Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Quỷ Vương Thích Sủng Tiểu Độc Phi Nghịch Thiên

Chương 73: Nữ nhân của Tư Đồ Kiệt ta

« Chương TrướcChương Tiếp »
Nàng là yếu, cũng không nhìn xem thân thể này hiện giờ mới bao lớn, phải nói nàng còn có không gian trưởng thành rất lớn được không.

Cắt lấy bốn cái tay gấu, lột bỏ một thân da lông, mọi người ăn no nê, dẹp đường hồi phủ, đi ngược lại con đường từng đi qua.

“Bổn vương đi trước một bước.” Hắc y nam tử thần bí ném xuống một câu, thân hình nhoáng lên, biến mất không thấy.

“Tới vô ảnh đi vô tung, cường giả chính là tùy hứng như vậy.” Chúng thiếu niên lớp 22 nhịn không được cảm khái.

“Ca ca mặt đen còn sẽ trở về sao?” Tiểu Huyền Ngọc ôm thú hồ, khổ ba ba nhìn phương hướng nam nhân biến mất, vẻ mặt buồn bực không nỡ.

Hắn còn có rất nhiều thứ muốn ca ca mặt đen dạy hắn đáy, ca ca mặt đen lợi hại như vậy, chỉ là đứng ở bên người đã rất có cảm giác an toàn, quan trọng nhất chính là dáng vẻ ca ca mặt đen đeo mặt nạ thật ngầu thật soái.

“Đừng nhìn, đều đi xa.” Nam Cung Ly gõ cái trán tiểu gia hỏa một cái, buồn cười nói, nam nhân kia lạnh như vậy, tiểu gia hỏa thế nhưng không sợ hắn.

Rất xa đã thấy Tư Đồ Kiệt chờ bọn họ ở chỗ cửa ra, một bộ áo đen, an tĩnh mà ngồi ở trên xe lăn, con ngươi xanh lộng lấy lóa mắt, trong suốt thuần tịnh, làm người không tự giác an tĩnh xuống theo hô hấp của hắn.

“Tỷ phu, người xem Tiểu Hồng của ta.” Tiểu Huyền Ngọc trước mắt sáng ngời, ôm thú hồ trong ngực vọt qua, gấp không chờ nổi mà khoe ra.

Thú hồ da lông màu đỏ bị hắn ôm vào trong ngực, đột nhiên rùng mình một cái, bị cái tên ác tục như thế, quê đến mất mặt, một chút cũng không hợp với khí chất cao quý của nó hung hăng kí©h thí©ɧ tới rồi.

“Tỷ phu, đây là Tiểu Hồng của ta, nhị tỷ còn có Tiểu Kim và Tiểu Đao, chúng nó đều thật là lợi hại.”

Nam Cung Ly theo ở phía sau cũng không khỏi co giật khóe miệng một chút, Tiểu Kim và Tiểu Đao, tên này, thiệt tình đơn giản thông tục……

“Đã trở lại.” Tư Đồ Kiệt trên xe lăn ngẩng đầu, ánh mắt dịu dàng nhìn Nam Cung Ly, âm thanh từ tính dễ nghe, đáy mắt hàm chứa sủng nịch.

“Mấy ngày nay, ngươi còn tốt đi?” Nam Cung Ly gật gật đầu, bỗng nhiên có chút áy náy nho nhỏ, sớm biết vậy ngay từ đầu để cho hắn ngốc ở Thiên Phú Viên, để một mình hắn ngốc ở nơi này, nhất định thực nhàm chán đi.

“Ta thực tốt, đừng nghĩ nhiều như vậy, cần phải trở về.” Tư Đồ Kiệt dịu dàng cười, khó được kiên nhẫn như thế, trên mặt trắng nõn tuyệt mỹ lộ ra một nụ cười nhạt nhẽo, Nam Cung Ly xem đến không khỏi hoảng thần, chỉ cảm thấy trước mắt trăm hoa đua nở, vô cùng kinh diễm.

Bách Lý Tô bên cạnh bĩu môi, trong lòng lóe lên, ánh mắt dừng lại ở trên người Tư Đồ Kiệt nhiều hơn một chút.

Ra Mê Tung trận, các lớp khác sớm chờ ở một bên, nhìn thấy đám người Nam Cung Ly ra tới, tập thể thổn thức, ánh mắt nhìn về phía bọn họ mang theo xem kỹ.

“Nhưng tính ra tới, thế nào, ở bên trong có tìm được bảo bối gì hay không?”

“Chậc chậc, thế nhưng thời gian ngốc còn lâu hơn chúng ta, nghe nói bên trong ánh sáng đỏ dị động, lấy thực lực của những người các ngươi này, hẳn là chỉ có thể nhìn xem đi.” Thiếu niên nói xong, tập thể cười vang.

Nam Cung Ly lựa chọn làm lơ, mọi người lớp 22 Linh Giả ăn ý mà bảo trì trầm mặc, chỉ có chính bọn họ biết chùy thủ trên tay Nam Cung kia có bao nhiêu đặc biệt, có thể dễ dàng cắt qua da lông của gấu đen cấp sáu, tuyệt đối không phải vật phàm, còn con Tiểu Kim Thử kia có tác dụng gì, trước mắt còn chưa biết.

Nhưng mà có hắc y nam tử thần bí tọa trấn, Nam Cung được đến tay hai loại vật này, khẳng định không đơn giản.

“Phu phu, phu phu!” Một bóng đỏ chợt lóe qua, tên thiếu niên đi đầu ồn ào kia kêu thảm thiết ra tiếng, máu tươi tràn ra, trên mặt ấn vài vết cào thật sâu.

Tiểu Hồng đi vòng vèo, ngạo kiều mà nằm ở trên vai Tiểu Huyền Ngọc, trong miệng hừ hừ.

Tiểu Huyền Ngọc khoe khoang mà nâng đầu, xem còn dám coi khinh bọn họ.

“Hít, sao lại thế này, đó là thứ gì?”

“Chẳng lẽ là thú sủng tiểu tử này khế ước, thú hồ lông đỏ, thứ này không thường thấy nha.”

“Mặc kệ là cái gì, tiểu tử này làm thú sủng ức hϊếp người chính là không đúng, nghịch ngợm không tốt như thế, thương tổn học viên cùng viện, không xứng lại ngốc ở Đông Khải.” Mọi người ồn ào, lửa giận áp chế lâu dài nháy mắt bùng nổ, bất mãn mà trừng mắt nhìn đám người Nam Cung Ly.

“Không sai, một cái lớp rác rưởi, đã sớm không nên tồn tại, dù sao Mê Tung trận rèn luyện lần này bọn họ khẳng định là một lớp xếp cuối cùng, đến lúc đó chúng ta cùng nhau xin, xin viện trưởng đại nhân đuổi tất cả bọn họ ra khỏi học viện.”

“Ha, đến lúc đó ta khẳng định là người đầu tiên tán đồng.” Chúng học viên hoan hô sôi trào, hận không thể lập tức xin viện trưởng đại nhân huỷ bỏ lớp 22 Linh Giả.

Trời biết bọn họ đã sớm nhìn đám người Nam Cung Ly khó chịu, đều là Linh Giả, không có người thấy được người khác càng ưu tú hơn mình, huống hồ nữ nhân này ưu tú cũng thôi, được sủng ái cũng tốt, cố tình không nên đi làm đạo sư gì đó.

Cho dù xuất sắc hơn nữa, nàng cũng chỉ là một học viên, học viên nên có giác ngộ thân là học viên, dựa vào cái gì muốn cao hơn bọn hắn một bậc?

Nàng cuồng nàng ngạo đúng không, chờ kéo nàng xuống nước, hoàn toàn đá ra khỏi học viện, xem nàng còn có tự tin ngạo nghễ như vậy hay không.

Chúng đạo sư thấy vậy vui mừng, cũng không ngăn lại mọi người nghị luận ồn ào, thậm chí ước gì nháo đến lớn hơn nữa.

Mọi người không thể gặp lớp 22 Linh Giả rác rưởi, làm sao bọn họ nhìn quen Nam Cung Ly có được danh hiệu đạo sư?

Nàng tồn tại, không thể nghi ngờ là một loại vũ nhục đối với tất cả đạo sư ở đây.

Nghĩ xem bọn họ ngây người ở học viện Đông Khải nhiều năm như vậy, vẫn là lần đầu tiên gặp được chuyện học viên quản lý lớp, một Linh Giả cấp bốn nho nhỏ mà thôi, căn bản không xứng trở thành đạo sư.

“Đều là người nào, có bản lĩnh hiện tại lập tức bẩm báo viện trưởng đại nhân bên kia đi, ai sợ ai.” Một thành viên lớp 22 cả giận nói, âm thanh tràn ngập châm chọc khinh thường.

“Xuy, mạnh miệng ai không biết nói, lại nói thành tích rèn luyện lần này, ai xếp cuối cùng còn không nhất định đâu, lớp 22 Linh Giả ta dù kém, cũng tuyệt không phải là lớp xếp cuối cùng, các ngươi vẫn là bớt phần tâm này đi.” Một người khác cười lạnh, ít nhất theo hắn biết, thành tích lớp một Linh Giả tuyệt đối kém hơn lớp 22 bọn họ.

“Chỉ cần chúng ta còn nguyện ý tiếp tục ngốc tại lớp 22 Linh Giả, ai cũng đừng nghĩ đá chúng ta ra.”

“Đúng vậy, học viện cũng không phải là nhà các ngươi mở, các ngươi nói không tính.”

Mọi người lớp 22 lòng đầy căm phẫn, buồn bực mà quát, này đã không phải lần đầu tiên nghe được vũ nhục đối với lớp 22.

Tức giận và nhục nhã mãnh liệt làm sắc mặt mọi người đỏ lên, trong ngực mênh mông một ngọn lửa giận ngập trời, muốn thiêu đốt cuồng liệt, hận không thể đốt tất cả thành tro tàn.

Nam Cung Ly dù bận vẫn ung dung mà nhìn, nửa câu an ủi nói cũng không nói, đôi khi, nhục nhã làm sao không phải một loại kí©h thí©ɧ và trưởng thành khác?

Hôm nay bọn họ thừa nhận vũ nhục này, ngày mai, chắc chắn dâng trả gấp trăm ngàn lần, nàng thậm chí đã đoán trước được tình hình sau khi trở lại học viện.

Còn không phải là muốn giải tán lớp 22 Linh Giả, đuổi tất cả bọn họ ra Đông Khải sao?

Cố tình, nàng chính là sẽ không như ý nguyện của bọn họ đấy.

“Nam Cung, bọn họ đều vũ nhục chúng ta như vậy, như thế nào ngươi không nói một câu?” Một thiếu niên rốt cuộc nhẫn không được, nhìn Nam Cung Ly hỏi.

Nếu không phải hiểu biết cá tính của nàng, đều phải hoài nghi nàng là một đám với bọn họ.

“Đúng vậy Nam Cung, những người này quá đáng giận.” Ánh mắt mọi người lớp 22 tất cả đều bắn lại đây, nghiễm nhiên coi nàng như người tâm phúc.

Nếu thật muốn chia rẽ lớp 22 Linh Giả, trước hết nguy hại không phải chính là ích lợi của đạo sư nàng sao, nàng thế nhưng một chút đều không nóng nảy, thậm chí một chút tức giận cũng không có nhìn thấy từ trên mặt nàng, không thể không làm mọi người kinh ngạc ngoài ý muốn.

“Giống như các ngươi nói, học viện lại không phải nhà bọn họ mở, cho nên những lời này, mọi người cứ coi như người nào đó phun phân là được.” Nam Cung Ly ngoắc ngoắc khóe môi, không để ý lắm mà nói.

“Ha, khó trách nơi này thối như vậy.” Mọi người thoải mái, sau đó tập thể cười to.

“Nam Cung Ly, chớ có làm càn!” Một người đạo sư rống giận, ánh mắt trừng lớn, dữ tợn đến hận không thể ăn thịt người tại chỗ.

“Kỳ quái, ta đang nói chuyện bình thường, chẳng lẽ trong lúc vô ý lại mạo phạm ngài, không bằng các hạ chỉ điểm bến mê, giải thích nghi hoặc vì bổn tiểu thư một phen.” Ánh mắt Nam Cung Ly không chút sợ hãi mà đón lên, nhướng mày, nhìn vị đạo sư kia hỏi.

“Ngươi, ngươi, buồn cười!” Đạo sư trung niên tức không thể át, bị Nam Cung Ly phản bác dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, lửa giận trong lòng hoàn toàn bùng lên, vung chưởng lập tức đánh tới phía Nam Cung Ly.

Mọi người chung quanh xem kịch vui, vẻ mặt vui sướиɠ khi người gặp họa, trong lòng chúng thiếu niên lớp 22 Linh Giả căng thẳng, bị hành động không biết xấu hổ nói không thắng thì đánh của vị đạo sư kia làm tức giận đến sắc mặt đỏ lên.

Tư Đồ Kiệt ngồi ở trên xe lăn đáy mắt ám mang chớp động, xẹt qua sắc bén, tay đặt ở trên tay vịn nhẹ nhàng nhấn một cái, một bóng đen phá không mà đi, ‘bịch’ một tiếng hoàn toàn đâm vào vị trí ngực của tên đạo sư kia.

Thân thể đạo sư trung niên run lên, ‘phịch’ một tiếng ngã trên mặt đất, chỉ trong nháy mắt sắc mặt hiện ra xanh tím, độc tố nhanh chóng lan tràn toàn bộ thân thể.

Mọi người hút khí, bị một kích đột ngột xảy ra làm đến sững sờ ở tại chỗ, lại thấy tên đạo sư kia cả khuôn mặt tím đen đến gần như dữ tợn khủng bố, trong lòng tập thể xẹt qua bất an kinh sợ.

Học viên lớp 22 đầu tiên là cả kinh, sau đó tập thể mừng thầm, âm thầm tán dương vì cử chỉ anh dũng của tiểu vương gia.

Quá trâu bò có biết hay không, tiểu vương gia này, thật sự là không ra tay thì thôi, vừa ra tay đã muốn mạng người, ha, xem bọn họ còn dám kiêu ngạo, ức hϊếp Nam Cung ở trước mặt tiểu vương gia không, đều không muốn sống nữa.

Nam Cung Ly chớp chớp mắt, ngơ ngác mà nhìn đạo sư trung niên nằm trên mặt đất cả người run rẩy co rút, hoàn toàn không dự đoán được Tư Đồ Kiệt thế nhưng còn có khả năng này, thì ra xe lăn bình phàm không chút kỳ diệu ở trong mắt nàng, còn có công năng thần kỳ như vậy.

“Nữ nhân của Tư Đồ Kiệt ta, há là ngươi có thể tùy ý ức hϊếp!” Tư Đồ Kiệt hơi nhấp môi mỏng, ánh mắt u ám thâm thúy bắn ra lạnh lẽo, giống như sông băng, cả người tản ra hàn khí không thể bỏ qua, giống như muốn đông lạnh linh hồn người, đáy mắt lệ khí gϊếŧ chóc, làm mọi người vì vậy mà chấn động, rùng mình và sợ hãi phát ra từ linh hồn.

Nhìn cả người băng hàn lạnh lẽo kia, mọi người tập thể rùng mình một cái, đắm chìm ở bên trong lời nói uy hϊếp của hắn.

Hắn cuồng bá băng hàn, cả người tản ra lệ khí như thế, vẫn là tiểu vương gia phế vật trong mắt bọn họ kia sao?

Khí thế này, quả thực làm người khó có thể tin.

“Chỉ là một phế vật, ỷ vào ngoại vật cũng dám kiêu ngạo cuồng vọng như thế, quả thực buồn cười.” Tên đạo sư tuổi lớn nhất kia lấy lại tinh thần đầu tiên, chờ lúc phát giác mình bị một phế vật dọa đến, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác nhục nhã nồng đậm, khinh thường mà cười lạnh nói.

“Ha, đúng vậy, giả vờ đến giống như có bao nhiêu lợi hại.” Một thiếu niên khác cũng cười to ra, còn không phải là ở trên xe lăn chứa ám khí sao, ngoại vật lại lợi hại như thế nào cũng không thay đổi được sự thật hắn là phế vật này.

Nếu không phải không để ý, dựa vào thực lực của Lý đạo sư, căn bản sẽ không trúng chiêu.

Mọi người chung quanh bị tiểu vương gia dọa sợ tới mức không nhẹ trước sau lấy lại tinh thần, sau đó tập thể cười vang, các loại trào phúng khinh thường.

“Ta phi, vừa rồi lão tử thiếu chút nữa bị dọa ra nướ© ŧıểυ, mẹ nó, không bản lĩnh đừng ở chỗ này giả vờ cường đại.”

“Khụ khụ, tiểu vương gia này, khẩu khí ngược lại không nhỏ, ai không biết hắn chỉ là một phế vương, hoàng thất Tư Đồ người ta căn bản là không để bụng hắn.”

“Đúng vậy, cũng chỉ có hắn còn coi mình là Vương gia.”

Tư Đồ Kiệt ngồi ở trên xe lăn cười lạnh, khóe môi dương lên thị huyết tàn khốc, hai tay hoạt động xe lăn, xoát xoát vài bóng đen lại bắn ra ngoài, vài tên thiếu niên hét lên rồi ngã gục, tập thể nằm trên mặt đất giãy giụa thống khổ, giống như tên đạo sư phía trước kia, nhanh chóng bị độc tố ăn mòn, trở nên thảm không nỡ nhìn.

Trường hợp ồn ào nháy mắt lâm vào tĩnh mịch, mọi người không dám thở mạnh, ngạc nhiên mà cương cứng ở tại chỗ.

Nếu vừa rồi chỉ là chấn động nho nhỏ, như vậy lúc này lại là sợ hãi phát ra từ nội tâm.
« Chương TrướcChương Tiếp »