Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Quy Tắc Của Minh Tinh

Chương 4.1: "Trang tiểu thư, thực ra..."

« Chương TrướcChương Tiếp »
Mặc dù đã chuẩn bị sẵn sàng đi ăn tối cùng Khương Diệc Ngưng, Trang Mạch Tuyên không ngờ chuyện đó lại đến nhanh chóng như vậy.

Ngày hôm sau, sau khi quay xong, lúc đi ngang qua sân khấu, Trang Mạch Tuyên đang định cùng Trương San rời đi thì Khương Diệc Ngưng đã đi tới nói muốn mời cô ăn cơm. Trang Mạch Tuyên nhìn thời gian, thấy còn khá sớm liền đồng ý.

Trương San vốn định đi cùng, nhưng Trang Mạch Tuyên nghĩ Khương Diệc Ngưng muốn mời mình, mà đối phương cũng không mang theo người đại diện, nên Trương San đi cùng sẽ có phần bất tiện. Cuối cùng, hai người đeo khẩu trang lên xe đi.

Đêm nay, Khương Diệc Ngưng chọn quán cơm Tĩnh Ảnh Cư. Nghe nói quán này được đầu tư bởi một minh tinh, cũng là quán cơm mà Trang Mạch Tuyên yêu thích nhất.

Từ nhỏ cô đã có thói quen ăn uống thanh đạm. Ngày thường cũng ít ăn thịt, đến mùa hè càng muốn ăn những món thanh mát, nhẹ nhàng. Nếu ăn phải thức ăn không sạch sẽ, cô sẽ cảm thấy khó chịu.

Chuyện thích Tĩnh Ảnh Cư chỉ là một lần cô vô tình nói trên tạp chí mà Khương Diệc Ngưng nhớ để đưa tới đây, Trang Mạch Tuyên có hơi sửng sốt. Nếu đây chỉ là sự trùng hợp, thì quả thật là một sự trùng hợp quá mức xảo diệu. Nhưng nếu Khương Diệc Ngưng là vì tiếp cận cô mà cố ý điều tra thì điều đó lại càng đáng sợ.

Trước tiên Khương Diệc Ngưng chọn vị trí, hai người được phục vụ đưa tới chỗ ngồi. Tâm tình Khương Diệc Ngưng nhìn qua khá tốt. Lớp trang điểm tinh tế tôn lên khuôn mặt trắng nõn nà, đôi môi đỏ mọng khẽ mím lại một chút rồi chu lên. Khi nhìn gần hơn, Trang Mạch Tuyên thấy trên môi trái của Khương Diệc Ngưng có một nốt ruồi.

Trước đây khi đóng phim, Trang Mạch Tuyên tưởng rằng nốt ruồi trên môi Khương Diệc Ngưng là do cố ý vẽ lên, nên cũng không chú ý quá nhiều. Nhưng giờ nhìn lại, mới thấy vị trí của nốt ruồi ấy thật hoàn hảo. Nhỏ nhắn, tinh tế, lại khiến người ta không thể nào lơ là. Nhìn kỹ, không thấy khó coi mà ngược lại, còn tô điểm thêm cho Khương Diệc Ngưng một nét gợi cảm khó cưỡng.

Trang Mạch Tuyên bất động thanh sắc đánh giá Khương Diệc Ngưng một lần, rồi dời mắt. Quả nhiên lời đồn không sai, nhan sắc của Khương Diệc Ngưng thực sự xuất sắc. Cho dù trước đây Trang Mạch Tuyên không có ấn tượng gì, nhưng sau vài ngày làm việc cùng, cô cũng đã ghi nhớ khuôn mặt của Khương Diệc Ngưng. Qua nhiều lần phối hợp diễn xuất, Trang Mạch Tuyên nhận ra Khương Diệc Ngưng không phải là bình hoa di động, kỹ thuật diễn xuất cũng không tệ.

"Trang tiểu thư, cô gọi món đi." Khương Diệc Ngưng cười, đưa thực đơn cho cô. Nhìn nụ cười nhạt, ánh mắt lấp lánh nhìn mình, Trang Mạch Tuyên tùy ý chọn vài món thường chọn, rồi đưa thực đơn lại. Khương Diệc Ngưng i mỉm cười, chọn thêm vài món, không lâu sau, các món ăn họ gọi đã được mang lên.

Trang Mạch Tuyên nhìn lại, phát hiện ra ngoài những món mình gọi, tất cả các món Khương Diệc Ngưng gọi đều là những món cô yêu thích. Cô nhìn Khương Diệc Ngưng đang mỉm cười, đôi mắt cong cong như trăng non, lòng đầy nghi hoặc. Khương Diệc Ngưng mời cô đến ăn bữa cơm này, rốt cuộc là có ý tứ gì?

"Trang tiểu thư, ngày mai phải quay một phân cảnh quan trọng, cô có lo lắng không?" Bữa tối diễn ra trong bầu không khí khó hiểu. Khương Diệc Ngưng thấy Trang Mạch Tuyên im lặng không có ý muốn nói chuyện, đành chủ động mở lời. Trong phim Quỹ Tích, tuy quan hệ hai người là tiểu tam và chính thất, nhưng lại có một màn đấu trí đấu dũng đầy ái muội.

Trong phân đoạn này, Trang Mạch Tuyên đóng vai nhân vật lợi dụng lúc công ty đi quán bar để chuốc say Khương Diệc Ngưng, sau đó lấy đi ổ cứng di động.

Về mặt diễn xuất, phân đoạn này không quá khó. Tuy nhiên, điểm mấu chốt nằm ở chỗ Khương Diệc Ngưng đã say rượu, hai người sẽ có những cử chỉ thân mật. Loại cảnh thân mật này đòi hỏi hai diễn viên phải phối hợp ăn ý với nhau.

Nếu hai diễn viên đã quen thuộc thì việc diễn cảnh này sẽ dễ dàng. Nhưng Khương Diệc Ngưng và Trang Mạch Tuyêni hoàn toàn không quen biết, hai người phải dành nhiều thời gian để luyện tập hơn.

"Không quá khẩn trương, chỉ mong ngày mai mọi việc suôn sẻ." Trang Mạch Tuyên mỉm cười đáp lời, nhẹ nhàng gạt đi chủ đề mà Khương Diệc Ngưng vừa khơi gợi. Thấy cô cúi đầu im lặng, Khương Diệc Ngưng nhíu mày, ngẩng đầu nhìn Trang Mạch Tuyên.

"Trang tiểu thư, thực ra... tôi vẫn luôn là fan của cô. Tôi rất thích những bộ phim cô đóng, cũng thích các tạp chí thời trang cô đại diện. Lần này được hợp tác với cô, tôi thực sự rất vui vẻ."

Khương Diệc Ngưng bỗng dưng trở nên nghiêm túc, nghe Khương Diệc Ngưng nói vậy, Trang Mạch Tuyên cười cười, đáp lại bằng một lời cảm ơn. Thực ra, đây không phải là lần đầu tiên cô nghe được lời khen ngợi như vậy, nhưng đa phần những người nói ra lời khen này thậm chí còn chưa xem qua phim của cô. Trang Mạch Tuyên nghĩ Khương Diệc Ngưng cũng là loại người như vậy, cô cảm thấy việc Khương Diệc Ngưng mời mình đến đây ăn cơm hẳn không chỉ đơn giản để nói cô ấy là fan của mình, mà có lẽ còn có việc muốn nhờ vả?
« Chương TrướcChương Tiếp »