Như thế nào cũng không nghĩ tới Tư Đồ tiểu vương gia nói ra tay là ra tay, không có một chút do dự chần chờ, nháy mắt đã làm mấy người trúng chiêu.
“Bổn vương nói được thì làm được, có bản lĩnh, các ngươi tiếp tục đứng ra thử xem, tuy ta là một Nhàn Vương, nhưng tốt xấu gì cũng họ Tư Đồ, cho dù lại vô dụng, các ngươi cảm thấy, phụ hoàng của bổn vương sẽ để người khác bắt nạt đến trên đầu hắn sao?” Tư Đồ Kiệt cười lạnh, nhìn mọi người ở hiện trường, phát ra một tiếng hừ lạnh từ cái mũi.
Mọi người cả kinh, bỗng nhiên lấy lại tinh thần, đúng vậy, lại vô dụng, tiểu vương gia này cũng là hoàng tử Tư Đồ quốc, mặc kệ được coi trọng hay không, tốt xấu gì cũng đại biểu cho hoàng thất Tư Đồ.
Hoàng thất Tư Đồ ức hϊếp hắn là đương nhiên, nhưng nếu bọn họ ức hϊếp, tính chất nháy mắt thay đổi, Tư Đồ quốc chủ có lẽ sẽ không để ý chết sống của Tư Đồ Kiệt, nhưng không thể nghi ngờ, quyền uy này không cho phép khıêυ khí©h.
“Tiểu vương gia, mặc kệ nói như thế nào cũng là ngươi đả thương người trước, hiện tại bọn họ thân trúng kịch độc, cho dù ngươi nâng Tư Đồ quốc chủ ra, chuyện này cũng không thể nào nói nổi đi.” Một đạo sư mặt âm trầm, bước ra một bước, nhìn chằm chằm Tư Đồ Kiệt nói.
Chê cười, cho dù là dọn ra toàn bộ Tư Đồ quốc cũng triệt tiêu không được sự thật hắn đả thương người này.
Chỉ cần bọn họ có lý, sao phải sợ Tư Đồ vương quốc?
Xoát xoát xoát!
Vài đạo ngân quang xẹt qua, cùng với từng tiếng kêu thảm, mấy người vốn sắc mặt xanh tím, thân trúng kịch độc lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được khôi phục bình thường, trừ bỏ còn nằm trên mặt đất, nhìn không ra một chút bị thương.
“Bổn vương cái gì cũng không có làm!” Tư Đồ Kiệt giơ hai tay, biểu tình tự nhiên mà nói.
Mọi người dưới chân lảo đảo, tập thể suýt ngã, bản lĩnh trợn mắt nói dối của tiểu vương gia này thật đúng là không phải lợi hại bình thường.
“Chúng ta đi!” Nam Cung Ly tiến lên, trực tiếp đẩy Tư Đồ Kiệt, dẫn theo mọi người lớp 22 Linh Giả đi tới phương hướng học viện Đông Khải.
“Vương đạo sư, Lăng Ngữ đạo sư còn chưa ra.”
“Lớp một Linh Giả còn thiếu một học viên, tên là Nam Cung Ngạo Tuyết.”
Hai vị học viên tiến lên, báo cáo kết quả kiểm kê nhân số.
“Sao lại thế này, Lăng Ngữ làm đạo sư lớp một Linh Giả, học viên lớp bọn họ đều ra tới, lẽ ra nên đi cùng nhau ra mới đúng.” Một người đạo sư nghi hoặc nói, ánh mắt chúng đạo sư tập thể nhìn về phía lớp một Linh Giả.
Lại thấy bọn họ an tĩnh khác thường, thậm chí có loại trầm thấp uể oải nói không nên lời, vẻ mặt ẩn nhẫn bất an sợ hãi.
Trực giác nói cho bọn họ, nhất định đã xảy ra chuyện gì.
Ở dưới sự ép hỏi liên tục của chúng đạo sư, một người lớp một Linh Giả rốt cuộc nhịn không được, nói ra tình hình thực tế.
“Cái gì, Lăng Ngữ đạo sư đã chết?” Mọi người kinh hô, mặt đầy kinh ngạc ngoài ý muốn, trong lòng chấn động cực độ.
“Nam Cung Ngạo Tuyết rơi xuống vách núi?”
“Thế nhưng là lớp 22 Linh Giả giở trò quỷ, đáng giận, đám đao phủ này, tuyệt đối không thể lại làm cho bọn họ ngốc ở Đông Khải.”
“Lần này trở về, chỉ cần mọi người chúng ta đều đoàn kết lên, đám người Nam Cung Ly, chỉ có bị nước bị trục xuất khỏi học viện.”
Mọi người cộng lại, cùng nhau thảo luận.
Đám người Nam Cung Ly trở về học viện, báo danh ở quảng trường, sau đó giải tán từng người về ký túc xá nghỉ ngơi.
Sáng sớm ngày hôm sau, tin tức lớp 22 Linh Giả gϊếŧ hại Lăng Ngữ đạo sư, cũng đẩy Nam Cung Ngạo Tuyết rơi xuống vách núi giống như gió lớn thổi quét toàn bộ học viện.
Mọi người bạo tẩu, tập thể ồ lên, các loại ồn ào kinh hô, ấn tượng đối với lớp 22 Linh Giả rơi xuống âm điểm.
Nam Cung Ly còn chưa đi đến lớp 22, đối diện đã đυ.ng phải mấy vị chấp sự Chấp Pháp Đường học viện.
“Xin lỗi, xin theo chúng ta đi một chuyến.” Hắc y chấp sự cầm đầu nhìn nàng, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề nói.
Nam Cung Ly gật gật đầu, đẩy Tư Đồ Kiệt trên xe lăn, phía sau đi theo Tiểu Huyền Ngọc cùng với Bách Lý Tô, đi theo hắc y chấp sự.
Thực mau bị mời tới Chấp Sự Đường, vừa tiến vào, ánh mắt như đèn pha nhất trí nhìn lại đây.
Lại thấy trong Chấp Sự Đường có không ít người, chủ vị là viện trưởng đại nhân mặc áo bào màu vàng, hai bên cạnh thì ngồi chư vị đạo sư học viện, mọi người lớp 22 Linh Giả đứng ở phía dưới, một bên khác là chúng học viên lớp một Linh Giả.
Bên cạnh còn đi theo vài vị thiếu niên thiếu nữ xem kịch vui, toàn bộ Chấp Sự Đường kín người hết chỗ, theo nàng tiến vào, nhấc lên ồn ào nghị luận nho nhỏ.
“Rốt cuộc tới, ha, xem nàng giải quyết chuyện kế tiếp như thế nào.”
“Hừ, gϊếŧ chết Lăng Ngữ đạo sư, chờ chịu trừng phạt đi, ta dám chắc chắn, lần này viện trưởng đại nhân tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho bọn họ.”
“Ngay cả tỷ tỷ mình đều gϊếŧ, nữ nhân này, quả thực không có nhân tính, tốt xấu gì Nam Cung Ngạo Tuyết người ta cũng là huyết mạch Nam Cung gia tộc, nàng một dưỡng nữ, làm như vậy có phải thật quá đáng hay không?”
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Nam Cung Ly đều mang theo khinh thường, trong lòng mắng nàng vô số lần, nếu ánh mắt có thể gϊếŧ chết người, phỏng chừng nàng sớm đã chết không dưới ngàn lần ở dưới ánh mắt trừng lớn của mọi người.
Nam Cung Ly thản nhiên tự nhiên, đẩy Tư Đồ Kiệt, ở dưới sự thoái nhượng của mọi người đi tới trung tâm Chấp Sự Đường đứng yên.
Viện trưởng trên đài dù bận vẫn ung dung mà nhìn, khóe môi chứa độ cong như có như không, ánh mắt sâu thẳm đen tối, làm người biện không hiểu rõ cảm xúc.
“Viện trưởng, nếu Nam Cung Ly đã tới, là thời điểm công bố trừng phạt đối với lớp 22 Linh Giả đi.” Một người đạo sư trên chỗ ngồi gấp không chờ nổi mà nói.
Đã sớm muốn nhanh chóng diệt trừ nữ nhân chướng mắt này, một học viên nho nhỏ lại muốn làm đạo sư, quả thực là vũ nhục đối với những người bọn họ này.
“Lớp 22 Linh Giả, nếu là lớp rác rưởi, căn bản không cần tồn tại.”
“Nam Cung Ly hành vi ác liệt, gϊếŧ hại đạo sư, tàn hại thủ túc, thật là đại ác, người như vậy, không thể lại lưu tại học viện.”
“Đúng vậy, trục xuất khỏi Đông Khải, trả thanh tĩnh cho học viện ta.”
Trong nháy mắt, toàn bộ Chấp Sự Đường đều oanh động lên, sôi trào ồn ào, tiếng tiếng điếc tai.
“Dựa vào cái gì muốn huỷ bỏ lớp 22 chúng ta?”
“Con mắt nào của các ngươi nhìn thấy là Nam Cung chúng ta gϊếŧ Lăng Ngữ đạo sư, đây là bôi nhọ.”
Chúng học viên lớp 22 Linh Giả tức không thể át, một đám l*иg ngực phập phồng, gò má đỏ bừng, hận không thể lớn giọng mắng những kẻ không biết xấu hổ này.
Rõ ràng là Lăng Ngữ muốn tánh mạng của Nam Cung trước, xuất phát từ tự vệ, cho dù Nam Cung thật sự gϊếŧ nàng ta cũng thực bình thường, huống hồ tất cả việc này vẫn là hắc y nhân thần bí làm, dựa vào cái gì đến cuối cùng toàn ăn vạ trên người Nam Cung.
Không công bằng, những người này quả thực đáng giận, ý định hãm hại Nam Cung.
“Dựa vào cái gì? Chỉ bằng nàng gϊếŧ Lăng Ngữ, làm Nam Cung Ngạo Tuyết rơi xuống vách núi, hai mạng người này, cho dù là hiện tại muốn lấy mạng nàng đền mạng cũng không quá.” Một người đạo sư cười lạnh, trong mắt có hàn khí khϊếp người.
Tư Đồ Kiệt ngồi ở trên xe lăn khóe môi nâng lên độ cong lãnh khốc, ánh mắt nhìn chằm chằm vị đạo sư kia lạnh thấm người, làm người nhịn không được rùng mình một cái.
Nam Cung Ly kinh ngạc mà liếc mắt nhìn Tư Đồ Kiệt trên chỗ ngồi một cái, đối diện với vẻ mặt sủng nịch nụ cười dịu dàng của nam nhân.
Được rồi, chẳng lẽ thật là mình xuất hiện ảo giác?
Lại ngẩng đầu, ánh mắt Nam Cung Ly đạm mạc mà nhìn về phía vị đạo sư kia lung tung áp tội danh cho nàng: “Ngươi luôn miệng nói ta gϊếŧ Lăng Ngữ, đẩy Nam Cung Ngạo Tuyết rớt xuống vách núi, chính là tận mắt nhìn thấy?”
“A, nếu ta tận mắt nhìn thấy, thì sẽ không tùy yd ngươi thương tổn các nàng, mọi người đều biết, Lăng Ngữ và Nam Cung Ngạo Tuyết là đạo sư và học viên lớp một Linh Giả, nhiều người chứng kiến như vậy, chẳng lẽ còn giả?” Tên mặc bào đạo sư kia phản bác trở về, giọng điệu đắc ý đến cực điểm.
Có nhiều người làm chứng như vậy, nữ nhân này, mơ tưởng chiếm được nửa điểm chỗ tốt.
“Rốt cuộc sao lại thế này?” Viện trưởng đại nhân phía trên vẫn luôn chưa từng lên tiếng rốt cuộc mở miệng, khí thế cưỡng bức áp tới mọi người lớp một Linh Giả, sắc mặt nghiêm túc, hàm chứa vô tận sắc bén.
Bị khí thế kia áp tới, mọi người lớp một Linh Giả cả người run run, ánh mắt lộ ra sợ hãi bất an.
Chỉ cần tưởng tượng đến tình cảnh lúc đó, cái loại sâm hàn như dòi trong xương này, nháy mắt bò lên, làm cho cả người bọn họ đều ở vào trong sợ hãi cực lớn.
“Nói!” Viện trưởng đại nhân quát chói tai, ‘bịch bịch’ vài tiếng, mấy người quỳ xuống đất, sợ tới mức chân mềm.
Mọi người lớp 22 Linh Giả bên kia mặt lộ vẻ khinh thường, chỉ kém không có trào phúng cười ra tiếng.
Còn nói lớp 22 Linh Giả bọn họ là lớp rác rưởi, ở trong mắt bọn họ, nhóm người này mới thực sự là rác rưởi chân chính, một đám hèn nhát không có tiền đồ.
“Lăng, Lăng Ngữ đạo sư và, và Nam Cung Ngạo Tuyết xác thật đã chết.” Lớp trưởng lớp một Linh Giả thắt đầu lưỡi, cực không trôi chảy mà nói.
“Vị đồng học này, xin ngươi nói rõ ràng, miễn oan uổng nhân sĩ vô tội.” Nam Cung Ly lạnh giọng nhắc nhở nói.
Đã chết và chết như thế nào, đây mới là mấu chốt chân chính, muốn đẩy tất cả trách nhiệm đến lớp 22 bọn họ, quả thực buồn cười.
“Tiểu tử, ngươi chỉ cần nói, có những người chúng ta này tọa trấn, yêu nữ này sẽ không thể làm gì ngươi.”
“Không sai, chỉ cần đuổi nữ nhân này ra khỏi học viện Đông Khải, không ai có thể uy hϊếp được đến các ngươi, ngẫm lại Lăng Ngữ đạo sư của các ngươi, làm người chứng kiến, các ngươi có nghĩa vụ nói ra chân tướng.”
Vài vị đạo sư ra tiếng, lời nói có ẩn ý.
Nam Cung Ly ở một bên cười lạnh: “Không sai, chỉ cần ngươi nói ra chân tướng, không chỉ ta sẽ không làm khó dễ ngươi, ngay cả vị bằng hữu sau lưng ta kia, tin tưởng cũng sẽ không trách cứ các ngươi.”
Dứt lời, tất cả học viên lớp một ở đây đều run lên.
Vị bằng hữu trong miệng nàng kia tự nhiên chính là vị hắc y nhân thần bí mà khủng bố kia, tưởng tượng đến Lăng Ngữ đạo sư bị chết chỉ dư lại một cái xác da bọc xương, cái loại sợ hãi âm hàn này lần nữa đánh úp lại.
Chúng đạo sư đang ngồi ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trong mắt đều xẹt qua hồ nghi khó hiểu.
Cái gì vị bằng hữu sau lưng kia, còn có cái gì bọn họ không biết sao?
“Cầu viện trưởng đại nhân tha thứ, chúng ta cũng không phải cố ý nói dối.”
“Kỳ thật là Nam Cung Ngạo Tuyết lấy Nam Cung Huyền Ngọc để áp chế, muốn Nam Cung Ly giao Kim Quan Hoàng Hậu cho nàng.”
“Lăng Ngữ đạo sư nhân lúc hỗn loạn tập kích Nam Cung Ly, kết quả bị hắc y nhân thần bí hút hết tinh nguyên mới chết.”
“Nam Cung Ngạo Tuyết cũng không phải bị Nam Cung Ly đẩy xuống.”
Mọi người lớp một Linh Giả hoảng loạn mà nói, bọn họ mới không cần đắc tội vị hắc y nhân thần bí kia, bọn họ còn không muốn chết, càng không muốn chết giống như Lăng Ngữ đạo sư.
Tình thế nháy mắt nghiêng về một phía, chúng đạo sư trên chỗ ngồi sắc mặt xanh mét, ánh mắt hung lệ mà trừng mắt nhìn chúng học viên lớp một Linh Giả, có loại xúc động muốn gϊếŧ người.
“Kim Quan Hoàng Hậu?”
“Hắc y nhân thần bí?”
Vài vị học viên đứng nghe bắt được trọng điểm, trong mắt lộ ra nóng rực khó nhịn, chẳng lẽ là Kim Quan Hoàng Hậu có thể làm người nháy mắt tăng lên thực lực trong truyền thuyết?
Trời ạ, xem ra đám người Nam Cung Ly này thật sự được đến bảo bối.
“Ngươi nói hắc y nhân thần bí kia sẽ không phải chính là vị cường lực đánh sập Lăng phủ kia đi?” Một người học viên yếu ớt hỏi, về lời đồn đãi Lăng phủ bị diệt sập trong chớp mắt kia đến nay còn nháo đến ồn ào huyên náo ở toàn bộ Đông Khải.
Đều nói sau lưng nữ nhân này có một chỗ dựa thần bí mà lại cường đại, nếu thật là vị kia, thật là có bao nhiêu khủng bố.
Chẳng lẽ nói vị hắc y nhân thần bí mà lại cường đại kia vẫn luôn bảo vệ ở bên cạnh Nam Cung Ly, nếu không như thế nào ở sau khi tiêu diệt Lăng phủ lại vừa lúc xuất hiện ở trong Mê Tung trận?
Lời vừa nói ra, không chỉ chúng đạo sư đang ngồi khϊếp sợ sợ hãi, ngay cả đáy mắt viện trưởng đại nhân thượng vị cũng không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
Lăng phủ bị diệt trong chớp mắt vẫn luôn là đề tài mọi người học viện Đông Khải cố tình lảng tránh, lúc này bày mọi chuyện ở bên ngoài, lại lảng tránh hiển nhiên không ổn.
“Người kia và ngươi có quan hệ gì?” Ánh mắt viện trưởng đại nhân khóa Nam Cung Ly, hận không thể nhìn vào chỗ sâu trong linh hồn nàng.
Trong lòng Chúng đạo sư căng thẳng, một đám dựng lỗ tai lên, chờ đợi đáp án kế tiếp của Nam Cung Ly.
“Trừ bỏ đã cứu ta, giữa chúng ta cũng không có quan hệ khác, trên thực tế, ta cũng không quen biết hắn.” Nam Cung Ly thản nhiên nói, ngay cả chính nàng đều nghi hoặc vì sao người kia vô duyên vô cớ mấy lần cứu nàng.