- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Huyền Huyễn
- Quỷ Vương Thích Sủng Tiểu Độc Phi Nghịch Thiên
- Chương 61: Có bổn vương ở, đừng sợ
Quỷ Vương Thích Sủng Tiểu Độc Phi Nghịch Thiên
Chương 61: Có bổn vương ở, đừng sợ
“Ha ha, không tồi không tồi, này nữ oa oa thật là có thiên phú.” Vài vị bình thẩm Đan Giả cười to, sung sướиɠ không thôi, tràn ngập tán thưởng đối với Nam Cung Ly.
Phụt……
Ngọn lửa tắt, truyền đến từng mùi gay mũi, một người lại một người Đan Giả bị kết quả Nam Cung Ly bày ra làm chấn động tâm thần, không lưu ý một cái, bại trận.
Theo sát sau đó, Mộ Dung Nịnh là người thứ hai tiến vào trạng thái ngưng đan.
Ban đầu người xem ôm chờ mong cực lớn đối với hắn hiện giờ chỉ cảm thấy thiếu hứng thú , xin hỏi ở sau khi kiến thức đan dược cực phẩm luyện chế nhanh chóng, bọn họ còn sẽ cảm thấy hứng thú đối với những người còn lại sao?
Đáp án là phủ định.
Mười lăm phút sau, Mộ Dung Nịnh mở ra đan lô, sương trắng bay ra, lại không có đan hương, lúc Cầm Máu đan màu đỏ kia chậm rãi dâng lên từ trong đan lô, đặt ở dưới tròng mắt của mọi người, hiện trường lần nữa oanh động.
“Ha ha, cực phẩm lại thấy cực phẩm, hôm nay là ngày mấy, thế nhưng liên tiếp hai lần xuất hiện đan dược cực phẩm.”
“Ta nói mà, Mộ Dung Đan Giả chính là liên tục quán quân hai mùa, sao có thể sẽ kém?”
“Quá trâu bò, hai viên Cầm Máu đan cực phẩm, xem ra giới luyện đan muốn thay đổi thời tiết, sớm muộn gì đều sẽ là thiên hạ của người trẻ tuổi.”
“Đáng tiếc, tuy rằng Mộ Dung Đan Giả cũng luyện chế ra Cầm Máu đan cực phẩm, nhưng dù sao cũng chậm hơn Nam Cung Đan Giả một chút, tốc độ là không bằng……”
Mọi người hoan hô sôi trào, các loại cảm xúc di động, ở sau khi có Mộ Dung Nịnh làm đối lập, ấn tượng của mọi người đối với Nam Cung Ly lại cao một phần, ánh mắt nhìn về phía nàng càng thêm nóng rực điên cuồng.
Đều là Linh Giả cấp bốn, đều luyện chế Cầm Máu đan cực phẩm, nhưng tốt xấu gì nữ nhân này là lần đầu tiên tham gia thi đấu như vậy, gần mười ba tuổi đã vượt qua Mộ Dung Nịnh tham gia hai mùa, mười ba tuổi và 18 tuổi, dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng biết ai càng trâu bò hơn.
Nữ nhân này quả thực chính là hắc mã danh xứng với thực đan tái lần này, im lặng thì thôi, lên tiếng là kinh người, làm mọi người kiến thức tới thiên phú và thực lực bá đạo này, cũng làm tất cả Đan Giả ở đây thật sâu mà xấu hổ.
Quả nhiên không so không biết, vừa so đã bị dọa nhảy dựng, ở trước mặt nàng, bọn họ quá kém.
Vòng thi đấu thứ ba, Nam Cung Ly đương nhiên lấy được đệ nhất danh, Mộ Dung Nịnh tạm ở thứ hai.
Trên đài khách quý Hạ lão tức đến cả người phát run, trên trán nổi lên gân xanh, ánh mắt hung hăng trừng mắt nhìn nữ oa đột nhiên xuất hiện kia.
Cảm nhận được ánh mắt chế nhạo chung quanh nhìn tới, cả trái tim Hạ lão đều vặn vẹo lên, trong mắt hiện lên thị huyết gϊếŧ chóc.
Rõ ràng lần này nhất định sẽ đoạt được quán quân Đan Giả tái ba mùa liên tiếp, hiện giờ tình thế nghịch chuyển, nữ nhân không biết tốt xấu này, không thể muộn một năm lại đến sao, cố tình năm nay lại đây xem náo nhiệt, làm ông ta mất hết mặt mũi ở trước mặt mọi người.
Nếu nàng lấy đi vị trí quán quân của đồ nhi của ông, ông sẽ làm nàng trả giá lớn!
Tuyên bố thứ thi đấu tự, có người vui mừng có người buồn rầu, 35 Đan Giả, sau khi đào thải cuối cùng dư lại mười người.
“Vòng thứ tư tự do phát huy, xin chư vị Đan Giả tùy ý phối hợp ở trong cung cấp thảo dược, cuối cùng dựa theo phẩm cấp và chất lượng đan dược luyện chế để xác định thứ tự thi đấu.” Đan Giả áo xám nói xong, thực nhanh có nhân viên công tác nâng lên mười cái rương gỗ sơn đỏ, bên trong mỗi một cái đều chứa đầy các loại thảo dược.
Mỗi loại thảo dược chỉ có một cây, nói cách khác mỗi người đều chỉ có một cơ hội.
Ánh mắt Nam Cung Ly đảo qua, thảo dược trong rương nhiều đến làm người hoa cả mắt, trong đó càng có vài cây thảo dược tốt nhất, thuộc về cực phẩm trong trân phẩm.
Nhìn đến những thứ đó, ánh mắt Nam Cung Ly nháy mắt dính ở bên trên dời không ra, vắt hết óc nghĩ những thảo dược đó tổ hợp lại có thể luyện chế ra thứ gì.
Lúc nhìn thấy một loại thảo dược hình rễ cây đen như mực ở đáy rương kia, hai mắt Nam Cung Ly nháy mắt phát sáng, trong đầu xẹt qua một ý niệm, không chút do dự, nháy mắt chọn rễ cây thảo dược lên.
Ánh mắt vài vị bình thẩm bao gồm Đan lão vẫn luôn dừng ở trên người nàng, thậm chí hội trưởng đại nhân và những Đan Giả thâm niên dưới đài kia cũng tất cả đều nhìn nàng, cho nên lúc nhìn thấy Nam Cung Ly lựa mấy loại thảo dược, khóe miệng mọi người run rẩy, trên trán trượt xuống một loạt hắc tuyến.
Đan lão ứa ra mồ hôi lạnh, rất muốn gõ gõ đầu dưa của nha đầu này, hỏi một chút đến tột cùng nàng suy nghĩ cái gì.
Những thảo dược đó, tùy tiện một gốc cây đều là tồn tại cực kỳ trân quý, tin tưởng nha đầu cũng là vì nhìn ra giá trị của chúng nó mới có thể lựa lên một đám như vậy.
Nhưng vấn đề là, những thảo dược cực đó phẩm tổ hợp ở bên nhau, căn bản không có thứ gì có thể luyện chế được không.
Nàng đây không phải là tìm đề khó cho mình sao?
“Tiểu sư muội đây là muốn luyện cái gì?” Các sư huynh viện luyện dưới đài đan cũng không khỏi tò mò, đầy mặt nghi hoặc khó hiểu.
“A, quả nhiên thú vị!” Bách Lý Tô híp mắt tím lại, nhìn vài loại thảo dược trong tay Nam Cung Ly kia, khóe môi chứa nghiền ngẫm.
Vòng thi đấu thứ tư thực nhanh bắt đầu.
Ra lệnh một tiếng, xuy xuy xuy, mười ngọn lửa tế ra, nháy mắt bao phủ toàn bộ đài thi đấu ở bên trong ánh sáng đỏ đậm.
Nam Cung Ly mặc y phục màu xanh, tóc đen áo choàng, ánh lửa màu đỏ chiếu rọi, làm làn da nàng càng thêm trắng nõn như ngọc, hai mắt thanh triệt, lẳng lặng mà nhìn chăm chú vào đan lô trước mặt.
Bàn tay trắng vung lên, ba cây thảo dược cực phẩm đồng thời rơi vào đan lô, ba ngọn lửa lay động, đồng thời luyện hóa ba cây thảo dược.
So với Đan Giả khác, Nam Cung Ly chọn lựa thảo dược số lượng ít nhất, tổng cộng chỉ có chín cây, nhưng luận giá trị, cộng tất cả thảo dược của những người khác cũng không sánh bằng một cây của nàng.
Lực linh hồn tăng lớn, ngọn lửa trong đan lô càng thêm cuồng liệt, ba cây thảo dược không chút sứt mẻ, không có một chút dấu hiệu mềm hoá.
Trên đài bình thẩm Đan lão cũng không khỏi đổ mồ hôi lạnh vì nàng, càng là thảo dược chất lượng tốt, giá trị cao, luyện chế càng thêm cố sức, nha đầu đồng thời luyện chế ba cây như vậy, thuần túy tìm phiền toái.
Những người khác liên tiếp luyện hóa vài cây thảo dược, Nam Cung Ly vẫn còn đang phấn đấu cùng ba cây thảo dược, thời gian trôi qua một nửa, Mộ Dung Nịnh tiến vào trạng thái ngưng đan đầu tiên.
Mà lúc này ba cây thảo dược trong đan lô của Nam Cung Ly mới luyện hóa xong, còn dư lại sáu cây.
“Rốt cuộc Mộ Dung Đan Giả bị vượt qua, quá soái.”
“Ha, xem ra Nam Cung Ly là lực lượng không đủ, nhìn xem, mọi người đều luyện chế đến không sai biệt lắm, nàng còn ngừng ở kia.”
“Hắc, một ván định thắng thua, thành tích vòng thi đấu này công bố là có thể biết ai là khôi giả chân chính thi đấu lần này.”
Mọi người kích động nóng bỏng, sôi nổi chờ mong.
Ầm ầm ầm!
Một người lại một người Đan Giả tiến vào trạng thái ngưng đan.
Các sư huynh viện luyện đan dưới đài nôn nóng không thôi.
Cảm nhận được Đan Giả bên cạnh khoe khoang khıêυ khí©h nhìn tới, ngọn lửa của Nam Cung Ly đột nhiên tăng lớn, ánh lửa lay động, vọt lên cao 1 mét, dưới uy hϊếp thật lớn, hai gã Đan Giả khoe khoang hưng phấn kia tức khắc héo, chỉ nghe hai tiếng ‘phụt phụt’, ngọn lửa tắt, truyền đến mùi gay mũi, một phen nỗ lực nháy mắt hóa thành tro tàn.
“Đáng giận, ngươi nữ nhân này……” Một người Đan Giả bùng nổ, sắc mặt dữ tợn mà đánh tới phía Nam Cung Ly.
Không đợi hắn tới gần, Đan Giả áo xán vung tay lên, bọn họ và cả đan lô cùng nhau bị mời xuống đài: “Kỹ không bằng người thì không cần ở chỗ này mất mặt xấu hổ!”
Khóe miệng mọi người run rẩy, tập thể xấu hổ, bi ai vì hai gã Đan Giả này.
Thi đấu tiếp tục, Nam Cung Ly ném sáu cây thảo dược còn lại vào trong đan lô.
Có kinh nghiệm phía trước, Nam Cung Ly thực mau khống chế tốt hỏa hậu, theo ngọn lửa bỏng cháy luyện hóa, thảo dược lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được biến mềm biến ướt biến trong suốt, từng đợt từng đợt khí luyện hóa nhè nhẹ theo hơi thở thấm vào trong cơ thể, thực mau bị thân thể hấp thu.
Chờ đến khi Nam Cung Ly luyện hóa sáu cây thảo dược thành chất lỏng, bột phấn, trong cơ thể tụ tập lượng lớn khí luyện hóa.
Ầm!
Đan lô khép kín, lông mày vài vị bình thẩm run rẩy, trong lòng tràn ngập tò mò mãnh liệt, thiệt tình không biết trong hồ lô của nha đầu này đến tột cùng muốn làm cái gì.
Lại vào lúc này, Mộ Dung Nịnh mở ra đan lô, một viên đan dược màu xanh lá chậm rãi nhảy lên cao, đặt ở dưới tầm mắt của mọi người.
“Ha ha, Giải Độc đan cấp hai, cái này hẳn là không ai có thể vượt qua đi.” Hạ lão nheo mắt lại, khóe môi nhếch lên nụ cười tự tin đắc ý, cả người nháy mắt nhẹ nhàng không ít.
Có Giải Độc đan cấp hai này, lần này Nịnh nhi lấy được quán quân trên cơ bản là chuyện ván đã đóng thuyền, căn bản không cần hoài nghi.
Nam Cung Ly gì kia, cho dù thiên phú của nàng trâu bò thế nào, cũng không có khả năng vượt qua cấp hai, hừ, đoạt quán quân với đồ đệ của ông ta, quả thực buồn cười.
“Chúc mừng chúc mừng, Giải Độc đan cấp hai vừa ra, quán quân này không phải đồ đệ của Hạ huynh không thể.”
“Đồ đệ Hạ huynh quả nhiên không bình thường, Đan Giả cấp hai 18 tuổi, thực lực bực này, ở toàn bộ đan giới đều coi như tồn tại cực kỳ lóa mắt.”
“Ha ha, nơi nào nơi nào, đồ đệ này của ta, khác không nói, chăm chỉ khắc khổ, làm ta yên tâm.” Hạ lão ngoài miệng khiêm tốn, lời nói ra lại không khỏi có thành phần khoe khoang.
Bỗng nhiên một trận đất rung núi chuyển, không khí chấn động, ngay sau đó mây đen dày đặc, bao phủ Long Thành đều ở trong những đám mây u ám.
Bầu trời mây đen cuồn cuộn, ‘ầm’ một tiếng, nổ tung một vết nứt, tia sét màu tím to bằng miệng chén bổ xuống phía dưới.
“Mẹ nó, lôi kiếp!” Mọi người bỗng nhiên chấn động, tập thể khϊếp sợ, vô cùng kinh hãi mà nhìn phía trên không trung.
Mẹ ơi, lôi kiếp trong truyền thuyết.
“Là đan lôi kiếp, ý dụ có đan dược cực phẩm xuất thế!” Ánh mắt hội trưởng đại nhân Đan Quân nhìn chằm chằm vị trí tia sét màu tím đánh xuống, vừa lúc là khu đan lô của Nam Cung Ly.
Mọi người, mặc kệ là gia chủ quyền quý, hay là bá tánh bình dân, hiểu luyện đan cũng được, không hiểu đan dược cũng thế, hơn mười vạn đôi mắt toàn trường tập thể dừng ở trên người Nam Cung Ly.
Bầu trời mây đen quay cuồng, lấy nàng làm trung tâm, tia sét màu tím to bằng miệng chén lần nữa gào thét tới, hung hăng bổ tới chỗ Nam Cung Ly.
Vạt áo tung bay, tóc đen bay múa, Nam Cung Ly tùy thân mà đứng, ánh mắt kiên định, làm lơ tia sét chói mắt kinh hãi kia, vẫn làm theo ý mình thao tác lực linh hồn, đan lô màu xanh lá ở dưới sự khống chế của nàng xoay tròn nhanh chóng, truyền đến tiếng vù vù.
Ầm!
Tia sét đánh xuống, tâm mọi người theo đó run lên, một đám đổ mồ hôi lạnh vì nàng.
Tiểu Huyền Ngọc trên chỗ ngồi khẩn trương đến nắm chặt nắm tay, ánh mắt không hề chớp mắt nhìn chằm chằm nhị tỷ trên đài, chỉ sợ giây tiếp theo nàng bị tia sét đáng giận kia đánh trúng.
“Quá không thể tưởng tượng, một cuộc thi Đan Giả trẻ tuổi đại lục nho nhỏ, thế nhưng có thể đưa tới đan lôi kiếp……” Chúng gia chủ quyền quý lẩm bẩm, trong lòng chấn động cực hạn.
Cho dù là chiếm hữu phân lượng cực lớn ở hiệp hội Đan Sư giống như Đan lão, thuộc về nhóm Đan Giả tiền bối, cũng không nhất định có thể đưa tới đan lôi kiếp, cố tình nha đầu này làm được, thực lực và thiên phú của nàng, đã không chỉ dùng kinh tài tuyệt diễm để hình dung, mà là khủng bố, cái loại tồn tại siêu cấp biếи ŧɦái này.
“Đạo lôi kiếp thứ ba.” Ánh mắt Phỉ Mặc nhìn chằm chằm Nam Cung Ly, trong lòng thầm đếm tia sét đánh xuống.
Càng gần đến cuối, càng khó khăn, nàng có độ kiếp thành công không còn không nhất định.
“Cẩn thận!”
“Nhị tỷ!”
Tư Đồ Kiệt trên xe lăn cắn chặt răng, bùng nổ một tiếng gầm nhẹ, thân thể bay vụt ra ngoài từ trên chỗ ngồi, Tiểu Huyền Ngọc hô nhỏ, âm thanh mang theo khóc nức nở, sợ tới mức cả người cương cứng ở tại chỗ.
Một màn đột nhiên xảy ra làm mọi người nhìn mà run sợ không thôi, lại thấy tia sét kia không nghiêng không lệch, thẳng tắp bổ tới đỉnh đầu Nam Cung Ly, này nếu là rơi xuống, cho dù không chết, cũng sẽ bị chém thành một kẻ ngu ngốc.
Một khắc mấu chốt, nam tử mặc một bộ áo đen, khuôn mặt tái nhợt trong suốt nằm ở trên người Nam Cung Ly, khiến cho thân thể nàng bị nghiêng về sau, tia sét gào thét mà xuống kia hoa hoa lệ lệ đánh ở trên lưng Tư Đồ Kiệt.
Nam Cung Ly chỉ cảm thấy vòng eo bị một cánh tay cứng như sắt ôm chặt, giây tiếp theo, một dòng điện cường đại từ trên người nam nhân truyền tới, cùng với đó còn có một mùi gay mũi.
“Có bổn vương ở, đừng sợ!” Tiếng nói trầm thấp khàn khàn bay ở bên tai, mắt lam liễm diễm, thâm tình mà nhìn mình.
Nam nhân đưa lưng về phía tia sét, đặt nàng ở trong vòng bảo vệ của hắn, một chút ấm áp, chậm rãi thẩm thấu nội tâm.
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Huyền Huyễn
- Quỷ Vương Thích Sủng Tiểu Độc Phi Nghịch Thiên
- Chương 61: Có bổn vương ở, đừng sợ