Nguyệt Sinh nhìn thấy hai tên đó mà sợ đến run lẩy bẩy, hai chân đứng không vững mà khuỵu xuống đất, anh được dặn là ngồi yên trong vòng tròn nên dù rất sợ anh cũng không thể chạy, mà nếu có muốn thì cũng không có sức mà chạy.
Hai chân anh bây giờ đang vô thức mà run lên, cơ thể của anh không còn tự chủ được nữa đây là lần đầu tiên anh thấy thứ đáng sợ như vậy.
Trước đây đã từng nhìn thấy yêu quái nhưng đây là lần đầu anh nhìn thấy quỹ nói không sợ hẳn là dối trá.
Đạo sĩ vẫn đứng yên như vậy nhìn hai tên đó, Bà xoay sang nhìn anh lắc đầu ý muốn nói anh đừng lên tiếng, đừng làm gì manh động.
Thật ra bà không cần nói chứ lúc này anh muốn làm gì cũng không được tay chân rụng rời hết cả rồi.
" Chu Chiêu Hoa......Chu Chiêu Hoa " Hai tên đó đồng thanh gọi tên Chiêu Hoa.
Nghe tiếng gọi Chiêu Hoa như thể bị thúc dục, cô vô thức đứng dạy định bước đi, bỏ mặc thân xác của Ngân Linh đang nằm đó.
Nhưng vừa đứng dạy cô còn chưa kịp đi đã chạm phải chỉ đỏ mà đạo sĩ quấn xung quanh giường.
Chính nó cản cô lại, không cho phép cô tiến lên phía trước, cứ mỗi lần cô chạm vào cái chỉ đỏ thì cái chuông lại kêu lên như đang thức tỉnh cô.
Cô cứ bước đi về phía trước như bị ai đó kéo đi, mặc cho bị chỉ đỏ cản bước, cứ bước trúng lại văng ra rồi lại bước đến rồi văng ra.
Cứ như vậy mà cái chuông vang lên không ngừng nghĩ.
"Chu Chiêu Hoa.....Chu Chiêu Hoa " Họ gọi tên cô càng lúc càng to, làm cho cô cũng bước đi nhanh và mạnh hơn.
Cái chuông rung lắc kịch liệt, đạo sĩ nhìn thấy vậy liền cảm thấy không ổn, bà cầm cây kiếm gỗ của mình cắt lên lòng bàn tay một nhát.
Máu của bà chảy ra, bà đưa tay cho máu chảy vào cái vòng tròn kì lạ mà lúc nãy bà chuẩn bị.
Dùng máu đó vẽ một lá bùa, Rồi đặt lá bùa lên vòng chỉ đỏ mà bà quấn.
đốt ba nén nhang rồi cắm vào lư hương ngồi xếp bằng trên ghế đọc cái gì mà khi bà đọc Chiêu Hoa dường như được xoa diệu không còn bước đến phía trước nữa mà chỉ nhắm mắt đứng ở đó.
Hành động của bà vô cùng nhanh và dứt khoát, Nguyệt Sinh ngồi một bên cũng vô cùng khâm phục.
Hai tên kia chỉ có thể đứng ở cửa, không di chuyển vào bên trong được vì đạo sĩ đã bày kết giới ở trong này.
Chợt bà ấy hô lên.
" Âm binh đão lộn ".
Phía bên ngoài nghe tiếng chậm rầm rầm của rất nhiều người, rất nhiều bóng trắng vụt đến ôm lấy Hắc Bạch Vô Thường, họ quấn lấy hai tên đó, làm cho hai tên đó cũng giật mình vì không nghĩ bà ấy lại dùng cách này.
Đó chính là dùng tiền mua chuộc bọn âm binh, ma quỷ xung quanh khu này, đốt thật nhiều tiền bạc cho họ, bà cho họ tiền thì họ phải giúp bà, vừa nghe bà ra lệnh họ đã bay đến ôm lấy hai tên đó nhằm câu giờ.
Chỉ cần giữ hai tên đó đến khi qua giờ rước hồn thì từ nay về sau Chiêu Hoa sẽ không cần phải rời đi nữa.
Lúc nãy cơ thể cô ấy nóng lên cũng là bởi vì Hắc Bạch Vô Thường gọi mãi mà cô ấy không chịu đi, nên bọn họ mới phải đến tận đây để mang cô ấy về.
Chỉ một giờ thôi, một giờ là mọi chuyện sẽ thành công.
Hai tên đó bị đè đến nổi bây giờ nhìn cũng không thấy hai tên đó đâu chỉ thấy hai cái đống trắng trắng mờ đυ.c vì bọn âm binh đã đè lên hai tên đó rồi.
Bọn chúng kéo đến mỗi lúc một đông, vì Tiểu Linh vẫn còn đang ngồi đốt giấy bên hoa viên, cứ đốt tiền xuống tên nào nhận được thì phải làm việc.
Chính vì vậy mỗi lúc cái đống đó lại cao hơn một chút, đừng nói là bắt hồn, đến cả cử động còn không thể bị bọn âm binh quấn lấy vô cùng khó chịu.
Cứ như vậy mãi đến khi Tiểu Linh không còn giấy để đốt nữa con bé lúi húi dọn cái đống tro tàn, định sẽ qua bên Tiểu thư coi cô ấy thế nào nhưng nhớ lại đạo sĩ dặn nên nó cũng không qua nữa mà đi về phòng.
Tiền giấy đã hết rồi nên bọn âm binh cũng tản đi bớt, bọn nó bỏ chạy tán loạn vì nếu bị bắt được vì cản người làm nhiệm vụ, sẽ bị Diêm Vương phạt rất nặng, con nào cũng cắm đầu mà chạy không quay lại nhìn.
Hắc Bạch Vô Thường thấy đã trễ giờ liền móc ra một cuốn sổ màu đỏ, lấy mực đỏ gạch ngang cái tên Chu Chiêu Hoa rồi đọc lớn.
" Chu Chiêu Hoa, gạch tên, xoá sổ khỏi tử Luân".
( Tử Luân: sổ Sinh, tử, luân đây là luân hồi).
Câu này vừa dứt, Chiêu Hoa đã ngã ra giường như không còn chút sức nào.
Đạo sĩ thì vô cùng vui mừng, nhìn về phía Nguyệt Sinh.
" Thành công rồi, mau ra đỡ cô ấy về lại thân xác, bây giờ vẫn còn yếu ở ngoài coi chừng bị quỹ mạnh hút mất".
Nguyệt Sinh nghe vậy liền đứng lên bế Chiêu Hoa đặt cho nằm y chang Ngân Linh đang nằm, mới đầu còn thấy rõ ràng là hai cô nương lát sau chỉ còn thấy có mình Hạ My nằm.
" Như vậy là ổn chưa ".
" Tạm thời đã ổn rồi đó, bây giờ còn phải coi số mạng của cô ấy nữa ".