Chương 5: Khâu Thu không nghe lời

Thời kì động dục của omega ít nhất là bảy ngày, điều này cho thấy nhu cầu ham muốn của họ rất mạnh mẽ. Mặc dù Khâu Thu chỉ do pheromone của alpha gây ra động dục giả sẽ không kéo dài lâu như vậy, nhưng khao khát của cơ thể cậu cũng không kém, đặc biệt là sau khi đánh dấu tạm thời, cơ thể theo bản năng khao khát được alpha vuốt ve, nhưng alpha vừa đánh dấu cậu đã đi mất.

Tất nhiên Khâu Thu biết rằng Hurst rời đi vì công việc, nhưng cơ thể cậu không nghĩ như vậy, ham muốn mãnh liệt và sự trống rỗng không được thỏa mãn khiến cậu có cảm giác như mình bị bỏ rơi.

Khi pheromone khói thuốc súng trong không khí dần tan biến, chiếc áo khoác quân đội bao phủ cơ thể cậu trở thành liều thuốc giải duy nhất cho Khâu Thu, khi cảm thấy cô đơn và bất an nó sẽ cung cấp pheromone alpha để an ủi.

Khâu Thu theo bản năng vùi đầu khẽ ngửi, tìm kiếm mùi khói thuốc súng mê hoặc cậu, nhưng cậu rất nhanh liền ý thức được chính mình đang trầm mê vào nó, lại chán ghét mà ném chiếc áo khoác xuống đất.

Ha, Hurst kiêu ngạo như thế? Người đã không còn ở đây, còn muốn cậu mặc áo khoác của hắn chờ hắn trở lại? Đúng là nằm mơ!

Tuy nhiên, sau khi vứt bỏ áo khoác, Khâu Thu thỏa mãn về phần lý trí nhưng lại càng trống rỗng về mặt tình cảm, từng tế bào trong cơ thể đều kêu gào cậu nhặt lại chiếc áo khoác, nhưng cậu chỉ có thể cắn chặt chiếc chăn mỏng của mình cùng bản năng trong cơ thể đấu tranh. Một lúc sau, nước miếng trong suốt chảy ra từ hai hàm đã lâu không khép lại, để lại vết ướt trên ga giường trắng tinh.

Di chứng của động dục giả kéo dài rất lâu, cho đến khi có người gõ cửa thông báo giờ ăn, ý thức của Khâu Thu mới được đánh thức khỏi sự mê muội.

Cậu theo bản năng muốn gọi người vào như thường lệ, nhưng trong nháy mắt phát hiện trên môi còn dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Hurst, ngay lập tức chạy nhanh vào phòng tắm, kỳ rửa cho đến khi da đỏ bừng mới đi ra.

Khâu Thu không có tâm trí ăn uống, vì vậy chỉ hỏi người giúp việc quản gia ở đâu, sau đó hùng hổ đi tìm người.

Quản gia lúc này đang kiểm tra danh sách mua hàng dưới cái nắng mùa hè như thiêu đốt, chợt thấy vẻ mặt tức giận của tiểu thiếu gia đẩy cửa bước vào, ông đột nhiên lộ ra vẻ mặt khó xử, nhưng Khâu Thu không chất vấn ông vì sao lại đem mình đẩy cho Hurst, thay vào đó cậu hỏi thẳng ông chuyện gì đã xảy với Khâu gia.

Quản gia có chút kinh ngạc xen lẫn xấu hổ trước biểu hiện hợp tình hợp lý thẳng thắn này, sau khi nghĩ lại, không dùng lý do đã chuẩn bị sẵn để đối phó với Khâu Thu, mà kể lại những việc gần đây từ đầu đến cuối.

Nghe ông thuật lại, Khâu Thu mới phản ứng lại, là lúc trước cậu đã hiểu lầm Hurst, cũng không phải vì hắn ta khiến anh trai cậu mất đi vị trí Nguyên Soái, nhưng ngay sau đó cậu đột nhiên nghĩ, nếu không phải Hurst man rợ lại tục tĩu còn muốn làm chuyện xấu, chính cậu cũng không thể nghĩ xấu cho hắn, dù sao đây vẫn là lỗi của hắn! Vì vậy Khâu Thu ấn huyệt thái dương, thôi không suy nghĩ, sau đó cẩn thận lắng nghe quản gia nói tiếp, càng nghe tâm tình cậu càng trầm trọng.

Khâu gia là một gia tộc lâu đời, tổ tiên thậm chí còn cùng hoàng đế ban đầu sáng lập chinh chiến khắp đất nước nhận được tước hiệu công tước nhờ có công hộ tống vua, điều này phù hộ cho các thế hệ tương lai. Nó được truyền lại cho thế hệ anh trai Khâu Thu, Khâu Kỳ người bị giáng xuống làm tử tước, nhưng Khâu Kỳ đã lập được chiến công lớn với tư cách là một Nguyên Soái, mà cha của hai anh em cũng được khen thưởng về mặt quân sự. Danh dự không bị suy thoái nên ngoài tư cách Nguyên Soái, Khâu Kỳ còn là một hầu tước hợp pháp của đế quốc.

Trong hơn một trăm năm qua, hầu hết các thế gia quý tộc cùng đẳng cấp khác đều sa sút, một trong những nguyên nhân chủ chốt khiến Khâu gia vẫn có thể nổi tiếng là do lập trường chính trị của Khâu gia ổn định. Tuy nhiên, thắng bại cũng vì nó, ngôi vị hoàng đế được thay đổi từ thế hệ này đến thế hệ khác, thế nhưng đã xảy ra một sự cố mà không ai thể ngờ tới---sau khi hoàng đế mắc bệnh trước đó qua đời, thái tử vốn nắm chắc ngôi vị chưa kịp ổn định đã sụp đổ, ngược lại kẻ tính kế đã lâu Tam công chúa lên ngôi.

Cuộc đảo chính diễn ra rất nhanh, phạm vi đảo chính cũng không rộng, ngay cả nhiều người ban đầu ủng hộ hoàng tử bị phế truất cũng chưa chịu liên lụy, chỉ có đại Nguyên Soái Khâu gia bị tân nữ hoàng đưa vào ngục giam coi như gϊếŧ gà dọa khỉ, cũng coi là vận đen đủi, nếu thật sự ra tòa án quân sự, không biết sẽ bị lột bao nhiêu tầng da.

Đôi mắt của Khâu Thu ửng đỏ, cậu nắm chặt tay.

Cậu không hề hay biết, Khâu gia đã đến thời khắc sinh tử nguy kịch.

Quản gia nói xong có chút lo lắng nhìn về phía Khâu Thu, nhưng Khâu Thu lại cười nhạt: "Tôi không đáng tin như vậy sao? Ông không dám nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện lớn như vậy. "

"Đương nhiên không phải. " quản gia đau lòng nói: "Thiếu gia là omega ngoan cường nhất mà tôi từng thấy trong đời. "

"Ông dỗ tôi à" Khâu Thu lau nước mắt, mím môi nói: "Ông ở trong trang viên làm việc, nơi này thì gặp được mấy omega? "

"Sao dám nói dối thiếu gia. " Quản gia đã sớm coi cậu như con ruột, ông không muốn nhìn thấy cậu đau lòng, nhưng rất nhiều chuyện cũng không làm được gì, chỉ có thể bất dắc dĩ nói: "Lúc đầu tôi không nói cho cậu biết, cũng bởi vì trước mắt chính là thời kỳ quan trọng nhất trong cuộc đời omega, ai cũng không muốn ảnh hưởng đến cậu, nhưng về sau...Lại càng không biết nói như thế nào. "

Ông nói một cách khó hiểu, nhưng Khâu Thu biết ông đang nói đến vấn đề của Hurst. Nghĩ đến người đàn ông bá đạo kia, tâm trạng Khâu Thu càng không tốt, cậu khẽ giậm chân "Nói cho tôi biết, để tôi...và anh ta, chúng ta không thể không có lợi ích gì cả, Hurst đã hứa cái gì? "

Quản gia cẩn thận quan sát vẻ mặt của Khâu Thu, xác nhận tâm trạng của cậu vẫn ổn, không có chịu đả kích, mới nói: "Hắn đã hứa sẽ đưa đại thiếu gia ra khỏi ngục giam. "

Khi Khâu Thu nghe thấy điều này, cậu không những không tức giận vì bị dùng làm con bài thương lượng trong thương vụ này, còn cảm thấy nhẹ nhõm.

Dòng dõi chính của thế hệ Khâu gia còn rất yếu, không ngoa khi nói rằng cậu và anh trai của mình đã nương tựa vào nhau khi sau khi cha mẹ họ qua đời, mối quan hệ của hai người họ rất sâu sắc. Trong suy nghĩ của cậu sự an toàn của anh trai quan trọng hơn bất cứ điều gì khác.

Trong tưởng tượng ban đầu của Khâu Thu, người chồng tương lai của cậu nhất định sẽ là một người thượng lưu nhẹ nhàng, đàng hoàng và nhã nhặn, không phải là Hurst xuất thân tầng dân dưới chót, đầu óc hoàn toàn bị chiếm đóng bởi phần dưới cơ thể.

Nếu Hurst không lợi dụng người khác trong lúc khó khăn, thì chính cậu cũng sẽ không liên quan gì đến hắn ta trong cuộc sống này.

Nghĩ đến đây Khâu Thu khịt mũi "Đối với hắn ta có một chút lợi ích, nhưng tôi nhất định sẽ không cùng hắn kết hôn. "

Quản gia nghe vậy liền lộ ra một nụ cười ngượng ngùng mà lịch sự, Khâu Thu lập tức ý thức được, mặc dù Hurst tạm thời đánh dấu cậu nhưng hắn có thể sẽ không thực sự cưới cậu. Suy cho cùng, Khâu gia đã sa sút, nhưng Hurst lại là kẻ mới đang nổi lên của đế quốc, xét về điều kiện thực tế thì thực sự không phải là một cuộc hôn nhân xứng tầm.

Thật khó tin! Cậu là thiếu gia danh giá của Khâu gia, được coi là nhân vật có chút tiếng tăm trong đế quốc, được nhiều người ái mộ như cá diếc qua sông, bây giờ cậu còn không xứng với một alpha tầng dưới chót như Hurst?

Tiểu thiếu gia khó có thể tiếp nhận địa vị cách biệt lớn như vậy, nhưng là xuất thân cao quý giáo dưỡng khắc côt ghi tâm, nóng vội cũng sẽ không chửi bới, chỉ dậm chân chua xót để trút giận.

Thấy vậy, quản gia đã thuyết phục Khâu Thu sau này phải bớt nóng tính hơn, ít nhất hai tháng này cậu phải học cách kiên nhẫn với Hurst.

--------Khâu Thu vẫn chưa đến giai đoạn trưởng thành, nếu Hurst tức giận muốn đánh dấu cậu hoàn toàn, cậu sẽ không chiếm được chỗ tốt nào, nó có thể khiến cậu bị khuyết tật tuyến thể vĩnh viễn.

Bất quá tiểu thiếu gia mặt mũi quá lớn, để cho Hurst lợi dụng cũng không sao, chỉ cần anh trai an toàn, nhưng cậu không có khả năng khuất phục Hurst.

Cậu không chịu trả lời, quản gia thấy không có biện pháp, thuyết phục hồi lâu, Khâu Thu nghe phát chán, thật sự không muốn nghe lại những lời nàym vì vậy cậu miễn cưỡng đáp lại. Sau khi trở lại phòng, liền ném chiếc áo khoác quân phục của Hurst ra khỏi phòng.

Nằm ở trên giường suy nghĩ phân tán, Khâu Thu luôn cảm thấy tất cả những điều này đều không chân thực, còn hoài nghi đây chỉ là một giấc mộng lớn, nhưng mu bàn tay bị nhéo lại rất đau, vì vậy cậu lật người lại tiếp tục suy nghĩ.

Khâu Thu nhớ đến Jonah Lynn, đó là alpha mà anh trai đã rất nhiều lần đưa đến trang viên với tư cách là khách. Mặc dù anh trai không nói rõ, nhưng Khâu Thu biết rằng điều đó có nghĩa là xem mắt, cũng hiểu rằng đây là đối tượng kết hôn tiềm năng của cậu.

Trong vài lần gặp mặt không quá nhiều, Jonah là con trai thứ của gia đình công tước tính tình tương đối ôn hòa nhã nhặn, thỉnh thoảng cùng Khâu Thu trò chuyện về tin tức quân sự mà người khác sẽ không nói cho cậu, một omega, vì vậy Khâu Thu đối với anh ta có ấn tượng rất tốt, mặc dù không thích pheromone có vị bạc hà của anh ta, nhưng cậu vẫn gật đầu khi anh trai hỏi.

Khâu Thu đã lâu không gặp Jonah, giờ nghĩ lại, hóa ra sự sụp đổ của Khâu gia đã được báo trước nhưng cậu không hề để ý.

Những suy nghĩ phức tạp bị gián đoạn bởi tiếng mở cửa đột ngột, Hurst sải bước mang theo hơi lạnh vào trong.

Khâu Thu đang nghĩ về Jonah, chợt vừa thấy hắn đến, cậu mơ hồ có loại cảm giác bị lừa dối, xấu hổ hét lên: "Tại sao anh vào mà không gõ cửa! Anh có hiểu thế nào là phép lịch sự không? "

Hurst vừa đóng sầm cửa lại, vừa dùng hành động để giải thích cho sự bất lịch sự của mình.

Ngay lúc này, Khâu Thu nhìn thấy chiếc áo khoác quân phục mà cậu ném xuống đất trước khi rời đi, lông tơ không khỏi dựng thẳng.

Alpha dũng mãnh sải bước đi tới, Khâu Thu theo bản năng muốn chạy trốn, nhưng bị giữ lại, Hurst dùng đôi mắt đen nhìn chằm chằm.

"Em thật hư. "