- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Gương Vỡ Lại Lành
- Quý Thứ Năm
- Chương 39: Dao động
Quý Thứ Năm
Chương 39: Dao động
Những ngày ở thành phố A này, Tɧẩʍ ɖυ đã có được những trải nghiệm rất phong phú. Ngoài việc tập luyện vũ đạo đều đặn hàng ngày, Tạ Tân Chiêu sẽ dẫn cô đi vui chơi, ăn uống khắp nơi trong thành phố A.
Họ cùng nhau thưởng thức những món ăn nổi danh, check in ở những địa danh nổi tiếng, đến livehouse xem dàn nhạc biểu diễn.
Chỉ tiếc, vở vũ kịch mà Tɧẩʍ ɖυ muốn xem phải đợi tới tháng 10 mới đến đợt lưu diễn ở thành phố A.
Cuộc sống muôn màu muôn vẻ vào ban ngày khiến Tɧẩʍ ɖυ cảm thấy mọi thứ đối với họ đều bình thường. Nhưng vào ban đêm, muốn đi vào giấc ngủ thì lại là một vấn đề.
Cho dù có ôm Tɧẩʍ ɖυ trong ngực, thời gian đi vào giấc ngủ của Tạ Tân Chiêu vẫn không thay đổi. Hầu như ngày nào Tɧẩʍ ɖυ cũng không đợi nổi, không nhịn được mà ngủ trước anh.
Thức dậy vào ngày hôm sau, kiểm tra ứng dụng theo dõi giấc trên vòng tay là việc đầu tiên mà Tɧẩʍ ɖυ làm. Dù không thể hiện ra bên ngoài nhưng cảm xúc của cô thường bị tình trạng giấc ngủ của anh ảnh hưởng.
Nếu anh ngủ không ngon, Tɧẩʍ ɖυ thường sẽ rơi vào tâm trạng lo lắng.
Nếu anh ngủ ngon, Tɧẩʍ ɖυ sẽ vui vẻ cả ngày.
Cứ tưởng bắt đầu từ hôm nay mọi chuyện sẽ chuyển biến tốt đẹp hơn. Nhưng thực tế thường không như vậy.
Vào ngày Thẩm Lãng đến, Tɧẩʍ ɖυ đã nói trước với Tạ Tân Chiêu rằng cô sẽ ở chung khách sạn với ba mình.
Tạ Tân Chiêu dừng lại một chút, sau đó gật đầu đồng ý.
Thẩm Lãng không tới một mình mà còn đẫn heo Thẩm Tùng Nguyên.
Cậu đã vượt qua kỳ thi bù, hiện tại vẫn chưa khai giảng năm học mới, nên muốn nhân cơ hội này đến chơi ở thành phố A và thăm trường đại học A.
Tạ Vân Uý biết được gia đình của Thẩm Lãng sẽ đến, vì vậy đã hào phóng mời cả nhà đến ở trong một khách sạn dưới trướng công ty của ông.
Ông ấy đã sắp xếp một gian phòng xép cho gia đình họ Thẩm. Có đúng hai phòng ngủ, một phòng cho Tɧẩʍ ɖυ, một phòng dành cho Thẩm Lãng và Thẩm Tùng Nguyên.
Buổi tối, gia đình Tạ Vân Uý đến khách sạn để ăn tối cùng cả nhà Thẩm Lãng.
Trong ăn bữa, Thẩm Lãng hùng hồn nói chuyện, lễ phép cảm ơn nhà họ Tạ đã quan tâm Tɧẩʍ ɖυ.
"Việc nên làm thôi mà." Hạ Ninh Nhàn nhẹ liếc Tɧẩʍ ɖυ một cái, "Con gái của anh rất ưu tú."
Tɧẩʍ ɖυ ngước mắt lên, đối diện với ánh mắt của Hà Ninh Nhàn trong không trung một giây.
Cô cụp mắt xuống, tầm nhìn vô tình liếc về phía Tạ Tân Chiêu đang ngồi bên cạnh mình.
Anh đang nhìn Hà Ninh Nhàn, trong mắt mang theo một chút cảnh giác.
Tɧẩʍ ɖυ mím môi, yên lặng ngồi ăn giữa nhóm các trưởng bối đang vui vẻ trò chuyện.
Sau khi ăn xong, người một nhà Tạ Vân Uý chào tạm biệt và rời đi.
Tɧẩʍ ɖυ cũng cùng ba và em trai trở về phòng.
Gian phòng này rất rộng, có nhà bếp, phòng ăn, phòng khách, mọi thứ đều được chuẩn bị đầy đủ.
Trang trí dựa theo phong cách châu Âu sang trọng và tinh tế, những chiếc đèn pha lê trên trần nhà toát lên vẻ xa hoa tráng lệ.
Vừa vào phòng ngủ, chuông điện thoại Tɧẩʍ ɖυ lập tức vang lên. Là Tạ Tân Chiêu gọi đến, anh bảo cô xuống dưới đi dạo một chút.
Tɧẩʍ ɖυ nói với ba một tiếng, sau đó đi thang máy xuống dưới tầng.
Sau khi ra khỏi thang máy và bước vào sảnh, cô liền nhìn thấy bóng dáng của Tạ Tân Chiêu.
Hôm nay anh mặc áo sơ mi trắng và quần tây đen, có phần nghiêm túc hơn so với ngày thường. Tóc được chải chuốt gọn gàng, ngũ quan hài hoà ôn nhu dưới ánh đèn. Anh đứng ở đó dáng người cao ráo, trông như một cây cổ thụ to lớn xanh tươi mọc trên đỉnh núi.
Một vài nữ sinh đi ngang qua, thỉnh thoảng có vài người quay đầu lại liếc nhìn Tạ Tân Chiêu.
Dường như anh không nhận ra điều đó, lúc nhìn thấy cô liền mỉm cười, bước về phía trước.
Tɧẩʍ ɖυ nhất thời đắm chìm trong nụ cười này, như được gặp lại dáng vẻ ngoan ngoãn của anh lúc vừa đến nhà cô.
Không hiểu sao, câu nói "Nhân sinh nếu chỉ như lần đầu gặp gỡ" lại xuất hiện trong tâm trí cô.
"Em đang nghĩ cái gì vậy?" Tạ Tân Chiêu đã đi tới, rất tự nhiên nắm lấy tay cô.
"Không có gì." Tɧẩʍ ɖυ mỉm cười.
Khách sạn nằm cạnh bên bờ sông, hai người vừa ra khỏi cổng, khí nóng lập tức ùa đến.
Hai người nắm tay nhau đi dọc bờ kè.
Tɧẩʍ ɖυ ngẩng đầu nhìn anh: "Em tưởng anh sẽ về nhà cùng với ba mẹ."
Tạ Tân Chiêu mím môi, thấp giọng nói: "Em không nhớ anh sao?"
Đèn dầu cạnh bờ sông như đang nhấp nháy gần tắt, đôi mắt anh tựa hồ nhuốm đầy nước sông trong suốt ẩm ướt, mập mờ, thần bí lại xinh đẹp.
Tɧẩʍ ɖυ hé miệng, còn chưa kịp phát ra âm thanh, trên trán đã nhận được một nụ hôn.
Cơn gió ấm đêm hè mang theo chút ẩm ướt và vị mặn nhẹ của nước sông. Xa xa vọng lại tiếng còi tàu đang qua lại trên sông, âm điệu vang lên rất dài, nhộn nhạo theo dòng nước.
"Nhưng vừa ra khỏi phòng bao anh đã bắt đầu nhớ đến em rồi." Chàng trai nhỏ giọng thủ thỉ.
Anh luôn như vậy, thể hiện tình cảm của mình một cách thẳng thắn và chân thành.
Tình yêu của tuổi trẻ nóng bỏng và cuồng nhiệt, giống như cơn gió ấm áp bên bờ sông vào mùa hè đang bao lấy Tɧẩʍ ɖυ.
Chóp mũi Tɧẩʍ ɖυ có chút ê ẩm, cô vươn tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của anh.
Giọng nói của cô mềm mại, gần như ẩn vào trong âm thanh của thủy triều: "Nếu như buổi tối anh vẫn không ngủ được, chúng ta đi khám bác sĩ thử nhé?"
- 🏠 Home
- Ngôn Tình
- Gương Vỡ Lại Lành
- Quý Thứ Năm
- Chương 39: Dao động