Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Quỷ Vương Thích Sủng Tiểu Độc Phi Nghịch Thiên

Chương 41: Gia là đau lòng ngươi

« Chương TrướcChương Tiếp »
Từ ngày đó sau khi bị Tư Đồ Kiệt đùa giỡn, Nam Cung Ly trừ bỏ mỗi ngày đấm chân trị liệu cho hắn, tuyệt đại đa số thời gian đều ngốc ở Thông Thiên Tháp hoặc là Luyện Đan các, ngày qua ngày luyện chế Tủy Tϊиɧ ɖϊ©h͙.

Thời gian nhoáng cái, nửa tháng qua đi, lúc một loại thảo dược cuối cùng dung nhập vào bên trong nước thuốc, một lò nước thuốc vốn đen như mực kịch liệt ‘ùng ục’ quay cuồng nổi bọt khí, bên ngoài đan lô nổi lên từng trận sương trắng, phiêu tán năng lượng dao động nhè nhẹ.

Giữa không trung linh hồn thể Cung Vu run lên, ánh mắt kinh ngạc mà nhìn lại đây.

Lại thấy bên trong đan lô màu xanh lá, nước thuốc lấy tốc độ biến hóa có thể thấy được, màu sắc đen như mực dần dần thối lui, dần dần tràn ra màu vàng.

Nam Cung Ly khống chế linh hồn, tâm niệm tập trung, toàn bộ lực chú ý đều dừng ở trong đan lô, trong lòng rung động áp lực, gấp không chờ nổi.

Sắp rồi, Tủy Tϊиɧ ɖϊ©h͙ cực phẩm, lập tức có thể luyện chế thành công.

Ngọn lửa tăng lớn, nước thuốc trong đan lô quay cuồng đến càng thêm lợi hại, ùng ục ùng ục, một đám bọt khí lớn cuồn cuộn, thoạt nhìn vô cùng sung sướиɠ.

Theo nước thuốc chuyển động, màu sắc càng đổi càng nhanh, thẳng đến cuối cùng, toàn bộ đan lô đều biến thành một màu vàng, lộng lẫy bắt mắt, hút tròng mắt người.

Ngọn lửa dần dần thu nhỏ, nước thuốc cũng dần bình tĩnh, chung quanh tràn ngập năng lượng dao động mãnh liệt, chỉ ngửi cũng làm tinh thần người vô cùng chấn động.

Xuy!

Một tiếng vang nhỏ, một luồng sáng màu vàng từ trong đan lô phóng lên cao, lấy Nam Cung Ly làm trung tâm, thật lâu quanh quẩn ở trong Thông Thiên Tháp.

Cùng lúc đó, ánh sáng màu vàng trên không trung học viện Đông Khải sáng rõ lên, lấy Thiên Phú Viên làm trung tâm, khuếch tán tới bốn phía, bao phủ toàn bộ học viện Đông Khải trong đó, ánh sáng vàng lập loè, giống như thần tích, chiếu sáng bầu trời đêm Đông Khải thành, bừng tỉnh một người lại một người cường giả.

“Mẹ nó, đó là cái gì, màu vàng, ánh sáng năng lượng màu vàng bàng bạc.” Thiếu niên đứng ở dưới không trung, bị ánh sáng vàng đột nhiên toát ra hoảng sợ, nhịn không được mở miệng nói lời thô tục, cảm nhận được năng lượng dao động gột rửa mạnh mẽ trong không khí, thật sâu mà chấn động, thật lâu không thể bình ổn.

“Mau xem, các ngươi mau xem.”

“Trời ạ, màu sắc thật xinh đẹp, không biết còn tưởng rằng bầu trời rớt đồng vàng.”

“Chuyện gì xảy ra, đang êm đẹp, sao đột nhiên sinh ra dị tượng?”

“Hình như là từ học viện Đông Khải truyền đến, xem năng lượng dao động này, giống như là ánh sáng thăng cấp, chỉ là không đúng, chưa từng nghe qua có ánh sáng linh lực màu vàng.”

Đám người kinh hô, một đám ngẩng đầu nhìn trời, bị màu sắc hoa mỹ trên bầu trời kia mê hoặc thật sâu.

Bên trong học viện Đông Khải, một đám chúng học viên điên cuồng mà phóng tới phương hướng Thiên Phú Viên, mà bên trong Thiên Phú Viên, đám người Lam Hạo Vũ mê mang mà nhìn ánh sáng năng lượng màu vàng lơ lửng trên không, kỳ quái, bọn họ cái gì cũng không có làm nha.

Trong Luyện Đan các cả người Đan lão chấn động, thân hình nhoáng lên, xuất hiện ở trên không Thiên Phú Viên, ánh mắt thâm u nhìn chằm chằm phương hướng hậu viện, trong mắt phức tạp khó hiểu.

Viện trưởng đại nhân thần long thấy đầu không thấy đuôi của học viện Đông Khải - Phượng Âm cũng khó được ra tới, cùng Đan lão đứng chung một chỗ, ánh mắt cũng nhìn vị trí hậu viện.

Cùng thời gian, cường giả các nơi đại lục khϊếp sợ, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm phía trên không trung, đại lục Thiên Nguyên, lại xuất hiện người thiên phú tuyệt thế sao, hoặc là, có sự vật gì bọn họ không biết tên ra đời.

“Chuyện gì xảy ra?” Viện trưởng đại nhân mặc kim bào, cực kỳ tương xứng với màu sắc trên bầu trời, khuôn mặt tuấn dật, trên mặt lạnh băng đạm mạc khó có khi xuất hiện tò mò và hứng thú, ánh mắt nhìn chằm chằm phương hướng hậu viện, lại là hỏi Đan lão bên cạnh.

“Ha ha, nếu đoán không sai, hẳn là có quan hệ với đồ đệ bảo bối của ta.” Tâm tình Đan lão rất tốt, rất có tư vị khoe khoang và vui mừng, phương hướng hậu viện, theo ông biết, đúng là chỗ ở của đồ đệ bảo bối của ông và tiểu vương gia kia, hơn nữa mấy ngày này Nam Cung Ly vẫn luôn thần thần bí bí, cho nên chuyện này, ông đương nhiên cảm thấy có quan hệ với nàng.

“Đồ đệ của ngươi?” Viện trưởng đại nhân nhướng mày, đáy mắt hiện lên một chút ngoài ý muốn, nhưng thật ra không biết khi nào thì ông đã thu một vị đồ đệ.

“Ai bảo ngươi không quan tâm việc trong học viện, đi thôi, mời lão phu uống rượu, ta tinh tế nói cho ngươi biết.” Thân hình nhoáng lên, Đan lão và viện trưởng đại nhân đồng thời biến mất.

Hậu viện, Tư Đồ Kiệt ngồi ở phía trên xe lăn, bầu trời vẫn đầy ánh sáng vàng như cũ, chung quanh sân khuếch tán năng lượng dao động nhè nhẹ, làm màu sắc đáy mắt hắn gia tăng một phần.

Vẫn luôn cảm thấy tiểu nữ nhân này thực thần bí, đoạn thời gian tân hôn đó, trong lúc lơ đãng đã biến mất ở trước mắt hắn, hắn chỉ phải mắt nhắm mắt mở, cũng không vạch trần, lần này nháo ra động tĩnh lớn như vậy, nàng là muốn cho mọi người biết mới bằng lòng bỏ qua đi.

May mà, trong Thiên Phú Viên không phải là một mình nàng ở.

Chờ đến khi ánh sáng màu vàng trong Thông Thiên Tháp thu liễm chìm vào bên trong nước thuốc, lúc này Nam Cung Ly mới vội vàng mà đựng vào bên trong bình ngọc đã chuẩn bị tốt.

Không nhiều không ít, một lò Tủy Tϊиɧ ɖϊ©h͙ cực phẩm này, vừa lúc được ba lọ, vừa lúc nàng một lọ, Tư Đồ Kiệt một lọ, và Tiểu Huyền Ngọc một lọ.

Vẻ mặt Cung Vu là biểu tình gặp quỷ, cho dù chỉ là một linh hồn thể, cũng vẫn có thể cảm nhận được dao động chấn động, bị nha đầu này làm chấn động đến tột đỉnh.

Trong khoảng thời gian này chỉ nhìn thấy nàng lãng phí thảo dược, chính mắt thấy một đống lại một đống thảo dược hóa thành tro tàn, không nghĩ tới, ở thời điểm hắn lơ đãng, nàng thế nhưng thật đúng là luyện chế thành Tủy Tϊиɧ ɖϊ©h͙ cực phẩm, hơn nữa nhìn ánh sáng màu vàng vừa rồi, dược hiệu của nước thuốc này, tuyệt đối là cực phẩm trong cực phẩm.

Lúc này, hắn thật không biết nói nha đầu này như thế nào mới tốt, nói nàng lãng phí thảo dược, cố tình, nàng tiến bộ thần tốc, lấy tốc độ làm người không dám tưởng tượng, nửa tháng ngắn ngủn đã luyện thành Tủy Tϊиɧ ɖϊ©h͙, thiên phú thực lực bực này, quả thực có thể nghịch thiên.

“Nhiệm vụ hoàn thành, kế tiếp chính là dùng.” Thu Tủy Tϊиɧ ɖϊ©h͙, Nam Cung Ly lắc mình mà ra, vừa mở cửa, đã nhìn thấy Tư Đồ Kiệt ngồi ở trên xe lăn, ánh mắt đang nhìn tới cửa mở ra bên này.

“Ngồi ở này thật lâu sao?” Nam Cung Ly hơi ngạc nhiên, buổi tối như này, chẳng lẽ còn ở trong sân ngắm sao ngắm trăng?

“Nha đầu ngốc, năng lượng dao động vừa rồi, đã nháo đến mọi người đều biết.” Ngay ở khi nàng lung tung suy đoán, trong đầu truyền đến gọng nói của Cung Vu.

Cái gì, mọi người đều biết, chuyện khi nào, như thế nào nàng không biết?

Nam Cung Ly, ánh mắt có chút chột dạ khi đối diện với Tư Đồ Kiệt, nàng rõ ràng luyện chế ở trong Thông Thiên Tháp, như thế nào còn sẽ lộ ra ngoài?

“Ngốc, ngươi không có phong bế năng lượng dao động, dao động trong Thông Thiên Tháp quá mãnh liệt, tự nhiên sẽ truyền tới bên ngoài.” Cung Vu vô ngữ, rất có chút ý vị hận rèn sắt không thành thép (*), thân là chủ nhân của Thông Thiên Tháp, ngay cả điểm này cũng không biết.

(*) Hận không thể rèn sắt thành thép: ý chỉ thái độ nghiêm khắc vì muốn tốt cho ai đó hoặc gấp gáp muốn làm gì đó mà không được.

Nam Cung Ly vẻ mặt hắc tuyến: “Ngươi biết cũng không nhắc nhở ta một chút, làm người làm thành như ngươi, thật là có khả năng.”

“Cảm ơn, mặt khác hiện tại ta không phải người, chỉ là một linh hồn thể.” Cung Vu ngoắc ngoắc môi, khuôn mặt xuất trần lộ ra một nụ cười nhạt, phong đạm vân khinh mà phản bác trở về.

Khóe miệng Nam Cung Ly run rẩy, đơn giản cắt đứt ý thức giao lưu, đi ra cửa phòng, đi tới bên cạnh người Tư Đồ Kiệt: “Vừa lúc, đêm nay bắt đầu trị liệu cho ngươi đi.”

Dù sao sớm hay muộn đều phải cho hắn dùng, không bằng nhân lúc còn sớm, như vậy, hắn có thể đứng lên sớm hơn.

Ánh mắt sâu kín của Tư Đồ Kiệt dừng ở trên người Nam Cung Ly, trên dưới đánh giá một vòng, ngay ở khi nàng chột dạ không biết làm sao, hơi hơi gật đầu: “Cũng được.”

Phòng Tư Đồ Kiệt, hai cái thau tắm chứa đầy nước ấm, Tư Đồ Kiệt ở dưới sự hầu hạ của thanh y người hầu, cởi hết xiêm y, ngồi vào bên trong thau tắm.

“Có thể bắt đầu rồi.” Nhìn tiểu nữ nhân vẫn luôn đưa lưng về phía bên này, chậm chạp không muốn lại đây, Tư Đồ Kiệt nhướng mày, đáy mắt hiện lên một chút ý cười.

Thôi, rối rắm cái con khỉ gì nữa, kiếp trước cũng không phải nàng chưa từng xem qua nam nhân khỏa thân, lại nói hiện tại nàng là trị thương cho hắn, không hơn.

Tâm cứng rắn lên, bất cứ giá nào, Nam Cung Ly hùng dũng khí phách hiên ngang mà đi đến bên cạnh Tư Đồ Kiệt, đối diện với ánh mắt trêu đùa của hắn, lại lần nữa không có tiền đồ mà mặt đỏ.

“Trực tiếp uống cái này đi.” Trừng mắt liếc nhìn hắn một cái, Nam Cung Ly móc ra Tủy Tϊиɧ ɖϊ©h͙, nói.

Tư Đồ Kiệt tiếp nhận, mở ra nắp bình, một luồng năng lượng chấn động, vừa thấy đã biết không tầm thường.

“Đây là cái gì?” Tư Đồ Kiệt theo bản năng hỏi, không phải hoài nghi nước thuốc này có vấn đề gì, hiện tượng khác thường tối nay, chỉ sợ cũng là có quan hệ với cái này.

“Tủy Tϊиɧ ɖϊ©h͙, có tác dụng tẩy gân phạt cốt, cải thiện thể chất, uống cái này, thì có thể đả thông kinh mạch bị tắc trong cơ thể ngươi.”

Hít!

Gần như là Nam Cung Ly vừa dứt lời, thanh y người hầu bên cạnh đã hít một ngụm khí lạnh, tẩy gân phạt cốt trong truyền thuyết, hắn không có nghe lầm đi?

Đồ vật trân quý như vậy, đến tột cùng phu nhân là lấy được từ từ đâu, còn có, thứ này, chẳng những có thể đả thông kinh mạch, càng là người tu luyện tha thiết ước mơ, ai cũng muốn đả thông kinh mạch, cải thiện thể chất, cứ như vậy, tu luyện càng thêm nhanh chóng, chỉ sợ có nó, phế vật đều có thể biến thành thiên tài đi.

Trong nháy mắt, ánh mắt người hầu nhìn về phía Nam Cung Ly nhiễm kính sợ cảm kích, nếu lúc trước chỉ là cố kỵ quan hệ với Tư Đồ Kiệt mà cung kính thân thiện với nàng, như vậy giờ này khắc này, lại là cảm động chân chính xuất phát từ nội tâm.

Nàng có thể cho chủ tử dùng đồ vật trân quý như thế, có thể thấy được nàng là thật sự quan tâm gia, chỉ cần nàng có thể trị liệu tốt chân của gia, làm hắn làm cái gì cũng nguyện ý.

Tư Đồ Kiệt liếc mắt nhìn Nam Cung Ly một cái, ngửa đầu, trực tiếp uống xuống.

Chất lỏng màu vàng theo yết hầu một đường đi xuống, nháy mắt lập tức cảm thấy một dòng khí mênh mông tràn vào toàn thân, đi tới khắp người.

Chỉ một giây, năng lượng mạnh mẽ bắt đầu đánh sâu vào kinh mạch lớn lớn bé bé bị tắc nghẽn toàn thân, trên mặt đạm mạc bình tĩnh của Tư Đồ Kiệt lộ ra một chút thống khổ.

“Bởi vì thân thể ngươi đặc thù, cho nên sau khi dùng, càng thống khổ hơn người thường, chờ lát nữa ta sẽ giúp ngươi mở ra mấy cái huyệt vị, sẽ tăng lớn xung lượng này, cho nên thống khổ cũng sẽ càng mãnh liệt.”

“Không sao, bổn vương có thể chịu đựng được.” Tư Đồ Kiệt lắc đầu, ý bảo nàng không cần lo lắng.

“Yên tâm đi, từ nhỏ đến lớn, gia có khổ gì không ăn qua.” Thanh y người hầu cũng an ủi nói, đau dài không bằng đau ngắn, nếu thống khổ này có thể làm chủ tử khang phục, tất cả đều đáng giá.

Móc ra ngân châm, sau khi tiêu độc, đâm vào mấy cái huyệt vị phần cổ và phía sau lưng Tư Đồ Kiệt.

Nháy mắt, Tư Đồ Kiệt chỉ cảm thấy dòng khí trong cơ thể va chạm mở rộng vô số lần, giống như con ngựa hoang thoát cương, đấu đá lung tung ở trong thân thể hắn, không hề kiêng kị.

Đau, đau đớn xé rách lan khắp toàn thân, mồ hôi từng giọt chảy xuống từ trên trán, thân thể phiếm hồng……

Bên cạnh người hầu nhìn mà trong lòng run sợ, cho dù trước kia chủ tử nhà mình đã thừa nhận vô số đau đớn, cũng chưa từng gặp qua thống khổ không chịu nổi giống như hiện giờ.

Cho dù là đau đớn bị gãy chân lúc ấy, cũng không thấy sắc mặt hắn dữ tợn vặn vẹo, giờ này khắc này, cái loại đau đớn này, giống như là truyền từ chỗ sâu trong linh hồn, ngay cả mỗi một tế bào trên thân thể đều thấy nóng nảy bất an.

Nam Cung Ly nhíu mày, hai tay nắm chặt, cũng đổ mồ hôi lạnh vì hắn.

Chỉ nghe qua đau đớn tẩy gân phạt cốt, lại chưa từng nếm thử qua, cho nên đến tột cùng có bao nhiêu đau, nàng cũng không thể hiểu hết, lúc này nhìn dáng vẻ này của hắn, trong lòng không khỏi khϊếp đảm, đau như vậy, nàng còn muốn dùng sao?

Năng lượng mạnh mẽ một lần lại một lần cọ rửa, dần dần, một tia tạp chất màu đen bài xuất ra từ trong thân thể hắn, càng ngày càng nhiều, trong không khí tràn ngập mùi tanh tưởi.

Tư Đồ Kiệt vốn nhắm nghiền hai mắt bỗng nhiên mở mắt ra, ánh mắt thật sâu mà nhìn Nam Cung Ly, miễn cưỡng duy trì trấn định: “Ngươi, đi ra ngoài!”

“A?” Nam Cung Ly ngạc nhiên.

“Phu nhân vẫn là đi ra ngoài đi, hương vị này không dễ ngửi, gia là đau lòng người.” Thanh y Thanh Huyền buồn cười mà giải thích nói.

Khóe miệng Nam Cung Ly run rẩy, vô ngữ mà trừng mắt nhìn Tư Đồ Kiệt liếc mắt một cái, cảm tình là không nghĩ làm chính mình nhìn đến hắn như thế chật vật một mặt, chết sĩ diện khổ thân: “Ta đi ra ngoài, nhớ rõ đổi nước cho hắn, chờ bài tịnh xong gọi ta lấy châm cho hắn.”
« Chương TrướcChương Tiếp »