Chương 3: Dù sao hắn cũng là thượng tướng đế quốc, mà lại động dục như chó hoang

Lời nói của Hurst gần như ném chút tôn nghiêm cuối cùng của Khâu Thu đi, cậu nghe xong không chịu nổi, mím môi bắt đầu điên cuồng giãy giụa. Nhưng tiểu thiếu gia lớn lên trong nhà kính làm sao có thể đấu lại vị tướng quân được mài giũa trên chiến trường bằng máu? Hurst thậm chí không dùng chút sức lực nào, dễ dàng đè xuống thân thể được cưng chiều phía dưới.

Khâu Thu có một thân hình mảnh khảnh, trong thời gian bị Hurst ấn xuống, vùng eo và bụng đều in dấu vết ngón tay lốm đốm xanh tím, khi bị nam nhân trên người nhìn thấy, ánh mắt hắn càng tối hơn.

Hurst đã sớm không hài lòng với sự đυ.ng chạm đơn giản như vậy, lòng bàn tay rộng lớn nhẹ nhàng vuốt ve eo của Khâu Thu một lúc, nhanh nhẹn chui vào áo ngủ của cậu, đi đến trên lưng, sau đó không kiềm chế được mà chạm lên trên ngày càng nhiều, khiến Khâu Thu run lên.

"Muốn trốn sao? "

Khâu Thu không nói lời nào, nhưng Hurst đã lợi dụng khe hở để rút chiếc dây quấn quanh eo ra, chiếc áo ngủ vốn đã lộn xộn hoàn toàn bị tung ra, lộ ra một mảng lớn cảnh xuân đã ẩn giấu từ lâu bên dưới.

Hurst nhìn thấy, hắn liếʍ răng nanh của mình, những đường gân dày đặc trên cổ hắn càng thêm sục sôi. Hắn nắm cằm Khâu Thu, cúi xuống hôn lên môi cậu, nhưng Khâu Thu đột nhiên ngoảnh mặt đi, ngang nhiên tuyên bố không khuất phục, khiến nụ hôn rơi xuống vành tai.

Hurst động tác vốn còn nhẹ nhàng nhưng ngay lập tức trở lên thô bạo hơn rất nhiều, hắn đẩy mặt Khâu Thu ra, gắt gao hôn lên trên môi cậu, giống như muốn đem người trước mặt nuốt vào trong bụng, đầu lưỡi cũng thâm nhập thật sâu. Lúc đầu, Khâu Thu vẫn ngậm chặt khớp hàm, nhưng Hurst trực tiếp bóp chặt cằm buộc cậu phải mở miệng, để hắn tùy ý dâʍ ɭσạи.

Sau khi Hurst liếʍ quanh khoang miệng của Khâu Thu, hắn thăm dò mà câu đi đầu lưỡi. Khâu Thu đương nhiên không thể hầu hạ hắn, phải biết rằng đối với một omega quý tộc có học thức như cậu mà nói, môi lưỡi giao thoa còn thân mật hơn cả thân dưới giao hợp. Cậu cố hết mức tránh né, nhưng không gian trong miệng quá hẹp, cho dù sau khi truy đuổi và trốn thoát, né tránh của cậu dường như đang chủ động hôn chiếc lưỡi nóng bỏng của Hurst.

Khâu Thu cực kì chán ghét kiểu tiếp xúc này, trao đổi nước bọt với người mà cậu ghét khiến cậu cảm thấy rất ghê tởm, cậu không khỏi cố gắng vùng vẫy, nhưng điều này không những không thể lay chuyển được Hurst đang đè chặt cơ thể cậu, ngược lại nhanh chóng hao hết sức lực và dưỡng khí của chính mình. Kết thúc nụ hôn dài, cả khuôn mặt Khâu Thu đỏ bừng vì thiếu không khí, hiện ra vài phần da^ʍ mỹ sắc tình, nhưng chính mình không phát hiện ra, chỉ nhân cơ hội dồn dập thở dốc.

"Chán ghét ta? "

Khâu Thu vẫn không thèm để ý đến hắn, trong không gian chật hẹp nhất thời chỉ có tiếng thở dốc, điều này khiến phần thân dưới của Hurst vốn đã sẵn sàng hoạt động càng thêm cứng rắn. Hắn như thể cố ý trêu đùa Khâu Thu một cách chậm rãi, hắn không cởϊ qυầи áo mà nửa thân dưới cách quần dùng lực hướng về phía trước mà đẩy mạnh vào Khâu Thu.

Phần thân dưới của Khâu Thu bất ngờ bị va chạm, cậu vô thức nắm chặt ga giường, vô tình làm tạo những vết gấp xiêu vẹo trên ga trải giường vốn bằng phẳng.

Hurst rõ ràng là một thượng tướng, nhưng chiếc quần quân đội giống như những sản phẩm rẻ tiền từ một nhà máy dây chuyền lắp ráp cấp thấp, thô ráp, liên tiếp va chạm một vài cái sau đó mới thả lỏng lực đạo, trực tiếp mài góc đùi của Khâu Thu ra một mảng đỏ chói mắt.

Pheromone mùi thuốc súng cũng hung hãn như chủ nhân của nó, nó thấm vào vùng da hở và cả những tuyến nhạy cảm của Khâu Thu, lan tỏa khắp nơi, mùi vị triền miên này khiến Khâu Thu vô cùng dày vò.

"Mới như vậy đã vội vã muốn rửa sạch pheromone của tôi? "

Hurst một bên chậm rãi di chuyển nửa thân dưới, một bên không rõ ý vị hỏi: "Em nghĩ muốn đổi thành mùi hương của ai? Hử? "

Sự kiên nhẫn của Khâu Thu đã bị hắn bào mòn hết, cậu hét lên: "Đổi thành ai cũng đều không phải anh! "

"Mùi pheromone của anh sặc sụa, khó ngửi muốn chết! "

"Tốt xấu gì cũng là tướng quân đế quốc, nhưng lúc hứng tình thì cũng giống như chó hoang động dục! "

"....."

Khâu Thu đã mắng xong tất cả những lời lẽ xúc phạm mà cậu có thể nghĩ ra, nhưng Hurst không hề dao động, chỉ hơi nhướng mày: "Tiếp tục. "

Không, không thể nói là không hề dao động, bởi vì Khâu Thu đã phát hiện ra phần dưới thân cơ thể ngày càng nóng bỏng cứng rắn to hơn. Nhận ra điều này khiến Khâu Thu đỏ mặt, cậu phát hiện ra rằng Hurst thật sự là một tên biếи ŧɦái, càng vùng vẫy hắn càng phấn khích, chính mình càng chống cự thì hắn càng hưng phấn.

Khâu Thu không muốn để Hurst đắc ý nữa, cậu chịu đựng sự khao khát bùng phát từ tuyến thể sau cổ, cố gắng kiềm chế xúc động phản ứng theo bản năng của cơ thể, bắt đầu nhắm mắt và giả chết.

Bản thân thiếu gia non nớt còn tưởng rằng mình không phản ứng, đối phương sẽ không có cách nào, vốn tưởng rằng Hurst sẽ không hưng phấn với một con cá chết mà, lại không biết rằng chính mình đối với Hurst là thuốc kí©ɧ ɖụ©.

Khi con mèo mù gặp phải chuột chết, đánh bậy đánh bạ, lại khiến hắn tìm đúng chỗ, mặc dù Hurst không hề chán nản trước sự phản kháng của Khâu Thu, nhưng hắn thực sự thích nhìn vào đôi mắt đang lấp lánh ánh nước vì động tình của Khâu Thu hơn.

Hurst dùng đầu ngón tay thô ráp vuốt ve đường nét khuôn mặt thanh tú của Khâu Thu, suy nghĩ một chút rồi nói: "Hình như tôi đã quên đổi với em một tin tức mới. "

Khâu Thu nhắm chặt mắt, không dao động.

"Tôi đã không còn là thượng tướng đế quốc, em hiện tại phải kính cẩn gọi tôi là ----- Nguyên soái đại nhân. "

Khâu Thu đột nhiên mở lớn mắt ra.