Chương 68: Chuyện đồn Scorpio thích Harry Potter

Nếu một cái Slytherin, thích cậu bé vàng Gryffindor.

Nếu một cái hai năm cấp, thích một cái tứ niên cấp —— được rồi, đối lập với các tình huống khác, việc này không thực sự được tính là một vấn đề.

“Tôi thật sự khó mà tin được, cậu nhóc kia luôn cùng Malfoy rất tốt, ý tôi là, quan hệ của Malfoy và Potter luôn luôn là rất xấu.” Một nữ sinh Gryffindor năm trên không nguyện ý lộ ra tính danh nói.

“Đó là tự do của cậu ấy, tôi nghĩ tôi sẽ ủng hộ cậu.” Đến từ Slytherin – Pansy Parkinson nói.

“Ta đối với nó phi thường chờ mong.” Giáo sư Văn Tín cười tủm tỉm trả lời.

“Cút ngay.” Đến từ Slytherin – Draco Malfoy… Cái này tạm thời không tính.

Scorpio Grater thích Harry Potter.

Tin tức này tại buổi sáng thứ hai đã thổi quét khắp mọi ngõ ngách ở Hogwarts như một trận ôn dịch. Đó quả thực là việc chưa từng xảy ra trước nay —— Scorpio cũng chưa từng nhận được sự quan tâm lớn đến thế, tính cả đoạn thời gian trước sau khi cậu đốt mông giáo sư Moody, cũng không mang đến nhiều sự chú ý như vậy. Hiện tại, chỉ cần cậu đi trên hành lang, luôn sẽ có vài cô nàng mặc áo choàng Gryffindor khúc khích cười trộm chạy lướt qua người cậu, sau đó nhiệt tình mà bắt đầu chụm đầu ghé tai, thời điểm Scorpio trừng mắt phía các cô nàng, đám nữ sinh Gryffindor đáng sợ đó thường sẽ cười càng thêm lớn tiếng.

So với nhóm Gryffindor an nhàn, nhóm Slytherin năm hai lại tỏ ra vô cùng bối rối, hiện tại bọn họ chủ kiến bất định không biết có nên ở trên lớp học tiếp tục đối nghịch với nhóm Gryffindor nữa không —— nếu thủ tịch niên cấp bọn họ thật sự cùng cậu bé vàng ở cùng một chỗ thì sao? … Thật sự là ác mộng đó.

Mà trước trận tai bay vạ gió này, nếu các bạn muốn hỏi ý kiến bản thân anh chàng Harry Potter, như vậy cậu ta nhất định sẽ kiên trì nói cho các bạn biết, cậu ta cho rằng bản thân phi thường phi thường vô tội ——

Đối mặt đằng đẳng với lửa giận của các Hufflepuff, sự đồng lòng cổ vũ và ủng hộ của nhóm Gryffindor, còn có Ron Weasley tiên sinh triệt để lạnh lùng không nhìn tới, cậu phát hiện mình không thể không trực tiếp đối mặt với địch ý của đại bộ phận các cô nàng Slytherin, ánh mắt các cô nhìn cậu cứ như đang nhìn một tên lừa đảo, xâm phạm sinh vật các loại.

Ron… Đừng nói nữa, Ron đối với cậu càng thêm lạnh lùng, hiện tại cậu ấy quả thực có thể cùng Malfoy trở thành một người, bởi vì khi hai tên đó nhìn hướng cậu, ánh mắt đó, không hẹn mà cùng giống hệt như muốn dùng đường nhìn chọc lên người cậu một cái lỗ lớn.

“Rốt cuộc là ai truyền đi tin tức này? ! —— tốt lắm Hermione! Cậu biết đây không phải là chuyện hay để cười đâu!” Khi Hermione lại một lần nữa cười đến gập bụng, Harry dùng sức quay quắt lêи đỉиɦ lễ đường tỏ vẻ xem thường.

“Ha, thực xin lỗi Harry.” Lúc tiểu thư vạn sự thông Gryffindor thở hổn hển lợi hại, lau khóe mắt cười tới ứa nước mắt, “Thực tế thì, tớ cũng không biết là truyền tới từ đâu, bởi vì câu chuyện bản cũ đã muốn thay đổi.”

“Thay đổi?” Harry khô cằn hỏi.

“Có người mục kích, cậu cùng Scorpio ở trong phòng vệ sinh lầu hai nhiệt tình hôn môi.”

Harry đứng phắt dậy, sắc mặt từ trắng biến đỏ rồi lại biến trắng: “Chết tiệt! Tớ không có!”

“Tớ đương nhiên biết cậu không có, trong phương diện này cậu luôn cư xử thanh thuần khϊếp được.” Không nhìn đến phản kháng của Harry, Hermione trấn an vỗ vỗ bả vai cậu bé vàng, đem cậu ấn trở lại ghế ngồi, người sau thở hồng hộc ngồi xuống, “Nhưng phần lớn các học sinh đều tin tưởng —— có lẽ cậu sẽ cao hứng nghe thấy chuyện này này, phản ứng của Ron còn gay gắt hơn so với cậu nhiều, cậu phát hiện ra không, cậu ấy thậm chí còn không tới lấy bữa trưa của mình, nói không chừng là đang úp gối khóc đấy.” Hermione thoáng trào phúng mà nói.

“Một chút cũng cao hứng không vực dậy nổi.” Harry buồn bực thở dốc, “Quan hệ của bọn tớ đã đủ không xong rồi.”

“—— Được rồi, cậu bé vàng vĩ đại. Đừng để ý tới tên nhóc khốn nạn đấy nữa, nó là đang ghen tị em thôi, ấu trĩ ghê gớm, em sao còn chưa đυ.c vô mặt nó thế?” George không biết từ chỗ nào xông ra, ở phía sau Harry nói.

“—— bọn anh đã sớm nhắc nhở nó không cần đi trêu chọc cậu nhóc đông phương đó.” Fred nhún nhún vai, “Nhưng mà đứa em trai ngốc nghếch của bọn anh đây, vĩnh viễn không chịu hiểu lời anh trai khuyên bảo.”

“Cho nên đừng để ý đến nó, anh bạn.” George vẻ mặt tươi cười ngồi xuống kế Harry, “Được rồi, thời gian của người lớn —— để bọn anh nói chuyện đứng đắn cái nào.”

“Không, George, đừng lại bắt đầu.” Hermione nháy mắt kéo thẳng thân thể, đôi con ngươi nâu đậm cảnh giác nhìn chằm chằm một trong hai anh em song sinh.

“Đừng nghiêm túc như vậy chứ, Hermione ——” Fred cười hì hì nói.

“Bọn anh chỉ là tùy tiện hỏi thôi ——” George tiếp lời.

“Về chuyện tình cảm của Harry.” Hai người trăm miệng một lời.

Tiếng của anh em song sinh rất lớn, ánh mắt một nửa học sinh trên bàn Gryffindor đều bị hấp dẫn đến. Harry giật thót, bất an xê dịch mông, dùng khóe môi nghiến răng nghiến lợi phun ra: “Đừng có như vậy được không! Xin các anh đó!” Nói xong, Harry bất an vụt liếc qua dãy bàn Slytherin bên kia lễ đường ——

Malfoy vẫn như cũ ngồi ở vị trí của mình, mãi miết xắt tảng thịt bò cùng vài thứ linh tinh trong đĩa, Scorpio Grater không ở vị trí bên cạnh hắn, người chiếm lấy chính là Astoria Greengrass —— a, nhìn thấy rồi, dường như hai người này đã thay đổi chỗ ngồi, hiện tại, Grater ngồi ở vị trí đưa lưng về phía bàn Gryffindor, bên cạnh cậu là Daphne Greengrass.

“Bọn họ cãi nhau.” Hermione nhỏ giọng nhắc nhở.

“Ai?”

“Còn có thể là ai?”

“Tớ thật sự không biết!” Harry căm tức thấp giọng nói.

“Được rồi! Scorpio cùng Malfoy, vừa lòng chưa?” Hermione nguýt cậu một cái, “Bọn họ từ sáng sớm đã đổi chỗ ngồi, tựa hồ là Grater chủ động, bởi vì lúc Malfoy tiến vào lễ đường liền ngẩn người ra —— “

“Quan sát thật cẩn thận, phải không?” Harry không vui hỏi lại.

“Nữ sinh luôn thích những tin đồn.” Hermione cảm thấy hài lòng mà hướng cậu giả cười, “Cậu rốt cuộc có muốn nghe không đây?”

Harry yếu ớt sụp đổ hạ mặt: “Đi, cậu tiếp tục.”

“Kết luận của tớ là, có lẽ bọn họ không phải là bởi vì ‘Scorpio Grater thích Harry Potter’ mà cãi nhau, mà là bởi vì cãi nhau mà có ‘Scorpio Grater thích Harry Potter.”

“Thực xin lỗi, Hermione, có chút chóng mặt.” Fred đặc biệt mờ mịt nói, mà Harry cũng đồng dạng nghi hoặc chớp chớp cặp mắt xanh biếc, “Có thể nói đơn giản hơn một chút không?”

Hermione buông cái thìa trong tay, ngồi thẳng lên chút đỉnh, cô bé hắng giọng một cái làm cho thanh âm của mình trở nên vừa cao vừa bén nhọn: “Cậu có thể giả định ra cuộc đối thoại như vầy —— ‘Anh còn không tốt bằng Harry Potter đâu!’ hoặc là ‘Hừ, tôi thà đi thích Harry Potter còn hơn!’ .”

“Tớ cũng thật vô tội mà, đúng không?” Harry chế diễu nhếch môi, “Bọn họ dựa vào cái gì lấy tớ làm vật tham khảo chứ —— Malfoy vốn đã không giống tớ.”

“Bởi vì Malfoy ghét cậu.” Hermione dừng chương trình biểu diễn, không kiên nhẫn phất tay, “Hơn nữa đây không phải là trọng điểm, cậu như thế nào không nghĩ, là dưới cái dạng tình huống gì mới có đối thoại như vậy?”

Ba chàng trai quỉ dị trầm mặc một lát, cuối cùng, vẫn là George phản ứng trước tiên, anh cau mũi, bản thân vì phát hiện ra mà cảm thấy kinh ngạc: “Thật là chuyện khiến người ta không thoải mái —— ý anh muốn nói, nhưng nó xác thực là rất hợp lý.”

Hermione tán dương thoáng nhìn một trong hai chàng trong cặp song sinh tóc đỏ, mà Harry và Fred thì vẫn tiếp tục chìm đắm trong vô hạn nghi hoặc, cuối cùng, mặc kệ bọn họ có ép hỏi như thế nào, George vẫn cười trừ khăng khăng không chịu lộ dù chỉ là một chữ.



So với cuộc thảo luận nhiệt tình ở Gryffindor bên này, Slytherin có vẻ trầm mặc hơn nhiều lắm.

Không khí trên bàn gượng gạo vô cùng, đặc biệt là Pansy, cô nàng Slytherin tóc đen hôm nay không hiểu gì hết, đi vào lễ đường đã thấy chỗ không đúng thì lập tức nhíu mày, hỏi trắng ra: “Ôi, ở đây phát sinh chuyện gì vậy?”

Zabini “Tăng” một tiếng đứng lên, bịt chặt miệng cô nàng tha trở về chỗ ngồi của mình, sau đó hướng đầu hứng ánh mắt lạnh như băng của vương tử Slytherin chột dạ giả cười, Draco không chút phản ứng, chỉ lạnh lùng thu hồi mắt rồi cúi đầu, chuyên tâm tiếp tục ăn phần bữa sáng của mình.

Sau bữa sáng, bạch kim quý tộc không nói được một lời mà đứng lên, đem chú rùa ba chân tên là Bích Thúy giao cho Astoria để cô bé mang về phòng ngủ, tiếp đó không chớp mắt dẫn đầu tất cả các Slytherin năm tư đi trước đến hầm học khóa độc dược đầu tiên. Sau khi anh rời đi không lâu, Scorpio cắn cắn môi đứng lên, giậm chân thình thịch tách khỏi các học sinh năm hai đang bị vây trong trạng thái sợ hãi.

Nguyên cả một buổi học độc dược đều bình tĩnh nhận lệnh khiến người người cảm thấy bất an, Draco từ đầu tới cuối đều không đi khıêυ khí©h Potter, anh miệt mài yên lặng chép bài, sau đó tại quyển vở vẽ vẽ viết viết, Zabini cẩn cẩn dực dực duỗi cổ nhìn, cuối cùng không biết làm thế nào mà lắc đầu, cũng tiếc nuối nói cho Pansy biết chính anh chàng cũng không thể nhìn thấu Draco đang tính toán gì, mặt trên quyển vở tràn ngập công thức độc dược mà bọn họ chưa từng tiếp xúc qua.

Khi lớp độc dược sắp chấm dứt, mỗi người bắt đầu đem nộp độc dược vô keo bản thân đã điều chế, thì tình huống kéo đến.

Lúc Draco tay cầm bình độc dược đã điều chế tốt đi ngang qua bàn của Harry, không chút do dự hướng vạc của cậu ta ném hai con đĩa còn chưa được xử lý —— thuốc thôi miên vừa vặn biến thành thuốc nhuộm màu chất lượng kém thành công nhuộn tóc của Ron Weasley cùng Neville Longbottom thành màu xanh như cóc, mà Harry cùng Hermione bởi vì trốn kịp thời mà tránh được một kiếp.

Giáo sư Snape đối với việc này phi thường kinh ngạc.

Còn là kinh hỉ quá đáng cộng với phẫn nộ ——

“Dịch đỉa dung hợp với thân thể có thể trích ra màu xanh như lấy từ lá cây phương bắc —— xem ra chúng ta rốt cục cũng có một học sinh có thể thấu hiểu bản chất phân tích độc dược tại năm tư.” Đối với việc đứa học sinh cưng nhất gây rối trong lớp học của bản thân, còn khuấy động ra gió tanh mưa máu, thầy là đánh giá như vậy ——

Nếu không phải nhóm Gryffindor quá mức phẫn nộ, thầy có lẽ sẽ còn thêm năm mươi điểm cho Slytherin —— đây là Severus Snape, vị viện trưởng Slytherin vĩnh viễn bất công thậm chí còn không thèm hao tâm tốn sức che dấu nó, một lão dơi đầy mỡ dính nị.