Chương 2.1: "Trang tiểu thư, đã lâu không gặp."

Khi đã có mặt đầy đủ mọi người bắt đầu thảo luận về bộ điện ảnh. Tên bộ điện ảnh là Quỹ Tích nhìn như không liên quan gì đến nội dung cốt truyện, nhưng kỳ thực lại ám chỉ ý nghĩa chính của toàn bộ bộ điện ảnh. Bởi vì Khương Diệc Ngưng đến trễ nhất nên mọi người đợi cô xem xong kịch bản. Nhìn chung, tuy chỉ là nữ thứ, nhưng vai diễn của cô lại nhiều hơn nam chính một chút.

Đặc biệt là cô cùng Trang Mạch Tuyên có rất nhiều cảnh diễn chung, thậm chí có một số cảnh tương đối thân mật. Rất nhiều nữ diễn viên không thích nhận vai tiểu tam loại này, mà Khương Diệc Ngưng trước đây tuy rằng không nổi bật, nhưng một năm gần đây cũng coi như có tiếng tăm lại nhận vai này, cũng làm Lưu Chương suy nghĩ không ra.

"Biên kịch Lưu, tôi không có vấn đề gì."

"Ừm, nếu Tiểu Khương không có vấn đề gì, thì bây giờ chúng ta đi hóa trang." Lưu Chương nói xong, từng người đại diện liền dẫn theo nghệ sĩ của mình rời đi. Phòng hóa trang là hai căn phòng rất lớn, nam nghệ sĩ ở bên kia, nữ nghệ sĩ ở cùng một phòng phía bên này. Nhân vật của Trang Mạch Tuyên không cần trang điểm quá đậm, vì vậy đã sớm chuẩn bị xong. Cô lặng lẽ ngồi một bên đọc sách, còn Khương Diệc Ngưng bên kia sau nửa tiếng cũng đã hóa trang xong.

Khương Diệc Ngưng vốn dĩ là hóa trang để quyến rũ người khác, nên phải tốn nhiều công sức hơn. May mắn là cô đã trang điểm trước khi đến đây, bây giờ chỉ cần chỉnh sửa lại một chút là được. Trang Mạch Tuyên đang chăm chú đọc sách, bỗng nhiên một bóng đen đè xuống, cô ngẩng đầu lên liền thấy Khương Diệc Ngưng đang mỉm cười. Khương Diệc Ngưng đã thay đổi quần áo, chiếc váy ngắn màu đen bó sát khoe trọn thân hình nóng bỏng. Hơn nữa, cô trang điểm còn quyến rũ hơn trước, trông giống như một vũ nữ trong hộp đêm, mê hoặc đến lạ kỳ.

"Trang tiểu thư, đã lâu không gặp." Khương Diệc Ngưng thấy Trang Mạch Tuyên không nói lời nào, liền chủ động mở lời, hơn nữa còn ngồi xuống ghế bên cạnh. Trương San muốn nói gì đó, nhưng suy xét đến hiện tại mình nói chuyện cũng không quá thích hợp liền nhịn xuống.

"Ừm, sau khi tốt nghiệp đại học thì không gặp nữa rồi." Khác với Khương Diệc Ngưng nhiệt tình, Trang Mạch Tuyên là người lạnh lùng, đối mặt với người không quen biết luôn có một loại khí chất xa cách. Giọng nói có chút lạnh nhạt, thậm chí còn chưa ngẩng đầu lên. Nếu là người bình thường, chắc chắn sẽ biết điều mà đi rồi, nhưng Khương Diệc Ngưng lại ngược lại.

Thấy cô duỗi tay lấy sách của mình, móng tay cắt tỉa gọn gàng nhẹ nhàng lướt qua trang sách, Trang Mạch Tuyên khẽ nhíu mày. Tuy rằng cách làm của Khương Diệc Ngưng lúc này đã xem như vô lý, nhưng vì tính cách tốt Trang Mạch Tuyên vẫn là kiên nhẫn chờ Khương Diệc Ngưng đưa ra một lời giải thích hợp lý.

"Trang tiểu thư, chúng ta lâu rồi không gặp, tôi muốn cùng cô tâm sự, chẳng lẽ cuốn sách này đẹp hơn tôi sao?" Khương Diệc Ngưng mỉm cười nhẹ nhàng, còn không quên chớp mắt vài cái, Trương San ở một bên hận không thể tự chọc hai mắt, mà Trang Mạch Tuyên cũng là một bộ không biết nói gì. Sau khi bước chân vào giới nghệ sĩ, cô đã gặp qua không ít người đối xử với mình bằng thái độ nịnh hót, nhưng da mặt dày như Khương Diệc Ngưng, vẫn là lần đầu tiên cô thấy.

Khi còn học đại học, mặc dù Trang Mạch Tuyên và Khương Diệc Ngưng không hề liên hệ, nhưng hai người đều là những nhân vật nổi tiếng trong trường. Thậm chí, không khó có thể nghe thấy tin tức về đối phương từ những người khác.

Trang Mạch Tuyên lớn lên xinh đẹp, khí chất xuất chúng. Ngay khi mới vào trường, cô đã được mệnh danh là hoa khôi giảng đường, có tính cách tốt, gia thế hiển hách, thành tích học tập cũng không phải dạng vừa. Cô là một điển hình của những người sinh ra đã ở vạch đích, bên cạnh cô luôn có những người bạn cùng đẳng cấp.

So với Trang Mạch Tuyên, Khương Diệc Ngưng lại mang đến cảm giác hoàn toàn trái ngược. Gia đình Khương Diệc Ngưng không giàu có, nổi tiếng khắp trường vì ngoại hình xinh đẹp, chỉ có Trang Mạch Tuyên là người có thể sánh ngang với cô. Nhưng Khương Diệc Ngưng lại có phong cách sống quá phóng khoáng, có người nói cô thay bạn trai như thay áo, sau đó còn nói không buông tha cả phụ nữ, ngày ngày ăn chơi trác táng, xuất hiện ở những nơi không đứng đắn, thành tích học tập cũng kém, nhân duyên cũng không tốt, nếu dùng từ ngữ của nữ sinh để miêu tả thì chỉ có năm chữ: đồ đê tiện yêu diễm. Trang Mạch Tuyên là người được cả nam sinh lẫn nữ sinh yêu mến, trong khi người ủng hộ Khương Diệc Ngưng, hơn phân nửa là nam sinh.

Hai người hoàn toàn khác biệt, như tiên nữ và yêu nữ. Trang Mạch Tuyên cũng không muốn dựa vào những gì người khác nói để phán xét một người tốt xấu, nhưng cô nhớ rất rõ ràng, Khương Diệc Ngưng từng chủ động tiếp cận cô ở trường học. Có vẻ như đã làm phiền cô, còn tặng cô chocolate. Lúc ấy Trang Mạch Tuyên nhận được chocolate còn có chút ngạc nhiên, bởi vì Khương Diệc Ngưng là ai thì cả trường đều biết.

Cô xuất phát từ phép lịch sự nên nhận lấy, nhưng không mang về nhà, mà để quên ở một góc nào đó trong trường. Ngày hôm sau, cô vẫn có chút áy náy muốn đi tìm lại, nhưng sau khi nghe nói Khương Diệc Ngưng nhận được không ít chocolate từ các nam sinh khác còn chuyển giao cho các nam sinh khác. Nghĩ nghĩ, cô cảm thấy phần chocolate của mình có lẽ cũng là do cô ấy chuyển giao, nên cũng thôi không đi tìm nữa.

Sau đó, do công việc học tập bận rộn, cô lại muốn dành thời gian đi chụp thêm quảng cáo, nên đã quên mất người nổi tiếng Khương Diệc Ngưng kia. Nhưng hiện tại người này đang ở ngay trước mặt cô, cô không thể không hợp tác cùng cô ấy. Nãy giờ cô ấy không nói gì, cũng không nhắc lại chuyện hồi xưa.

"Xin lỗi, tôi không quá giỏi trong việc nói chuyện phiếm với người khác," Trang Mạch Tuyên nhẹ nhàng trả lời. Cô nhìn quyển sách trong tay Khương Diệc Ngưng, chờ đợi đối phương đưa cho mình, nhưng người kia bỗng nhiên lại ủy khuất, nhìn cô như thể bị khi dễ. Trang Mạch Tuyên mờ mịt đối diện với ánh mắt của Khương Diệc Ngưng, con ngươi màu đen kia quả thực tràn đầy ủy khuất, nhưng cả hai đều là diễn viên, trình độ loại này hẳn là thao tác cơ bản chứ?