Chương 16: Người Đưa Thư Đội Nón Xanh

Nơm nớp lo sợ vượt qua một giờ đồng hồ.

Lúc 9 giờ 30 sáng.

Có tiếng gõ cửa.

Chu Bạch đi tới mở cửa.

Đứng ngoài cửa là dì Vương với mái tóc ngắn xoăn. Dì Vương làm mặt xấu khi nhìn thấy người mở cửa là Chu Bạch.

"Mẹ cháu đâu? Dì có hẹn với bà ấy cùng đi chơi."

Chu Bạch do dự một chút, nhưng cuối cùng vẫn không ngăn cản dì Vương đưa mẹ mình đi.

Nếu người mẹ không đi chơi với dì Vương thì tình trạng biến dị sẽ trở nên trầm trọng hơn. Khi đó sẽ còn nguy hiểm hơn nếu ngăn cản họ đi chơi cùng nhau.

Nhìn thấy mẹ theo dì Vương ra ngoài, khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp thở phào nhẹ nhõm.

——"Nguy hiểm đã qua!"

——"Cảm ơn dì Vương đã đưa người mẹ đi."

——"Đột nhiên ngay cả dì Vương đều nhìn thuận mắt."

——"Trên lầu dừng lại, nhìn thuận mắt bà ấy thôi vẫn chưa đủ."

——” Dì Vương là ác nhân duy nhất được ghi trong quy tắc.”

Sau khi người mẹ đi ra ngoài, “nó” mặc váy đỏ phiêu đãng đi ra.

Khán giả đều chết lặng.

——"Cảnh báo lần nữa kéo vang.”

——"Suýt nữa ta quên mất "nó"."

——"Không có ngày nào yên bình trong ngôi nhà này cả."

"Cộc, cộc, cộc."

Có tiếng gõ cửa từ bên ngoài.

Chu Bạch nhìn thoáng qua nữ tử váy đỏ, sau đó đi tới cửa, thông qua lỗ mắt mèo nhìn trộm cảnh tượng bên ngoài. Một người đàn ông đội mũ xanh đang đứng ngoài cửa cầm hộp thư chuyển phát nhanh.

Nguyên tắc B, Điều 7.



[Nếu ai đó đội mũ xanh đến giao một gói hàng, hãy mắng anh ta và bảo anh ta biến đi. ]

Nhưng Chu Bạch biết quy tắc này là sai. Chu Bạch đặt tay lên nắm cửa, đang do dự nên xử lý chuyện này như thế nào.

"Phanh, phanh, phanh.”

Tiếng gõ cửa ngày càng mạnh mẽ, như thúc giục Chu Bạch nhanh chóng đưa ra quyết định.

Nếu không mở cửa, rủi ro thực sự sẽ thấp hơn. Nhưng Chu Bạch vẫn muốn đánh cược.

Nghiến răng, cuối cùng hắn cũng xoay được tay nắm và mở cửa. Người đàn ông đội mũ xanh ngoài cửa có cơ bắp rắn chắc, vẻ mặt dữ tợn.

Khán giả nhìn thấy cảnh này đều có chút lo lắng.

—— "Nếu như Chu Bạch mắng gã, bảo gã biến đi, hắn có bị đập một trận không nhỉ?"

—— "Nếu như động thủ, ta không nghĩ Chu Bạch có thể đánh gã được."

—— "Chu Bạch, đừng hèn nhát, đánh gã đi!"

——"Sợ bị đánh cái gì? Vi phạm quy tắc, ngươi sẽ chết."

"Xin hãy ký nhận chuyển phát nhanh của anh."

Chu Bạch liếc nhìn vết sẹo trên mặt đối phương, đưa tay nhận lấy bưu phẩm chuyển phát nhanh từ tay đối phương rồi ký tên vào đó. Sau khi đưa chuyển phát nhanh cho Chu Bạch, đối phương xoay người đi xuống lầu. Trong suốt quá trình, giữa hai người không hề xảy ra cãi vã.

Khán giả đều chết lặng.

——"Không phải chứ? Sợ rồi sao?"

——“Huynh đệ, trái với quy tắc là sẽ chết.”

——“Trời ạ, chẳng lẽ chuyện lạ thật muốn giáng lâm Đại Hạ?”

—— "Không. Có thể quy tắc này là sai rồi?"

Chu Bạch đóng cửa lại, cầm hộp đi vào phòng khách. Cái chết mà khán giả tưởng tượng đã không đến. Lúc này mọi người đều xác định quy tắc này là sai.

Chu Bạch lại đoán đúng!

Nghĩ mà xem, nếu vừa rồi Chu Bạch thật sự tuân theo quy tắc, có lẽ bây giờ hắn đã bị người đưa thư đánh chết.

Khán giả nghĩ đến điều này đều sợ hãi, cảm kích Chu Bạch đủ thông minh.

Trong hình ảnh, Chu Bạch đặt chiếc hộp lên bàn cà phê trong phòng khách. Sau đó đi lấy một chiếc kéo và chuẩn bị mở chuyển phát nhanh.

Người phụ nữ váy đỏ đang đứng trong phòng khách, nhìn chằm chằm vào từng cử động của Chu Bạch. Chu Bạch có thể cảm nhận được sự lạnh lùng tỏa ra từ "nó". Nhưng Chu Bạch lại không ngừng động tác.



Bưu phẩm chuyển phát nhanh trong tay hắn rất nhỏ. Chu Bạch dùng kéo cắt băng dính quấn quanh hộp.

Mở hộp.

Sau đó thấy bên trong hộp chuyển phát nhanh, đặt ở trên cùng là một ổ USB flash. Chu Bạch cau mày, lấy ổ USB ra khỏi hộp chuyển phát nhanh.

USB?

Hắn kiểm tra gói hàng chuyển phát nhanh và thấy dòng chữ "Người thương tâm" được viết ở cột người gửi.

Tên kiểu quái gì thế?

Chu Bạch chú ý tới "nó" đang nhìn chằm chằm vào chiếc USB trong tay mình.

Nghĩ thầm.

Có liên quan gì đến "nó" không?

Tim Chu Bạch đập thình thịch.

Đoán chiếc ổ USB trên tay mình chắc hẳn có liên quan đến mạch truyện của phó bản này. Hơn nữa "nó" cũng không muốn Chu Bạch nhìn thấy.

Nghĩ tới đây, Chu Bạch nhanh chóng đi vào thư phòng, lấy laptop ra, cắm ổ đĩa USB flash vào máy tính xách tay. Mở thư mục bên trong, sau đó phát hiện ra bên trong có vài đoạn video.

Chu Bạch bắt đầu xem video đầu tiên. Cảnh trong video vừa xuất hiện trên màn hình, Chu Bạch toàn thân nổi da gà.

Bởi vì người trong bức ảnh này thật ra chính là Chu Bạch. Hay nói đúng hơn, đó là vai diễn của Chu Bạch trong Thế giới quái đàm.

Đây là... quay lén sao?

Trong nhà của nhân vật này tràn ngập camera, đang quay phim từng cử động của anh ta?

Hiện tại Chu Bạch đang ở trong trò chơi, mọi hành động của hắn đều sẽ được truyền hình trực tiếp, điều này hắn đã biết trước.

Nhưng hình ảnh trong video đều là hắn trước khi vào game, ở đời thực bị lén lút chụp ảnh như thế này sẽ đáng sợ biết bao.

Chu Bạch tiếp tục xem. Hầu hết các cảnh trong video đều là cuộc sống thường ngày ở nhà của Chu Bạch.

Không có gì lạ.

Đúng lúc Chu Bạch muốn mở ra video khác. Một nhân vật khác xuất hiện trên màn hình.

Hình ảnh một người phụ nữ với mái tóc dài và chiếc váy.

Chu Bạch rất nhanh nhận ra cô ta. Cô ta chính là người phụ nữ mặc váy đỏ đang lơ lửng trong phòng khách lúc này.