô Du Du nhìn thấy quần áo trong tay, sắc mặt cứng đờ, "Cái này. . . Tôi có thể không mặc không? Hoặc là mặc bộ đồ cổ trang bên cạnh chẳng hạn. . ."

"Không được, hôm nay không có khách muốn trang phục cổ trang, cô sẽ mặc cái này." Hồng tỷ không kiên nhẫn, "Không muốn kiếm tiền? Không muốn thì đi khỏi đây dùm tôi, tôi không có thời gian lãng phí với cô."

Khuôn mặt Tô Du Du trắng bệch, cuối cùng vẫn phải cầm quần áo vào phòng thay.



Năm phút sau, cô đi tới, Hồng tỷ trông thấy cô, con mắt sáng ngời.

Bộ quần áo màu đen bó sát người, màu đen của giày cao gót lộ ra phần chân nhỏ nhắn xinh xắn có vài phần cao và gầy, trên đầu là một băng đô tai thỏ lung linh, nhìn thêm có vài phần đáng iu.

"Rất đẹp, tôi trang điểm cho cô." Hồng tỷ thoả mãn gật đầu, không nói hai lời.

"Cái này. . ." Tô Du Du mặc bộ trang phục này, thập phần không có cảm giác an toàn, "Cửa tiệm này là chính quy a. . . Tôi chỉ là tới làm nhân viên phục vụ, sẽ không phải. . ."

"Cô có ý gì?" Hồng tỷ mặt tức giận, " Chúng ta phục vụ khách đều có uy tín và danh dự, chỉ cần cô không chịu, không có ai sẽ bắt buộc cô."

Tô Du Du lúc này mới nhẹ nhàng thở ra , mặc kệ Hồng tỷ trang điểm cho mình như thế nào, đi vào phòng bếp cầm đồ ăn, sau đó đi về hướng trên lầu phòng 302.

Đến phòng cô mở cửa ra, cô hít thở sâu một hơi, bắt buộc chính mình lộ ra vẻ mặt tươi cười, bước vào.

"Các ngài, đồ ăn của các ngài đến rồi." Cô dựa theo Hồng tỷ phân phó, mở miệng dùng giọng nói ngọt ngào đáng yêu.

"Tô Du Du?"

Nhưng trong số người đó, vang lên âm thanh kinh ngạc.

Trông thấy người ngồi đó, Tô Du Du dáng tươi cười lập tức cứng đờ, sắc mặt trở nên trắng bệch.