Đối với tuyệt đại đa số người mà nói, bỏ lỡ Hogwarts năm nay, có lẽ thật sự được coi là một trong những điều tiếc nuối nhất của cuộc đời. Đặc biệt là các đội trưởng cùng những thành viên đội bóng Quidditch đã tốt nghiệp, vào những ngày cuối cùng của tháng năm này, đều muốn tìm đủ mọi cách để có một vé tốc hành quay về trường Hogwarts ——
“Có thể xem một trận đấu như vậy, cho dù bắt tôi trực tiếp cưỡi chổi bay về cũng không hề gì!”
Thời điểm thấy những dáng người mơ hồ của đám trẻ tuối – thân khoác áo choàng giáo đội Quidditch Hogwarts lâm thời – từ lối vào bay ra sân trên không trung, đội trưởng Gryffindor tiền nhiệm Oliver Wood giờ này mặc áo cọc quần cộc giản dị khác hẳn với giáo phục, chống nạnh đứng ở hàng ghế trước nhất – vị trí tốt được người ta đặc biệt lưu lại, sau khi cảm ơn Ron đã vì mình mà lưu lại một vị trí tốt, Wood ngẩng đầu nhìn về những thanh niên đang bận rộn vận động làm nóng người, cực kì hâm mộ nói, “Merlin biết em hy vọng năm nay em thật sự còn chưa tốt nghiệp biết chừng nào, nếu không thì vị trí thủ thành đã là của em rồi —— à đương nhiên, em không phải nói Fred làm không tốt, nhưng mà em nghĩ nó thích hợp làm tấn thủ hơn, anh biết đó, bản thân anh em nhà Weasley chính là hai khối Bludge di động mà!”
Ron: “À —— “
“Không nên tự tin thái quá, thân mến. Em đoán anh xem thấy ai? Ừ hử, Draco Malfoy —— năm đó anh đã nghĩ, trừ bỏ tầm thủ cậu ta còn có thể đảm nhiệm vị trí tấn thủ, cậu ta làm không tồi —— vừa rồi anh có gặp giáo sư Snape, nghe nói thầy ấy đã đem vị trí đội trưởng đội Quidditch giao cho thằng nhóc trẻ tuổi này, muốn anh cho cái nhìn, thì là việc này rất tốt.”
—— Marcus Flint, đội trưởng tiền nhiệm của Slytherin.
Thân mến, ờm, thân, mến, Ron: “…”
Về Flint, trong khi lần tốt nghiệp trước còn chưa đến một năm, phần lớn mọi người ở Hogwarts đều không thể quên đứt đi anh ta —— không có cách nào, anh ta vội làm đám phóng viên của 《Nhật báo tiên tri 》hỏng mất.
Vị có dáng người cường tráng như cẩu hùng của Hogwarts này từ trước lúc tốt nghiệp hạng ưu tú đã tuần tự kinh qua “Chủ động từ bỏ quyền thừa kế gia tộc “, “Bị tước đi tên họ” “Cùng người yêu Oliver Wood (một cái Gryffindor) thuận lợi ở chung” “Lấy lại dòng họ” “Một lần nữa giành được quyền thừa kế gia tộc Flint “..v.v.. một loạt thay đổi nhanh chóng, đồng thời cũng tăng thêm không ít tư liệu sống cho mục “Sinh hoạt phù thủy” của 《 Nhật báo tiên tri 》.
Trích lời từ câu kết trên 《 Nhật báo tiên tri 》tuần thứ hai thì là: Giờ đây Marcus Flint, từ bất kì góc độ nào đều có thể coi là một người chiến thắng nhân sinh.
Còn tin tức mới nhất là, nghe nói Flint đang liên hệ với một gia tộc nổi tiếng chuyên nghiên cứu độc dược ở Bắc Âu, chuẩn bị làm một chai độc dược sinh tử. Tin tức này khi rò rỉ ra, lại cho nhóm Slytherin và nhóm Gryffindor một để tài có thể đấu võ mồm ——
Nhóm Slytherin lý trí cho rằng, nếu hai nam phù thủy yêu nhau, hẳn là sẽ để cái người có hình thể tương đối nhỏ kia nhận trách nhiệm làm mẹ.
Mà Gryffindor thì tương đối trực tiếp, bọn họ thường sẽ hừ một tiếng sau đó dùng giọng điệu đương nhiên nói cho bạn biết: Slytherin nhìn qua đúng hợp kiểu hình sinh con —— về phần vì cái gì, thực xin lỗi, không có vì cái gì hết.
… Cộng với việc toàn bộ sản nghiệp gia tộc Flint làm ra tại Ai Cập quá mức khổng lồ, hai người trẻ tuổi vốn nên có được cuộc sống cá nhân an ổn e rằng cũng không được sống thoải mái như trước khi tốt nghiệp, thế nhưng bất kể bên ngoài bình luận như thế nào, đối với cặp tình nhân trẻ tuổi này mà nói, tạm thời không có gì có thể chia cắt bọn họ.
Khi Wood thấp giọng nhắc nhở Flint “Trường hợp như này anh đâu cần phải mặc áo chùng phù phù thủy chính thức, không ai nhìn anh, hơn nữa thời tiết hôm nay cũng rất nóng.” vì con mắt và lỗ tai của mình, Ron quyết định vẫn nên quay về vị trí Gryffindor năm tư nên ở trước —— trên thực tế, khi Ron vất vả chen lấn ra từ trong đám người tìm được Hermione, trận đấu đã bắt đầu. Mà Hermione Granger cũng đã sớm ở đó chờ một lúc lâu, cô trông…cực kì khẩn trương khiến người ta phải bất ngờ.
“Bọn họ bay nhanh quá!” Hermione kinh ngạc cất giọng cao vυ"t, “Tớ gần như thấy không rõ mặt của bọn họ.”
“Không có gì không thấy rõ —— cho qua, cám ơn —— làm phiền dịch cái mông ú ù của cậu chừa cho tôi một chỗ đi, Bilisa ——” Ron bình tĩnh ngồi xuống bên người Hermione đang than trách, thở phào một hơi, sau đó nhún vai nói, “Đây này, tỷ như hiện tại người bị tấn thủ bên Dumstrang đập phải chính là George, Có điều trông ảnh vẫn ổn lắm —— oh, may thật, đánh anh ấy không phải là tên Brist gì đấy kia, nếu không ảnh nhất định ngã thẳng từ trên chổi xuống rồi!”
“Merlin! Anh ấy chảu máu ! Họ nên hô tạm dừng!”
“Được rồi Hermione đừng kêu mãi thế, ” Ron bịt tai, “George chỉ chảy chút máu mũi thôi, cậu như vậy tớ không cách nào xem trận đấu được.”
“Vậy đừng xem !” Hermione gắt gao nhìn chằm chằm vào thân ảnh mặc đồng phục giáo đội lâm thời Hogwarts trên sân nọ, nóng nảy nói.
Đương nhiên, nóng nảy tuyệt đối không chỉ có một mình Hermione.
Làm một phát thanh viên tường thuật lại tình huống trận đấu, Lee Jordan cũng đang bận rộn đến chỏng vó —— tốc độ của nhóm truy thủ quá nhanh, bọn họ liên tục chuyển đổi đội hình, chuyền bóng, đập bóng, tiếp bóng, một loạt động tác thần tốc đến mức anh chàng chỉ kịp thông báo Quaffle đang trên tay ai, còn chưa kịp bình luận thêm vài câu, giây tiếp theo, Quaffle đã trên tay người khác.
“Hiện tại Quaffle đang về tay Hogwarts—— cố lên Midler —— Lestrem —— ôi không Malfoy nhìn phía sau cậu —— “
Trên khán đài đồng thời vang lên tiếng hít khí lạnh cùng kinh hô.
Nhưng mà ngay sau đó, tất cả mọi người nhìn thấy đương nhiệm đội trưởng học viện Slytherin – bằng cách nào đó – lưu loát xoay người đem trái Bludge đang như chó dại đánh úp tới từ phía sau hung hăng đập về phe đối phương, trái Bludge này hệt như mọc mắt, ngay khi bị đánh liền lấy tốc độ nhanh hơn đánh về phía tầm thủ Krum bên Dumstrang, Krum hơi nhăn mày, cái chổi phanh lại với độ khó cao bay lên tránh được cú công kích độc hiểm này, tròng trành trên chổi khoảng chừng ba giây, anh ta vững vàng ngồi lại, hơn nữa rất nhanh đã tập trung lực chú ý, vùi đầu vào công tác tìm kiếm của chính mình.
Đáng tiếc, bên này, cho dù có một cú phản kích đẹp mắt, Quaffle của Hogwarts lại không thể thuận lợi tiến vào khung cầu đối phương.
Bóng trên tay Lestrem đã đánh mất, bị truyền cho truy thủ của Dumstrang, sau đó bọn họ tiến công, bóng bị Fred đập văng ra.
Giờ phút này Scorpio Grater đang ngồi ở trên khán đài, tâm tình kích động là có —— bắt nguồn từ chính bản thân trận đấu Quidditch.
Thế nhưng người bên cạnh tỏ vẻ kích động hơn cậu nhiều lắm.
Các cô kích động là vì mấy tên đàn ông đánh Quidditch.
Giống như cổ họng chẳng khàn đi được, cả trận đấu toàn thét chói tai —— mấy vị đang ở trên sân có thể nhe thấy mấy đợt bàn luận này không biết, hiện tại cái duy nhất cậu dám cam đoan chính là, động tác đánh cầu Draco mới thực hiện vừa rồi, ít nhất đánh trúng hai phần ba tim mấy cô nàng độc thân ở đây… Ô kê, có lẽ sẽ có vài chàng sẽ bị thất tình sau khi trận đấu này kết thúc. Cái cách nói này có hơi ác, nhưng đây quả là sự thật.
Hai cô nàng Beauxbatons ngồi phía sau Scorpio đã bắt đầu nhiệt liệt dùng tiếng Pháp trò chuyện xì xố với nhau, Scorpio đương nhiên không nghe hiểu bọn họ nói gì sất, nhưng ít nhất cậu nghe hiểu tên Draco cùng tiếng kêu rên mê đắm của mấy nàng.
[Muốn tán gái, xin mời chơi bóng] Zabini nói đúng thật
Trong lịch sử hiện hữu tại Hogwarts, chưa từng có một đội trưởng học viện Quidditch nào đơn thân bước ra khỏi cửa trường học … Đương nhiên, nếu thật sự không được, bọn họ còn có thể đến với cái tốt đẹp là tiêu hóa nội bộ, ví như Flint và Wood —— bọn họ quả thực chính là hình mẫu tốt nhất, tốt đến mức đủ để bố trí tài liệu dạy học.
… … … … … Trở lại chuyện chính, nói về chơi bóng.
Ừm, chơi bóng.
Hiện tại điểm số trên sân là 30 – 10, Dumstrang dẫn trước. Quaffle chết tiệt lại ở trên tay Dumstrang, cổ họng bình luận viên Lee Jordan đều đã gào muốn tắt cổ họng cũng không thể khiến Hogwarts tiến vào thêm một quả, kỳ thật muốn để Scorpio nói, giáo đội Hogwarts đã làm rất tốt rồi, thời gian phối hợp của bọn họ có thể quá mức ngắn ngủi, thể nhưng biểu hiện ăn ý ngoài ý dự liệu hôm nay đã đủ khiến mọi người kinh hỉ.
Ít nhất cụ Dumbledore điên điên sẽ vừa lòng —— điểm ấy có thể dễ dàng thấy được từ vẻ tươi cười từ đầu tới đuôi cùng động tác gật đầu thường xuyên của cụ.
Bất quá nói đi phải nói lại, cho dù là như vậy, đương nhiên chẳng ai nghĩ muốn thua.
Làm tầm thủ – người quyết định then chốt – Harry Potter biểu hiện không tồi, cậu phát hiện Golden Snitch ba lần, nhưng lại không thể không buông tha để tiếp tục tìm kiếm cơ hội khác dưới sự quấy nhiễu từ truy thủ đội đối phương. Mà Krum bên Dumstrang hiển nhiên so với cậu bé vàng Gryffindor càng có năng lực thích ứng với đối thủ xa lạ, Đội hình đội Hogwarts đang không ngừng thay đổi, dưới sự quấy rối liên tiếp của George và Draco, anh ta vẫn có nhiều cơ hội thấy Golden Snitch hơn Harry —— có một lần trái Golden thậm chí ở ngay trung ương sân đấu, khi đó Harry đang bị một cái Bludge đuổi chạy khắp sân ——
Hầu như tất cả mọi người đều cho rằng trận đấu sẽ kết thúc.
Nhưng khi Krum cưỡi Firebolt tiếp cận trái Golden Snitch kia, hai quả Bludge từ trên trời giáng xuống một trước một sau đánh gãy động tác của anh ta —— cái trước là công lao của Draco, cây chổi của anh so với bất cứ người nào ở đây đều nhanh hơn, vì thế anh thành công mà vòng về phía sau Harry trước khi cậu ta bị Bludge đâm chết ——
Bang ——
Bludge mạnh mẽ biến đổi phương hướng, cây gậy kim loại ở trong không khí cứng rắn vung lên, tạo ra hiệu quả chém ra sức gió rít gào —— này chỉ có mình Harry cách Draco gần nhất mới có vinh hạnh nghe được.
Chưa kịp nói một tiếng cám ơn, bạch kim quý tộc đã vυ"t một tiếng bay ra ngoài.
Trong nháy mắt chạm mặt đó, Harry thoáng nghe thấy tiếng thờ dốc phì phò của Draco.
Cũng chính tại một khắc nọ, Harry lúc này mới hiểu được, trên sân đấu Quidditch, vị trí tầm thủ không phải đơn giản là người “chiến thắng trận đấu” như cậu vốn nghĩ —— cậu bỗng chợt nhớ tới, tại sân Quidditch này, cậu còn có năm người đồng đội, bọn họ sẽ dùng hết toàn bộ sức lức để bảo toàn cho cậu, cho cậu có một cơ hội, một cơ hội để chấm dứt trận đấu, sau đó mới là cùng tất cả mọi người, chiến thắng.
Mỗi người hẳn đều nên có quyền được hưởng vinh quang cùng cậu.
Golden Snitch là dựa vào nỗ lực của tất cả, mà không phải của một mình tầm thủ.
Giữ vững tinh thần, Harry hơi nheo mắt lại, lập tức lại bắt đầu một vòng tìm kiếm mới.
Khi bên tai vang lên tiếng hoan hô vang dội, cậu chỉ mơ hồ ý thức được, Hogwarts lại thêm điểm.
Trận đấu không biết đã tiến hành được bao lâu, có lẽ một giờ, có lẽ hai giờ, Harry bay qua bảng ghi điểm, 260 – 250, Dumstrang dẫn đầu, Quaffle ở trên tay Hogwarts.
…
260 – 260.
…
280 – 290.
…
300 – 310
Bắt được Golden Snitch, chấm dứt trận đấu.Giờ này khắc này, trong đầu Gryffindor chỉ còn lại một ý niệm này.
Sau đó, gần như là ngay giây tiếp theo, cậu phát hiện ra Golden Snitch.
Ngay tại khoảng không bên ngoài khu vực khán đài mới —— đó là một vị trí kì lạ, Golden Snitch, Krum, Harry, vừa lúc hình thành một tam giác đều.
Cạnh tranh công bằng.Harry thúc dục Firebolt, tốc độ rất nhanh, gió tạt vào đến mức cậu không mở ra được hai mắt.
Đáng nhẽ mình nên bảo Hermione cho mình một bùa thông khí, Harry mơ hồ nghĩ, khi cậu cùng Krum cùng đồng thời bắt đầu hướng Golden Snitch áp sát, cậu chưa bao giờ hâm mộ tốc độ cây chổi của Malfoy như vậy.
Cậu vươn tay, từ trên chổi đứng lên —— ở bên cạnh cậu, Krum cũng làm ra động tác tương tự.
Hết thảy mọi thanh âm xung quanh bỗng như đều nhiên mất.
Harry chỉ nghe thấy tiếng “thình thịch, thình thịch” của trái tim mình.
Cậu có thể cảm giác được, đôi cánh rung động của Golden Snitch xoẹt qua đầu ngón tay của Cậu.
Sau đó đi xa.Tay vô lực bắt lấy không khí, cuối cùng dồn sức khép lại.
Không có cảm giác kim loại lạnh lẽo như dự đoán.
Harry trơ mắt nhìn tay Krum duỗi ra phía trước, khép lại trên Golden Snitch, hoàn toàn bao trùm, chộp nó vào trong lòng bàn tay.
Tiếng còi của bà Hooch kêu vang.
Tất cả mọi người trên sân đấu ngừng lại.
Draco vỗ nhẹ lên chóp chổi, lấy một động tác chấm dứt tao nhã dừng lơ lửng giữa không trung, sau đó như có điều suy nghĩ mà nhướng cao mày.
450 – 310, Dumstrang thắng.
Trận đấu kết thúc.