Chương 2: Kịp thời giảm bớt tổn thất



Chương 2. Kịp thời giảm bớt tổn thất

Xoạt ——

Người đàn ông khoác áo ngủ đi đến cửa sổ sát đất mở cửa ra, ánh sáng liền chiếu vào phòng.

Dịch Dao bị chói sáng mà nhắm mắt lại, chờ đôi mắt dần dần thích ứng, cô mới thấp thỏm từ từ quay đầu liếc nhìn người đàn ông với thân hình cao lớn cân xứng đứng trước cửa sổ.

Hắn là ai? Hắn ——

Vừa thấy hắn xoay người, Dịch Dao theo phản xạ chuyển mắt sang hướng khác, cho đến khi nghe thấy trong phòng tắm truyền đến tiếng nước tí tách,

cô mới thả lỏng tấm chăn bị cô nắm chặt trong tay, cố gắng nhớ lại những chuyện đã xảy ra tối hôm qua.

Tối hôm qua cô đi theo Nina đến đại sảnh, chịu đựng ánh mắt ngả ngớn của đám đàn ông, ra vẻ bình tĩnh mà nói chuyện với mấy người đàn ông Nina giới thiệu.

Cô đã tự nói với mình muốn đi đường tắt thì phải cam tâm tình nguyện trả giá đắt, nếu đã quyết định thì phải đem lòng tự trọng đạp dưới chân.

Nhưng cô không ngờ, cô đã đánh giá cao mình rồi, trong khoảnh khắc tên đàn ông trung niên nhìn rất hào hoa phong nhã ôm eo cô, lòng cô liền nhảy lên, hoảng sợ không nhìn đường mà chạy trốn…

Sau khi xa hoa trụy lạc bị cô để lại phía sau, cô lại tìm thấy quyết tâm ban đầu, mới vừa xoay người đi lòng vòng, thì gặp được chú Lương đi cùng hai cô gái xinh đẹp.

Chú Lương nhìn thấy cô thì rất bất ngờ, ngoài bất ngờ ra, trong ánh mắt còn mang theo sự thất vọng và xem thường, khi ông mở miệng hỏi một câu, tất cả mọi thứ cô đều buông xuống.

“An tiên sinh đang tiếp khách, cô có muốn đi làm quen một chút không?”

An tiên sinh! Chủ tịch của công ty Nguyên Thái, năm trước vừa thu mua một rạp chiếu phim lớn thứ 2 trong nước - An Kinh Vĩ!

Năm nay công ty điện ảnh truyền thông Nguyên Thái vừa mới thành lập, đã chiêu mộ được một đám diễn viên, đạo diễn mới, dựa vào nguồn tài chính hùng hậu thành lập mấy đội chế tác lớn, làm chấn động cả giới giải trí.

Đặc biệt là, bản quyền điện ảnh của “Nguyệt chi âm” cũng bị Nguyên Thái mua được, nếu như cô có thể……

Nghĩ đến khả năng đó, cô không chút do dự đi cùng chú Lương vào phòng của khách quý. Nếu như dùng bất cứ giá nào, có cơ hội đi đường tắt ngắn nhất, sao cô có thể bỏ lỡ!

Vậy, vậy người đàn ông này là An Kinh Vĩ đúng không?

Dịch Dao nhìn cửa phòng tắm, buồn bực vì mình không biết cố gắng. Tối hôm qua đi vào phòng của khách quý cô đã bị trấn trụ, mấy người đàn ông ngồi trong phòng đều toát ra khí thế làm cả phòng có một áp lực vô hình, dù mấy người đàn ông đó nói chuyện không lớn tiếng; nhưng sau khi chú Lương sắp xếp các cô ngồi bên cạnh mấy người đàn ông đó, các cô cũng không dám mở miệng nói chuyện, thậm chí không dám nhìn loạn, sau đó……

Chán nản dùng chăn mỏng che đầu lại, lần đầu Dịch Dao cảm thấy mình quá vụng về —— vì muốn có thêm can đảm, lúc mấy người đàn ông đang nói chuyện cô liền vùi đầu uống rượu!

Thẳng thắn mà nói, tửu lượng của cô không tồi, nhưng mà tất cả những chuyện xảy ra tối hôm qua cô đều không nhớ nổi, có thể thấy cô uống rất nhiều!

Cửa phòng tắm mở ra, Dịch Dao kéo chăn xuống ngồi dậy, mặc kệ như thế nào, nên đối mặt thì vẫn phải đối mặt, bởi vì trải qua tối hôm qua, cả đời cô cũng không rửa sạch danh hiệu này, ít nhất trước khi đạt được mục đích, cô chỉ là …. một cô gái hạ tiện chủ động cam chịu quy tắc ngầm!

Vứt bỏ tự trọng, Dịch Dao lấy hết can đảm ngước mắt nhìn người đàn ông vừa nãy còn đang phát tiết trên người mình, hắn lại làm lơ với sự tồn tại của cô đi về phía tủ quần áo, sau khi ăn mặc chỉnh tề rồi rời khỏi phòng, từ đầu đến cuối cũng không thèm nhìn cô!

Cảm giác mất mát làm Dịch Dao dở khóc dở cười, cúi đầu cười cười tự giễu, lại ngẩng đầu, trong mắt đã lấy lại sự bình tĩnh.

Mười phút sau, cô nhận được cuộc gọi của một người đàn ông trung niên xa lạ.

“Chào cô, tôi là Khổng Đức, trợ lý đặc biệt của Cầu tiên sinh, Cầu tiên sinh hy vọng khi ở trong nước lần này, cô có thể làm bạn gái tạm thời của hắn. Đương nhiên, những tổn thất cô chịu ngài ấy có thể bồi thường cho cô vừa lòng.”

Một thùng nước đá dội vào đầu —— “Khi ở trong nước”! Người đàn ông này không phải An Kinh Vĩ, thậm chí không phải người trong nước! Đáng chết!

Coi như người đàn ông này thực sự có quyền lực, lời nói có thể ảnh hưởng đến An Kinh Vĩ, nhưng mấy ngày sau hắn đã vỗ mông đi mất, vai diễn cô còn chưa lấy được, tất cả đều uổng phí sức lực!

Bình tĩnh, bình tĩnh! Việc đã đến nước này hối hận cũng vô dụng, kịp thời giảm bớt tổn thất mới là quan trọng. Cầu tiên sinh gì đó… coi như gặp ma quỷ đi!

“Ôi……” Eo đau chân mỏi đứng không vững, lơ đãng liếc nhìn mấy gói bαo ©αo sυ thảm thương dưới giường, Dịch Dao lại nhớ tới cảm giác đau đớn lúc nãy.

Rốt cuộc cô cũng biết vì sao làʍ t̠ìиɦ sẽ chết người!