Chương 44: Dưới ban ngày ban mặt

“Không muốn chết, thì lăn xa một chút.” Nam Cung Ly chán ghét nhìn mấy người, bị biểu tình của bọn họ làm ghê tởm, không cần đoán cũng biết những người này là tới gây chuyện.

“Ôi, nữ nhân này có cá tính, ca ca thích.”

“Còn chờ cái gì, nhanh lên.” Vài tên hán tử gấp không chờ nổi mà vọt lại đây, bao vây quanh Nam Cung Ly.

Nam Cung Ly cười lạnh, thân hình nhoáng lên, giống như quỷ mị, giây tiếp theo, một thanh chủy thủ hàn quang bắn ra bốn phía đặt ở trên cổ một người nam tử trong đó: “Đều đừng nhúc nhích.”

Chủy thủ kề sát da thịt, một tia máu tràn ra, đau đớn đánh úp lại, cả người nam tử run lên, đáy mắt tràn đầy sợ hãi: “Đừng, vài vị huynh đệ đều đừng nhúc nhích.”

“Nói, là ai sai các ngươi tới?” Chủy thủ ép sâu thêm một phần, nam tử sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

“Cùng nhau lên, mọi người xong chuyện thì tìm tiểu thư Lăng Lạc lĩnh thưởng.” Ba vị hán tử còn lại mới mặc kệ chết sống của nam tử ở dưới chủy thủ của Nam Cung Ly, thiếu một người, bọn họ còn có thể tăng thêm một phần tiền, kẻ ngốc mới có thể vì hắn làm mình không thoải mái.

“Xem ra bọn họ cũng không có tính toán để ngươi sống tiếp, hiện tại, chỉ có thể xem ngươi tự cứu.” Giọng nói lạnh băng của Nam Cung Ly vang vọng ở bên tai nam tử, âm thanh hàm chứa vô cùng châm chọc.

“Là, là tiểu thư Lăng Lạc, nàng, nàng làm chúng ta hủy trong sạch của ngươi, sau khi chuyện thành thưởng cho chúng ta đồng vàng……” Cả người nam tử giật mình một cái, sợ tới mức trực tiếp đái ra quần.

Chủy thủ trong tay Nam Cung Ly nhẹ nhàng đưa về phía trước, một tiếng hô đau, máu chảy ra từ trên cổ của nam tử, tay dùng sức đẩy, trực tiếp ném nam nhân tới trên mặt đất.

Sạch sẽ quyết đoán, không chút nương tay, thậm chí còn có cảm giác hơn giải phẫu thi thể kiếp trước, nếu muốn hủy trong sạch của nàng, tự nhiên không thể nương tay, còn ba người dư lại, lấy năng lực Linh Giả cấp bốn của nàng, thiệt tình không cần phải cố kỵ.

“Mang ta đi gặp tiểu thư của các ngươi, hoặc là, nằm ở chỗ này giống như hắn.”

“Phi, ngươi cho rằng ngươi ai, còn muốn mệnh lệnh……” Lời nói chỉ tới một nửa, nam tử thẳng tắp mà ngã xuống, dư lại hai người hỗn độn trong gió, như thế nào cũng chưa từng dự đoán được nữ nhân này thế nhưng hung tàn như thế, mới nói mấy câu, hai vị đồng bạn của bọn họ đã bị mất mạng.

“Thế nào, là mang ta đi gặp tiểu thư của các ngươi, hay là muốn giống như bọn họ?” Nam Cung Ly nhướng mày, ánh mắt giễu cợt mà nhìn về phía hai người.

“Mang, mang ngươi đi gặp tiểu thư.” Hai người nơm nớp lo sợ, đầu lưỡi xoắn lại, thân thể run rẩy, má ơi, sát thần này, thật là đáng sợ.

“Như thế nào nhanh như vậy các ngươi đã trở lại, thế nào, tiểu tiện nhân kia bị các ngươi đạp hư chưa?” Lăng Lạc đang ở tiểu viện ngắm cảnh cách rừng trúc không xa, vẻ mặt ngoài ý muốn nhìn hai gã hán tử, trong mắt thiêu đốt điên cuồng.

“Tiểu tiện nhân mắng ai?” Âm thanh thanh thúy hờ hững vang lên, Nam Cung Ly mặc váy áo màu xanh lá, khuôn mặt tuyệt sắc hoàn hảo không tổn hao gì mà xuất hiện, khoanh tay mà đứng, khóe môi treo châm chọc.

“Tiểu tiện nhân, ngươi thế nhưng không có việc gì?” Lăng Lạc nói, ánh mắt dò hỏi mà nhìn về phía hai gã hán tử, cho dù mang theo khăn che mặt cũng che lấp không được dữ tợn vặn vẹo.

“Bốp!” Một tiếng giòn vang, Nam Cung Ly vốn đứng ở nơi xa không biết khi nào đã ghé sát vào, hung hăng cho Lăng Lạc một bạt tai: “Bổn tiểu thư nói qua, nếu người phạm ta, trả gấp trăm lần, hôm nay sẽ làm ngươi nếm thử tư vị nhận lại quả báo khi tính kế người.”

Dứt lời, một mùi thơm lạ lùng phiêu tán, giao hòa lẫn mùi hoa chung quanh, nếu không tinh tế ngửi, căn bản phát hiện không ra, mùi thơm lạ lùng này đồng thời bay vào chóp mũi hai vị hán tử bên cạnh, khoảnh khắc đã cảm thấy trong cơ thể khô nóng, có dòng nước ấm xao động.

Nam Cung Ly ném xuống ba người, lắc mình rời đi.

Trò hay, sắp lên sân khấu.

Nam Cung Ly cố ý làm bộ đi qua rừng trúc, sau đó ngoài ý muốn phát hiện hai thi thể, gọi tới hai chấp pháp giả phụ trách trông coi Thiên Phú Viên, lại chạy về viện luyện đan trước.

Nhìn thấy Nam Cung Ly xuất hiện, mọi người hơi có chút xấu hổ, rốt cuộc lần trước bọn họ oan uổng nàng.

“Các ngươi có gặp qua Lăng Lạc sao?” Nam Cung Ly trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi.

“Tiểu sư muội tìm Lăng Lạc sư muội có chuyện gì sao?” Vài vị Đan Giả tò mò nói, vị tiểu sư muội này, luôn luôn đều không để ý tới người khác, khó được hôm nay chủ động hỏi chuyện bọn họ, trọng điểm là dò hỏi đối tượng vẫn luôn đối đầu với nàng - Lăng Lạc.

Mọi người không khỏi tò mò, trên mặt tràn ngập nghi hoặc.

“Trước rừng trúc ở Thiên Phú Viên phát hiện hai thi thể, chấp pháp giả hoài nghi là người Lăng gia, cho nên để cho ta tới hỏi một chút, nhìn xem Lăng Lạc có ở đây không.”

“Cái gì, chết người?” Thiếu niên hô nhỏ, ai dám gϊếŧ người ở học viện Đông Khải, lá gan không nhỏ nha.

“Nếu không chúng ta bồi ngươi cùng đi tìm xem, lẽ ra lúc này Lăng Lạc sư muội hẳn là ở học viện mới đúng.”

“Đúng vậy, đúng, mọi người cùng nhau tìm, động tác mau chút.” Một người sư huynh đề nghị, mấy người bên cạnh cũng gật đầu phụ họa, sôi nổi tỏ vẻ nguyện ý hỗ trợ, chính là hợp tâm ý của Nam Cung Ly.

“Vậy phiền toái vài vị sư huynh.” Nam Cung Ly khách khí nói, dẫn mấy người thẳng đến ngoài rừng trúc Thiên Phú Viên.

“Ơ, kia không phải người viện luyện đan sao, một đoàn, đây là đi chỗ nào?”

“Không biết, ngày thường ngay cả bóng dáng đều khó gặp đến, hiện tại thế nhưng toàn thể xuất động, khẳng định là đã xảy ra chuyện lớn gì, đi, chúng ta đi xem.”

Chờ đến khi đám người Nam Cung Ly tới trước rừng trúc Thiên Phú Viên, phía sau theo rất nhiều người, tức khắc vây quanh toàn bộ rừng trúc ba tầng trong ba tầng ngoài.

“Hít, gϊếŧ người!”

“Trời ạ, gϊếŧ người ở ngoài Thiên Phú Viên, ai ăn gan hùm mật gấu?”

“Ơ, đây không phải người buổi sáng Lăng Lạc Đan Giả dẫn tới sao, nghe nói là hộ vệ nhà nàng, lại đây giúp nàng dọn đồ vật.”

Một người vây xem trong đó mắt sắc phát hiện hai người nằm trên mặt đất đúng là Lăng Lạc mang vào, học viện Đông Khải trông coi nghiêm ngặt, trừ phi có người quen dẫn dắt, nếu không người bên ngoài căn bản là vào không được.

“Ngươi chắc chắn đây là người Lăng phủ?” Ánh mắt Nam Cung Ly sáng ngời, thực mau tới trước mặt nữ tử kia.

“Đúng vậy, buổi sáng ta và Lăng Lạc Đan Giả cùng nhau tiến vào, lúc ấy nàng dẫn theo bốn người, đây là hai người trong đó.” Nữ tử gật gật đầu, nói.

“Như vậy xem ra, Lăng Lạc Đan Giả và hai người khác nhất định còn ở trong học viện, chờ mọi người tìm được người, tất cả chân tướng đều rõ ràng.”

“Đi đi đi, mọi người chúng ta cùng nhau phân tán tìm.”

Mọi người thực mau chia làm mấy nhóm, tìm theo các hướng khác nau, Nam Cung Ly và mọi người viện luyện đan đi cùng một chỗ, cố ý tìm theo phương hướng cách tiểu viện ngắm cảnh không xa.

Ước chừng một lát sau, truyền đến một tiếng kinh hô, mọi người sôi nổi chạy qua.

“Sao lại thế này, có tìm được Lăng Lạc……” Tiếng nói của nam tử đột nhiên im bặt, khϊếp sợ mà nhìn chằm chằm một màn trắng bóng trước mắt.

Mọi người đều ngây ngốc, ở vào trạng thái hóa đá, trời ạ, rốt cuộc bọn họ nhìn thấy gì?

Không ít người theo bản năng dụi dụi mắt, lại trợn mắt nhìn, kết quả kí©h thí©ɧ trước mắt quả thực không phải ảo giác, hai nam một nữ, trình diễn một màn tình cảm lửa nóng mãnh liệt.

Nam Cung Ly đi theo sau các sư huynh, rõ ràng cảm nhận được thân thể bọn họ căng chặt, sau khi thấy một màn trước mắt này, ẩn ẩn tới bên cạnh bùng nổ.

Sỉ nhục, sỉ nhục to lớn, lúc này Lăng Lạc hoàn toàn đắm chìm ở bên trong bầu không khí của mình, từng tiếng kêu lên vui mừng kia, chói tai đến cực điểm.

Tất cả sư huynh nhíu chặt mày, trong mắt thiêu đốt hừng hực lửa giận, tay đặt bên cạnh người nắm chặt, muốn đánh người.

Xôn xao!

Ở sau khi yên lặng vài giây, đám người nổ tung nồi, các loại nghị luận thổn thức không dứt bên tai, mọi người chỉ chỉ trỏ trỏ đối với Lăng Lạc, châm chọc, chửi rủa, khinh thường, giống như che trời lấp đất đánh tới.

Nhưng đương sự vẫn đắm chìm ở trong cái loại bầu không khí sốt cao này, không chút biết một mặt ghê tởm bại hoại phong tục như thế của bọn họ đã rơi vào trong mắt mọi người.

“Quá ghê tởm, Lăng Lạc này, còn có biết xấu hổ hay không, thế nhưng dưới ban ngày ban mặt làm ra loại chuyện này.”

“Ta phi, còn là người viện luyện đan đấy, chậc chậc, không nghĩ tới thế nhưng là loại đức hạnh này.”

“Quá không biết xấu hổ, loại nữ nhân này, quả thực chính là bại hoại phong tục.”

“Thông đồng hộ vệ của gia tộc mình, ngươi nói hai người khác có thể vì không nghe theo, cho nên mới bị nàng gϊếŧ hay không?”

“Ha, rất có khả năng này, rừng trúc kia vẫn là thực bí ẩn, thực thích hợp làm loại chuyện này.”

Thậm chí không cần Nam Cung Ly thêm mắm thêm muối, những người này đã tự động não bổ, mồm năm miệng mười, trận thiết kế này hoàn toàn bỏ qua đi.

Nam Cung Ly đứng ở một bên, ở góc mọi người nhìn không tới, khóe môi nâng lên nụ cười thỏa mãn.

Thực Cốt hương, độc dược mới nhất nàng vừa luyện chế, có tác dụng thôi tình, vốn còn không tính toán dùng, nhưng mà, Lăng Lạc này lại không an như thế phận, thế nhưng mưu toan hạ dược với nàng, cho nên, chỉ có thể lấy dùng nàng ta thử dược thôi.

Thực Cốt hương này chỉ là vật phẩm mới thành lập, dược hiệu không đến hai thành, nhưng mà chỉ hai thành này cũng đã đủ rồi, mấy người này, ít nhất cũng phải nửa canh giờ sau mới có thể thanh tỉnh.

Đương nhiên, sau khi tỉnh lại, ít nhất trong vòng 3 ngày đều ở vào trạng thái mơ hồ.

“Ngươi lại động tay chân gì?” Ngay ở khi Nam Cung Ly âm thầm đắc ý, âm thanh lạnh băng của Phỉ Mặc phiêu ở bên tai, một hơi thở áp bách đè ép lại đây.

“Cái gì là ta lại động tay chân gì?” Nam Cung Ly nhíu mày, không vui mà kéo ra khoảng cách lẫn nhau, đại sư huynh này, như thế nào luôn là âm hồn không tan, vừa mới đi viện luyện đan, rõ ràng không có nhìn thấy hắn mà.

Không biết vì sao, nàng luôn cảm thấy ánh mắt nam nhân này đặc biệt sắc bén, dường như có thể nhìn thấu nội tâm nàng, làm nàng không thể không đề phòng, theo bản năng muốn cách người nam nhân này rất xa.

“Ngươi sợ ta?” Nam nhân híp mắt, đôi mắt nâu thẫm hiện lên một tia sáng.

“Ngươi suy nghĩ nhiều.” Nam Cung Ly trợn trắng mắt, quỷ mới sợ hắn, nàng đây rõ ràng là không muốn để ý đến hắn được không.

Thật là tự luyến, còn không đυ.ng tới người tự mình cảm thấy mình tốt đẹp hơn hắn.

Đương nhiên, ngoại trừ Tư Đồ Khiếu, nhưng tên luôn tỏ vẻ kia đã bị nàng xếp vào sổ đen, vĩnh viễn sẽ không lại có quan hệ.

“Nếu để ta biết ngươi có tham dự vào chuyện này……” Câu nói kế tiếp dừng lại, cho người ta không gian tự tưởng tượng.

“Cho nên, ngươi đây là đang uy hϊếp ta sao?” Nam Cung Ly nhướng mày, khóe môi chứa một nụ cười tà nịnh: “Chỉ là đáng tiếc, Nam Cung Ly ta, không sợ trời không sợ đất, càng không sợ uy hϊếp, có bản lĩnh, thì tìm tới, bổn tiểu thư tùy thời phụng bồi.”

Nam Cung Ly ném xuống một câu, cũng không tính toán lại tiếp tục xem náo nhiệt, xoay người rời đi.

Xem ra về sau, nàng lại nhiều một kẻ địch.

Phỉ Mặc nhìn chằm chằm bóng dáng Nam Cung Ly rời đi thật lâu, mày kiếm nhíu chặt, đột nhiên có loại cảm giác thấy không rõ người này, chỉ cảm thấy tính cách Nam Cung Ly hay thay đổi, làm người khó dò.

Trở lại Thiên Phú Viên, Tư Đồ Kiệt ngồi ở phía trên xe lăn, mỉm cười nhìn tiểu nữ nhân từng bước đi tới gần.

“Đây là làm gì?” Nam Cung Ly vô ngữ, nhìn vẻ mặt yêu nghiệt của hắn cười mị hoặc, có loại xúc động muốn hành hung hắn một trận, rõ ràng là bộ mặt băng sơn, mấy ngày gần đây, không thể hiểu được nhìn thấy nàng là cười, nàng lớn lên buồn cười như vậy sao?

“Ly Nhi lần này, hẳn là hả giận đi.” Tư Đồ Kiệt nói được ý vị thâm trường, người khác thật đúng là không thể hiểu được, Nam Cung Ly làm đương sự, tự nhiên hiểu rõ ý tứ trong lời nói của hắn.

“Ngươi lại biết, được rồi, xác thật là ta làm, ai kêu nàng ta chán ghét như vậy, dám dẫn người tới hủy trong sạch của ta.” Ngẫm lại lại tức, cho nên Lăng Lạc có kết cục này, nàng một chút cũng không đáng thương vì nàng ta.

Tất cả chuyện này, đều là nàng ta tự tìm.

“Quá nhẹ!” Mắt tím của Tư Đồ Kiệt híp lại, lại sâu kín mà phun ra ba chữ, chút trừng phạt này, quá nhẹ, nữ nhân kia, nên sống không bằng chết, dám hại nữ nhân của Tư Đồ Kiệt hắn, hẳn là trừng phạt đến làm nàng ta hối hận đi vào trên đời này mới được.