Chương 1

[1. Đây là một gia đình bốn người.]

[2. "Nó" rất thích gõ cửa.]

[3. Người nhà của bạn sẽ không nằm ngủ trên sofa.]

[4. Vào ban đêm, "nó" sẽ bắt đầu hành động, nhưng sẽ không tấn công người nằm trên giường.]

[5.Nhân viên giao hàng mặc đồ màu vàng giao thức ăn không có độc.]

[6. Nút xả nước của bồn cầu nhà vệ sinh nối với thứ không xác định, lưu ý cẩn thận khi sử dụng.]

[7. Gương là cách duy nhất để kiểm tra thật giả.]

[8. Không có ai sử dụng phòng bếp.]

[9. Không được phép nói ra nội dung các quy tắc.]

[10. "Nó" rất lễ phép, sẽ không quấy rầy người đang ăn cơm.]

[11. Nếu tất cả mọi người trong nhà đều còn sống sau hai ngày thì sẽ nhận được manh mối phá giải trò chơi.]

[Người chơi Giang Lương Tây đã bị bạn thân là Cung Tứ Mễ bán vào trò chơi.]

[Chào mừng đến với trò chơi "Quy tắc gia đình", trong mỗi gia đình sẽ có một người chơi nhìn thấy được quy tắc.]

[Chỉ có những người hoàn thành trò chơi mới có thể trở lại thế giới thật, chúc mọi người may mắn.]

Tôi nắm chặt nắm đấm: Cung Tứ Mễ! Chờ ông đây đi ra ngoài được sẽ gϊếŧ chết mày!

Khung cảnh của trò chơi này được trang trí giống y hệt nhà của tôi ngoài đời thật.

Căn hộ chung cư bốn phòng ngủ, hiện tại ba mẹ đang ngồi ở phòng khách nói chuyện phiếm.

Em gái ngồi bên cạnh xem TV.

Bọn họ hình như không biết rằng bản thân đã bị lôi kéo vào trò chơi này.

Tôi xé một tờ giấy, viết hết các quy tắc của trò chơi ra.

[9. Không được nói ra nội dung của các quy tắc.]

Nhưng mà tôi viết ra giấy thì không tính là vi phạm quy tắc đúng không?

Ba nhìn tôi như nhìn thằng ngốc, mẹ thì lại gần sờ lên trán xem tôi có bị ấm đầu không.

Chỉ có em gái đột nhiên căng thằng đứng dậy nói : "Anh ơi, em muốn đi “nhà vệ sinh."”

"Cứ đi đi, anh trai con chơi game nhiều quá nên bị tẩu hỏa nhập ma mê muội đầu óc rồi."

Chứng tỏ là mẹ tôi chả tin những quy tắc mà tôi viết ra.

Em gái bị kẹp giữa tôi và mẹ, có hơi khó xử.

"Đồ ăn của Giang Lương Tây đặt, xin mời kiểm tra và nhận hàng."

Ngoài cửa truyền tới một giọng nói mang theo ý cười. Tôi nhìn xuyên qua mắt mèo trên cửa, ở ngoài là một nhân viên giao hàng mang đồng phục màu xanh da trời, anh ta đang cười toe toét đặt phần thức ăn lên cái kệ cạnh cửa.

"Tôi chắc chắn không có đặt thức ăn ngoài!"

Tôi đang suy nghĩ có nên thề thốt trước trò chơi để chứng minh lời nói của mình hay không, thì ba tôi đã nhìn về phía bên cạnh ban công nói: "Ba tin tưởng con."

Ở ngoài cửa sổ ban công, người giao hàng lúc nãy đang vẫy tay nhìn tôi cười sau đó còn chỉ tay vào hướng cửa chính : "Đồ ăn để ngoài cửa, nhớ đánh giá tốt cho tôi nha."

Nhà của chúng tôi ở tầng mười chín, là căn hộ ngoài cùng, bên ngoài cửa sổ ban công phòng khách không có người nào có thể đứng, trừ khi là bay trên không.