Con trai Scorpio Grater của ba thân mến:
Severus đã kể hết cho ba nghe, ba thật không dám tin con lại dùng đạo thuật trước mắt bao người, ba không hề muốn biết con có lỡ ngộ thương bạn học nào của mình không, nhưng đồng thời ba vẫn phải biết con thuận tiện trở thành Slytherin đầu tiên phá nát bàn Nhà trong nghìn năm qua, hơn nữa còn tập kích giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám của mình… Lượng tin tức quá lớn, ba không cách nào dùng tay đếm hết, tóm lại con cứ chờ bị đánh đi.
PS: đừng hy vọng gì ở mẹ con hay ông ngoại, ai cũng không thể cứu được con đâu.
Người cha phân nộ của con: Asrand Grater
“… … … … ông trời ơi.”
Phòng sinh hoạt chung Slytherin yên tĩnh, các học sinh cấp trên đang chiếm giữ bàn học bên cửa sổ, một số người chăm chú đọc sách của bản thân, vài cô nàng lại đang khe khẽ buôn chuyện về các quý tộc, Pansy cùng Daphne đều ra ngoài tản bộ sau bữa tối, mà Scorpio cùng Zabini thì quyết định đóng đô trên ghế sa lông trong phòng sinh hoạt chung. Lặng lẽ đem tấm da dê trên tay xếp lại rồi bỏ vào túi áo đồng phục, Scorpio rốt cục hiểu được vì sao giáo sư Snape lại mang biểu tình hả hê trên mặt khi đem tấm da dê giao cho mình, hơi nghiêng đầu, Slytherin năm hai trừng mắt nhìn chú chồn sương ngủ gà ngủ gật đang quấn trên cổ mình, khô khốc nói: “… Tốt ghê hén, mông tui thì sắp gặp nạn, anh cảm thấy thế nào hử? Thiếu gia Malfoy.”
Sau một lúc im lìm, không biết như thế nào , Scorpio đã thành công đọc từ trên cái mặt xù xù kia một tin tức, so sánh với đồng loại của nó thì hiển nhiên biểu tình của cái con chồn sương này phong phú đến đáng sợ.
—— này đâu có chuyện gì liên quan tới tôi?
Scorpio khụt khịt mũi, mày nhướng cao vυ"t: “Sao lại không liên quan đến anh? Em là vì ai chứ?”
—— hoy, thôi đi, cậu cũng kiếm được danh tiếng không phải sao? Sau sự kiện đó cậu đã muốn thành công thay thế Astoria trở thành lãnh tụ của năm hai, phát hiện ra chưa?
Scorpio sắc mặt đổi đổi có chút mê mang nói: “Anh hiện tại chỉ là một con chồn sương, không cần ý đồ biểu đạt nhiều tin tức như vậy được không?”
Vì thế chồn sương quả nhiên bị chọc giận, nó hướng Scorpio nhe răng, sau đó dùng chân sau hung hăng đạp xuống người cậu nhóc, ghét bỏ xoay người nhanh nhẹn nhảy về hướng sô pha đối diện, nhảy đến lưng tựa sô pha phía sau Blaise Zabini. Bấy giờ người sau đang hết sức chăm chú xem một quyển sách về Phân tích cơ sở của bùa chú và nơi bắt nguồn, sinh vật màu trắng hiển nhiên bất mãn khi bản thân bị lạnh nhạt, bắt đầu bám riết không tha mà dùng móng vuốt quào quào cái cổ ngăm nâu của anh chàng.
Zabini bị giật mình, ngẩng mạnh đầu thì thấy chồn sương ở phía sau, chàng ta hít một hơi rồi đem nó từ trên cổ của mình kéo xuống dưới ấn vào trong sô pha mềm mại: “Cậu biết không Draco, cậu làm chồn sương so với khi làm một chàng trai càng thêm khó ứng phó.”
Đôi mắt nhỏ màu xám bạc của chú chồn sương chợt lóe, nhìn qua phi thường đắc ý mà “Chi” một cái.
“Tốt lắm, Scorpio, mang tiểu sủng vật nhà em đi được không, để anh an tĩnh đọc sách một tí.” Zabini bất đắc dĩ nhếch môi, Scorpio hướng anh giả cười, kéo giật lui Draco về trong lòng ngực mình, cao giọng nói —— “Được rồi, trở về tắm rửa thôi!”
“Ki ki ——!”
Mọi góc trong phòng sinh hoạt chung Slytherin đều vang lên tiếng cười vang thiện ý, tất cả mọi người đều nhấc đầu ra khỏi chuyện trong tay mình hưng phấn nhìn cả người chú chồn sương trắng ra sức giãy dụa trong lòng cậu bé tóc đen.
Đấu tranh vẫn luôn duy trì liên tục đến khi bồn tắm lớn trong phòng tắm được xả đầy nước ấm thích hợp, sau đó ngọn lửa chiến tranh lần thứ hai bị châm lên.
Scorpio căm tức chống nạnh nhìn con chồn sương sống chết cũng không chịu ngoan ngoãn dùng bồn rửa mặt để tắm rửa ——
“Trời đất chứng giám! —— Draco! Anh không thể dùng bồn tắm lớn!” Hắn lớn tiếng quát, “Anh sẽ đem chính mình chết đuối ở trong đó!”
“Ki ki —— chi!” Sao cậu dám để một Malfoy dùng bồn rửa mặt tắm? !
“A, a, a, đừng tức giận như vậy, vương tử điện hạ thân mến.” Scorpio rũ lông mi, ngoắc ngoắc khóe môi cực kì xấu xa mà châm chọc nói, “Anh phải nhận thấy mình hiện tại chỉ là một con chồn sương!”
Màu xám bạc trong con mắt hạt đậu giống như bị băng lửa thiêu đốt, lông trên nguwoif chú chồn sương bởi vì phẫn nộ dựng đứng ra bốn phía, nó dai dẳng hướng về phía cậu bé nhe răng há mồm, kiên trì muốn tới bồn tắm lớn tắm rửa —— mà còn, chỉ có một mình anh, cho dù tạm thời phải làm động vật dùng bốn cái chân để đi, chỉ cần anh còn nhớ rõ mình là một Malfoy, sẽ kiên quyết cự tuyệt việc cùng người khác tắm chung bồn tắm lớn.
“Đây là bồn tắm của em, phòng tắm của em… Đừng có mà không biết tốt xấu, được không.” Scorpio vô lực mà trở mình cái xem thường, “Trời biết ta còn phải hầu hạ anh tắm rửa đấy, anh có cái gì không hai lòng nữa?”
“Chi!” Thật giống như ai thích lắm ấy!
… … … … … … … Sau ba phút giằng co, cả hai đều nhường một bước.
Là người đầu tiên thỏa hiệp, Scorpio không thể không tìm gia tinh đề nghị một cái bồn tinh xảo ( trời biết chúng nó tại sao lại chuẩn bị cái này ), rồi chọn vài cái chậu, Draco gắng gượng tiếp nhận cái bồn viền đường vàng nhuộm màu hoa mẫu đơn. Đem nó đặt trên cái giá ở bên cạnh bồn tắm lớn, Scorpio nhanh chóng cởi hết rồi tiến vào trong nước, rốt cục có thể thở dài một hơi trong làn nước ấm áp trong bồn tắm lớn, cậu xoay người nhìn thứ ở trong cái chậu ngay bên tay, sinh vật lông trắng từ đầu đến cuối vẫn kiên trì dùng mông đối với mình ——
“Anh thực nên soi gương nhìn xem cái mặt đầy lông đó.” Scorpio phá vỡ khóe miêng đang hạ, khinh thường nói, “Anh khiến em cảm thấy chồn sương là loài động vật khó ưa nhất trên thế giới này.”
Draco lười biếng nâng chân sau lên gãi ngứa bắn nước ào ào tung tóe, Scorpio phát hiện, khi vương tử Slytherin muốn tỏ vẻ chính mình khinh thường, thid luôn thích làm động tác như vậy.
Đảo mắt xem thường, Scorpio thô lỗ chà dầu gội đầu lên trên thân chồn sương ——
“Chi? ! ——” đây là cái gì hương vị kỳ quái gì? ! Ọe! Nghe là biết hàng giỏm!
Ép cứng sinh vật lông nhung màu trắng đang cố sống cố chết giãy dụa muốn chạy trốn, Scorpio hướng nó giả cười: “Đừng động, đừng động, để em xem thử trên người anh bọ chét không nào.”
“Ki Ki —— chi!” Thằng nhóc chết tiệt! Chồn sương không có bọ chét!
“Yêu, hay là anh hy vọng em rửa đít dùm hử?”
Lúc này, khi Scorpio còn đang bận cười ha hả, chồn sương không chút do dự thoát khỏi tay cậu đi ra ngoài, sau lưng hất nước lên mặt Scorpio —— cái đồ cỏ mang cá ngu xuẩn, không lễ phép, không biết trời cao đất rộng! Draco phẫn nộ nhe răng, chờ tôi có thể gặp được đũa phép của mình một lần nữa, tôi sẽ không chút do dự biến mi thành lợn rừng, sau đó nhét vào mũi con mực khổng lồ kia!
Lợi dụng đặc tính linh hoạt của động vật, Draco đem thân thể ướt sũng của chính mình trực tiếp phóc lên tấm chăn mềm mại trên giường, hơn nữa lăn qua lộn lại nhằm trả thù, lông tơ trên người bởi vì ẩm ướt mà vón thành từng dúm từng dúm, lúc Scorpio từ phòng tắm đi ra, chờ đợi cậu chính là một con chồn sương đắc ý dào dạt ngồi chồm hổm trên giường, bộ lông loạn xà ngầu lỉa chỉa ra bốn phương tám hướng, còn có một cái chăn ướt nhem.
“A không, đó là cái chăn em thích nhất!” Scorpio xót xa oán giận, “Draco, anh là cái tên lòng dạ hẹp hòi!”
Đem chồn sương cùng chăn lông ném thẳng xuống đất, Scorpio mệt mỏi ngáp dài một cái, ủ rũ nói: “Làm trừng phạt, đêm nay anh cứ dùng cái chăn kia ẩm meo như mình mà ngủ đi —— ey!”
Scorpio vừa dứt lời, sinh vật màu trắng nọ đã nhẹ nhàng nhảy lên chiếc giường bốn trụ với gam màu xanh Slytherin chủ đạo, khôn lõi vén một góc chăn lên rồi lủi vào, dưới chăn một cái bọc nhỏ nhô ra, sau khi khó khắn dịch tới một tí, cái bọc nhô ra kia ngừng lại, chuyển một vòng —— hiển nhiên là đầu động vật, không lâu sau, từ chăn bên cạnh thò ra một cái chỏm lông xù màu trắng trên đầu.
Con chồn sương đáng ghét nọ còn thở dài như thật, tiếp đó không coi ai ra gì mà nhắm nghiền hai mắt.
“Được rồi, ” Scorpio giật khóe môi, căm tức nói, “Chờ anh hồi phục, chuyện em muốn làm đầu tiên chính là phun lên cái vẻ mặt cẩu huyết kia, tên hỗn đản.”
Sinh vật lông nhung mắt điếc tai ngơ mà trở mình một cái, an nhàn mà tìm đến cơn buồn ngủ.
… …
Scorpio gặp ác mộng —— cậu mơ thấy chính mình trở thành dũng sĩ Hogwarts —— đừng hỏi cậu vì sao tuổi không đủ cũng có thể tham gia, tóm lại chính là Dumbledore lấy tấm da dê có viết tên cậu từ trong lòng ngực ra, sau đó tuyên bố cậu trở thành dũng sĩ của Hogwarts —— rất nhiều người vỗ tay hoan hô vì cậu… Được rồi, cảnh trong mơ chỉ đến đây thôi thì cũng chả coi là ác mộng gì, nhưng cậu lại rất nhanh mơ thấy cái hạng mục thứ nhất, cậu bị yêu cầu phải chiến thắng một Chúc Long —— Văn Tín dùng chú ngữ cao siêu của hắn tự mình quơ được Chúc Long, đem nó đưa tới Hogwarts.
“Thổi khí làm mùa hè, hơi thở làm mùa đông, có năng lực hô phong hoán vũ, chi thần vật hiển hệ phi phàm.” Trong cơn ác mộng hình tượng Văn Tín được Scorpio thành công dựng y như trước, hắn vẫn mang dáng vẻ lãnh diễm cao quý kia, “Anh đối với cậu có tin tưởng, Scorpio.”
Vì thế Scorpio điên rồi, sau khi của Chúc Long thần dương dương tự đắc phun ra một hơi hỏa viêm thiêu cháy bao phủ Rừng Cấm, cậu nắm lấy cổ áo đạo bào đẹp đẽ của Đại sư huynh ra sức lay: “Tôi đối với mình cũng chưa tin tưởng anh đối với tôi rốt cuộc là đánh tin tưởng từ chỗ nào tới hả? A! —— “
Văn Tín mỉm cười với cậu, sau đó ném cậu xuống dưới chân Chúc Long, trên đùi long chả phải là vảy, mà là một mảng lông chân xù xù màu hồng —— thực hiển nhiên vì đang ở trong mộng, hoàn toàn không có ai sinh ra nghi hoặc đối với hiện tượng này, kể cả chính Scorpio.
Chúc Long nhe răng cười giương ra khuôn mặt người* cười đến là hung ác, nâng chân, giữa tiếng hét của các học sinh, một cước đạp trên bụng của cậu ——
*Bản chính của tác giả =))))Trước khi ruột phụt ra từ miệng, cám ơn trời đất, Scorpio tỉnh.
Mãnh liệt cúi đầu vừa thấy, trên bụng của cậu có một cục lông trắng cuộn mình.
Áo ngủ bị xốc lên, chồn sương không biết từ khi nào thì dịch đến trên bụng cậu đem cái đầu chôn ở trong cẳng, dán lên da trên bụng của cậu bình yên ngủ say. Vào thời điểm Scorpio giật mình tỉnh giấc khỏi cơn ác mộng có lẽ hơi run lên một chút, động tác này cũng đồng dạng đánh thức sinh vật đẹp đẽ màu trắng nọ, nó bực bội mở ra đôi mắt xaud xám bạc, vẫn không nhúc nhích mà ngồi xổm tại chỗ, dùng ánh mắt trách cứ nhìn chằm chằm tiểu Slytherin đánh gãy giấc ngủ của mình.
“Trước khi em ném anh ra cửa sổ, ” hướng khuôn mặt lông nhưng kia lộ xuất một tia vô lực giả cười, Scorpio phát hiện cổ họng mình khàn đến đáng sợ, “Đi xuống khỏi bụng em, cám ơn hợp tác.”