Quý Dã vẫn luôn bị ôm trở về.
Hiếm khi anh xấu hổ như vậy, về đến nhà không biết làm sao, nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Lục Chi Hoài, anh đưa tay vò vò tóc Lục Chi Hoài đến rối loạn.
Lục Chi Hoài cúi đầu cho anh chơi, cũng không tức giận, hắn vừa trở về, còn có một đống việc phải giải quyết, đem Quý Dã đặt lên sô pha, một mình lên lầu rồi lại đi xuống, trong tay nhiều hai bộ quần áo.
Quý Dã ngồi ở sô pha nhìn hắn.
Sau khi thay bộ quân phục xong, mặt mày Lục Chi Hoài hơi chút nhu hòa lại, chàng trai trẻ thẳng tắp bước xuống bậc thang, mạnh mẽ, đẹp trai, bộc lộ mũi nhọn. Xinh đẹp giống như một lưỡi kiếm cắt tuyết trong mùa đông khắc nghiệt.
Quý Dã nhìn hắn đi tới, nghiêng đầu một chút, cảm giác được tay bị nâng lên tới.
Nghiên cứu phỏng sinh kỹ thuật lúc lâm thời bị kêu đi là thường có việc, thường xuyên chẳng phân biệt thời gian, Quý Dã cũng muốn làm cho nó dễ dàng hơn, ở trong căn cứ thường xuyên mặc áo blouse trắng.
Bản thân anh không cảm thấy lạnh, nhưng Lục Chi Hoài lại luôn để ý.
Hắn đang cầm một chiếc áo khoác trong tay muốn mặc cho Quý Dã, mặt mày rũ xuống, cầm lấy tay Quý Dã, lại cảm thấy đặt ở nơi nào đều không thích hợp, cuối cùng tiến lên, đơn giản khoác lên cổ mình.
Hắn một chút cũng không cảm thấy lạnh, nửa quỳ ở sô pha, mặc quần áo cho Quý Dã xong.
Máy liên lạc bị ném sang một bên, kêu bíp bíp, tin tức trên điện thoại điên cuồng spam.
Căn cứ Lộc Thành thu hoạch không ít, phía sau còn có người chờ Lục Chi Hoài mở tiệc mừng, khen ngợi hắn, hoặc là báo cáo.
Sau đó, có một người thanh niên từ căn cứ sáp nhập đến, không biết vì sao, tìm không thấy người, lại nghe nói quân đoàn trưởng cùng tiến sĩ quan hệ tốt, lại gọi điện thoại tới chỗ Quý Dã.
Quý Dã đang dựa vào trên sô pha, giơ nửa cánh tay lên, khi nhận được tin nhắn, cổ tay vẫn nằm trong lòng bàn tay người ta.
Hoàn cảnh lộn xộn, thanh âm người trẻ tuổi cũng lộn xộn, cậu ta mở miệng, ngữ khí có chút nôn nóng: “Quý tiến sĩ? Anh gặp qua Lục thượng tướng chưa! Hắn vừa trở về liền biến mất tăm tích, có người thấy anh đem hắn mang đi?! Bên này đang mở họp anh…..”
Cậu ta sốt ruột, tốc độ nói rất nhanh, liếʍ liếʍ môi, giọng điệu nặng nề hơn một chút.
Quý Dã ngày thường rất tốt với mọi người, không phải chạm đến điểm mấu chốt của anh, anh cũng sẽ không quá so đo.
Người trẻ tuổi lời nói nóng nảy, Quý Dã nghe xong, chưa kịp nói chuyện, sức lực trên vai anh càng nặng thêm.
Vừa nâng mắt, đôi mắt xám của Lục Chi Hoài lạnh như băng, nhưng đầu dây bên kia vẫn đang nó lải nhải: “Quý tiến sĩ! Sao anh không nói chuyện! Anh—”
Giọng nói của người thanh niên đột ngột dừng lại
Liên lạc được kết nối, nhưng phát ra từ đó không phải là giọng nói dịu dàng dễ chịu của Quý tiến sĩ , mà là một giọng nói trầm và lạnh lùng, rõ ràng là không hài lòng: Cút.
Những người chờ đợi trên bàn tròn đều kinh ngạc nhìn nhau, nhưng không ai phát ra âm thanh.
Lục Chi Hoài đang rất nổi bật, Quý Dã lại là thịt đầu tim của hắn, cho dù là Quý Dã đem người mang đi, ai lại không có mắt đi gọi hắn chứ.
Thật là choáng váng cả đầu.
Cuộc họp hôm nay tới cuối cùng mãi cũng không xong, Quý Dã mặc quần áo xong đứng dậy, phát hiện Lục Chi Hoài vẫn bất động ngồi trên ghế sô pha,anh không biết tại sao, cúi xuống nắm lấy tay hắn.
Lục Chi Hoài ngẩng đầu nhìn anh hồi lâu, sau đó lắc đầu, nói không muốn đi, nói hắn đau.
“Bị thương?” Quý Dã ngẩn ra.
Cơ thể của Lục Chi Hoài tuy cường tráng nhưng dù sao cũng là do bắt chước gien của con người mà thành.
Quý Dã cũng lo lắng rằng hắn sẽ bị thương, vì vậy anh sửng sốt , đi kéo hắn. Nhưng lại bị nắm lại.
Quý Dã nhìn vào tư thế rất thân mật, một cái gì đó lướt qua tâm trí anh một cách mơ hồ và nhanh chóng.
Tuy nhiên, sau khi ôm và thay quần áo, lại nói này đó, không khỏi làm ra vẻ.
Quý Dã không nói chuyện, Lục Chi Hoài đến phòng thí nghiệm ở tầng dưới để kiểm tra thể chất.
Dụng cụ trước mắt, Lục Chi Hoài nói: “Không đau nữa.”
Mặt hắn vô cảm, làm như không biết mình đang lật lọng.
Nhưng Quý Dã cũng biết rằng đây là dấu hiệu của sự tin tưởng của hắn —— Lục Chi Hoài luôn thẳng thắn trước mặt anh.
Quý Dã còn định cho hắn kiểm tra tỉ mỉ, Lục Chi Hoài nghi hoặc nhìn sang, Quý Dã xoa xoa tóc của hắn: “Kiểm tra một chút đi, không thì tôi sẽ lo lắng lắm.”
Lục Chi Hoài liền đi qua ngồi, gật đầu: “Ừ.”
Kiểm tra xong, hết thảy không có sai sót gì.
Quý Dã thở phào nhẹ nhõm, ngón tay còn đang đặt ở trên dụng cụ kiểm tra, nhìn thấy vẻ mặt Lục Chi Hoài không cảm xúc, dừng lại một chút, hai mắt đột nhiên trợn lên.