Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Quỷ Phu Trời Cho

Chương 10: Triền miên

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lâm Trang rơi vào bóng đêm tĩnh lặng, gió đêm cũng đã không còn, thời gian ở Lâm Trang tựa như bị đình trệ, chỉ còn ánh trăng lặng im xuyên qua ô cửa, soi vào người đang nằm trên giường.

Người ở trên giường diện mạo rất đẹp, đặc biệt hơn là lúc được ánh trăng chiếu vào, làn da càng thêm trắng nõn, trong suốt, ngay cả lông tơ trên làn da cũng được tinh tế chiếu sáng, lông mày mảnh mai thon dài, đôi mắt nhắm chặt cùng với hàng mi vừa dày vừa dài, thỉnh thoảng run lên, tựa như chiếc quạt lông vũ, đôi môi hồng phấn khẽ mím lại, yên tĩnh tốt đẹp.

Thiếu niên trên giường không biết đã mơ thấy gì, lông mày vừa nhíu, khuôn mặt cũng trở thành một cái bánh bao, tay được đặt ở trong chăn cũng múa may vài lần.

Trong bóng đêm tựa như có một thân ảnh mơ hồ, hai mắt lạnh băng nhìn chằm chằm vào thiếu niên, mặt vô biểu tình không biết đang suy nghĩ cái gì.

Hắn lẳng lặng đứng nơi đó, xoay người đi đến bàn thờ, liếc nhìn bài vị ở trên bàn, tiện tay xách con gà trống bị mình dọa đến sợ hãi, đôi tay trắng nõn nắm lấy cổ gà, sau đó nghe thấy một tiếng ‘ác’, ngay cả thanh âm thảm thiết con gà cũng chưa kịp kêu ra thì đã bị đứt cổ, máu gà ấm áp tràn ra mặt bàn, từng giọt đỏ tươi.

Hắn đem máu gà rưới lên trên bài vị, máu gà sền sệt dọc theo bài vị chảy xuống, lưu lại từng vệt máu.

Hắn nở nụ cười lạnh, cắn lên cổ gà, hút khô máu gà còn thừa lại, sau đó đem thi thể lạnh băng của con gà vứt xuống mặt đất.

Hút xong máu gà, thân ảnh mơ hồ của nam nhân nhìn qua cũng rõ hơn rất nhiều.

Hôm nay, hắn đã thay một bộ trang phục, đầu tóc dài được búi cao buộc chặt, có hai sợi dây cột tóc màu đỏ, rũ ở sau lưng, trên người cũng không phải trường bào màu trắng, mà là một bộ lễ phục màu đỏ giống với với người trên giường, thế nhưng quần áo của người trên giường thiên về kiểu nữ. Hỉ phục cắt may thủ công vô cùng tinh tế được hắn mặc ở trên người, thắt lưng có treo một ngọc bội màu vàng, thân hình càng thêm thẳng tắp đỉnh bạt, thần sắc tuấn tú, tựa như một mỹ nam bước ra từ trong tranh cổ.

Nam nhân cởi ngoại bào, ngồi ở mép giường, tinh tế nhìn chằm chằm vào thiếu niên đang ở trên giường, hôm nay y so với ngày thường càng thêm xinh đẹp, trên mặt trang điểm nhẹ nhàng, môi hồng mọng nước, còn có hỉ phục hỗn loạn lộ ra cái cổ thon dài và xương quai xanh gợi cảm, giờ phút này đang an tĩnh ngủ, so với thiếu niên anh khí thường ngày càng nhiều thêm vài phần nữ khí.

Nam nhân nhịn không được vươn ngón tay thon dài sờ lên đôi môi của đối phương, chậm rãi vuốt ve một chút, đôi môi phấn hồng cũng đã đỏ lên, ngón tay lại lần nữa dọc theo cổ của y chậm rãi trượt xuống, lướt qua hầu kết tinh xảo, xẹt qua xương quai xanh, ngón tay tùy tiện nhéo nhéo hai cái, cởi bỏ cổ áo hỉ phục, cổ áo hỉ phục hoàn toàn bị mở ra, lộ ra áσ ɭóŧ màu trắng ở bên trong.

Một tay dọc theo áσ ɭóŧ trắng, đem hỉ phục cùng áσ ɭóŧ tản ra, bả vai trắng nõn cùng với hai điểm đỏ bừng ở trên ngực xuất hiện.

Đôi mắt nam nhân u ám, hầu kết hoạt đông lên xuống, ngón tay thon dài nhịn không được nắm lấy điểm đỏ bừng ở bên phải, kí©h thí©ɧ một chút, trong miệng thiếu niên vô thức rêи ɾỉ một tiếng, hồng nhũ mẫn cảm ở trước ngực cũng run rẩy đứng lên.

Nam nhân dừng tay, ánh mắt gắt gao khóa chặt lấy thiếu niên ở trên giường, y nhíu chân mày, đôi môi khẽ nhếch, vạt áo hoàn toàn tản ra, đai lưng ở bên hông vẫn còn buộc chặt, vòng eo tinh tế, quần áo xộc xệch thật là một loại phong tình đặc biệt.

Người này, nam nhân gật đầu hài lòng nhìn thiếu niên đang ngủ vẫn nhíu chặt lông mày, từ khi sinh ra chỉ có thể thuộc về mình hắn. Bất kể là nơi này, cúi thấp thân mình hôn lên đôi môi của thiếu niên, hay là nơi này, dọc theo đôi môi một đường hôn đến cái xương quai xanh, cắn cắn vài cái, ở trên xương quai xanh lưu lại vài vết màu đỏ hồng.

Trên làn da trắng nõn nhiễm mấy vết màu đỏ hồng, tựa như là một cánh hoa, nam nhân nhếch miệng hài lòng.

Thiếu niên trên giường tựa hồ bị thứ gì đó mê hoặc, lông mi run rẩy, thân thể giãy giụa nghĩ muốn tỉnh lại, nhưng vẫn không thể mở được đôi mắt, tỉnh dậy.

Nam nhân hôn lên thân thể của thiếu niên, xốc chăn hỉ, ngón tay nhẹ nhàng tiến vào váy quần, dọc theo đùi từ từ tiến lên, chỉ bằng một vài động tác thì đã lột xuống váy quần cùng qυầи ɭóŧ ở bên trong, lộ ra đôi chân trần trụi thon dài.



Ngón tay lạnh băng sờ soạng phần đùi trong, thiếu niên nhịn không được run run vài cái, hai chân cong lên, cuộn tròn, tránh né ngón tay đυ.ng vào.

Nam nhân đem thân thể của y lật lại, ngón tay lạnh băng lẻn vào bên trong tựa như một con rắn, ở trên da thịt ấm áp tuần tra qua lại, nụ hôn ướŧ áŧ rơi xuống thân thể đối phương, chẳng mấy chốc bên trên làn da trắng nõn đã tràn đầy dấu vết hôn ngân, nam nhân một tay thưởng thức đậu đỏ ở trước ngực thiếu niên, miệng cũng tinh tế liếʍ lát đi lên, trong miệng của thiếu niên tràn ra tiếng rêи ɾỉ mê hồn, thân mình cũng không tự chủ được mà mở ra phối hợp, đem đầṳ ѵú đưa vào trong miệng hắn.

Một tay khác của nam nhân cũng chậm rãi chạm vào hạ thân của thiếu niên, nắm lấy trụ thể thanh tú nhẹ nhàng đùa bỡn, ngón tay ở trên chóp đỉnh vuốt ve hai cái, rồi lại di chuyển xuống túi thể đùa giỡn.

Tuy rằng đôi mắt của thiếu niên vẫn còn nhắm chặt, thế nhưng khóe mắt vẫn là bị kí©h thí©ɧ đến rơi lệ, cho dù vẫn chưa tỉnh dậy, nhưng trong miệng cũng đã bắt đầu lẩm bẩm nói: “Không, không cần, không cần.” Âm điệu mang theo vài phần nức nở, hai chân cuộn tròn cũng giãy giụa đến lợi hại, nghĩ muốn tránh thoát cái người đang quấy rầy mình.

Nam nhân hung hăng hôn lên đôi môi của thiếu niên, hai tay cũng giữa chặt mắt cá chân của y, không cho cự tuyệt cường ngạnh bẻ hai chân thiếu niên ra, đặt lên trên khuỷu tay, làm cho nơi tư mật bại lộ trong không khí.

Động tác thô bạo này của nam nhân đã hoàn toàn làm cho thiếu niên đang ngủ mơ bừng tỉnh, thiếu niên run run lông mi, mơ hồ mở mắt.

Lâm Trường Tư cảm thấy chính mình tựa như tỉnh dậy từ trong bể nước, cả người nặng trịch, mở to đôi mắt buồn ngủ vô cùng khó khăn, đôi mắt mở to chớp chớp vài cái, mới có thể nhìn thấy rõ sự vật ở trước mặt, ánh mắt tập trung nhìn trong chốc lát, thì nhìn thấy trên thân của mình có một nam nhân, ánh mắt lạnh băng, trong đầu Lâm Trường Tư trì độn: “Thì ra thân thể mình nặng như vậy là do bị quỷ áp giường!”

Chờ y chớp mắt vài cái, thì thấy rõ bản thân mình gần như là trần trụi nằm ngã vào trên người của quỷ, hơn nữa hai chân của mình còn bị con quỷ kia nắm lấy mở ra hai bên, một bộ phóng lãng bất kham ở trước mặt quỷ, Lâm Trường Tư tức khắc hoảng loạn: “Không cần, chú làm gì, buông tôi ra.”

Y cả kinh toàn thân đều toát mồ hôi, đều nghĩ muốn giãy giụa, tránh thoát, thế nhưng thân thể lại không nghe theo sai khiến, mềm mại như bông, cơ bản là không thể động đậy.

“Hít nhiều hồn hương như vậy, thế nhưng còn có thể thanh tỉnh vài phần, như vậy cũng tốt, càng thêm thú vị.” Nam nhân cúi thấp thân mình, cười tà một tiếng, rồi lại cầm lấy cánh tay vô lực của y bóp bóp vài cái: “Thanh tỉnh đã không dễ, nghĩ muốn nhúc nhích thì vẫn chờ huân hương đốt hết đi.”

Nam nhân chỉ chỉ vào lư hương ở trên bàn thờ, trên đỉnh lư hương vẫn còn huân khói lượn lờ, tỏa ra sương tím.

Lâm Trường Tư choáng đầu, dựa vào ý chí mạnh mẽ không cho ngất đi, thanh âm của nam nhân căn bản y không nghe thấy rõ ràng, trong hốc mắt đã xuất hiện nước mắt vì sợ hãi, thần trí không rõ nhắc mãi: “Chú thả tôi ra, thả ra.”

Nam nhân thấy vậy cũng không tiếp tục quản y, vô luận ra sao đi nữa, hắn nhất định phải có được.

Cởi đai lưng, lột hỉ phục trên người y xuống, hiện tại mới tính toàn thân thiếu niên đã trần trụi nằm ở trên giường.

“Không muốn, không muốn.” Vốn dĩ Lâm Trường Tư thần trí không rõ, hiện tại chỉ biết sợ hãi, cơ bản là đã quên giả trang mạnh mẽ, trong thanh âm cũng xuất hiện tiếng khóc, nhăn mặt tựa như một đứa nhỏ khóc thút tha thút thít.

Bộ dạng khóc đến thương tâm như vầy, làm cho nam nhân tạm dừng động tác.

Hắn lạnh lùng nhìn thiếu niên ở trước mặt mình khóc thút thít nửa ngày, tay hắn nắm lấy cằm y, kiên định nói từng câu từng chữ: “Nếu em đã lựa chọn xuất hiện ở trong thế giới của ta, thì em, từ đây về sau cũng chỉ có thể là của ta.”



Đương nhiên Lâm Trường Tư cũng không có khả năng đáp trả lại đối phương, nhưng thật ra lại bị thanh âm lạnh lẽo của hắn làm cho sợ tới mức run rẩy, từ nhỏ y đã được nuông chiều, nếu phạm sai thì người nhà cũng sẽ không nở răn dạy y, y không bị nuôi thành một vị thiếu gia ương bướng đã là không dễ, tính cách cũng không phải là quá kiên cường, gặp chuyện thì phản ứng đầu tiên sẽ là hốt hoảng thất thố, đánh mất lý trí, sau đó chỉ biết rơi lệ khóc thút thít.

Nam nhân cũng sẽ không vì y khóc mà buông tha cho y, cái tay đã sớm không khách khí sờ đến nơi tư mật, nhẹ nhàng xoa nắn vài cái, khiến cho tiếng khóc của y biến thành thanh âm rêи ɾỉ mềm mại.

Một tay nam nhân an ủi hạ thể, một tay thì ở trong kẽ mông, chậm rãi xoa nắn, sau lại giơ tay mở ra cái tủ ở đầu giường, lấy một hộp mỡ, dính chút cao thể màu hồng, xoa xoa động của thiếu niên.

Thuốc mỡ mang theo thúc tình khiến cho thiếu niên sắc mặt ửng đỏ rên rĩ, thân thể cũng dần dần chuyển hồng, nằm ở trên giường không ngừng vặn vẹo, phía sau cũng bắt đầu trở nên mềm mại.

Nam nhân cởi bỏ quần áo của mình, lộ ra dáng người thon dài đĩnh bạt, đem Lâm Trường Tư phóng ngã ở trên giường, từ trong tủ lấy ra một cái khăn trắng lót ở dưới mông y, kéo cao hai chân của y đặt lên trên vai, đỉnh lửa nóng ở dưới thân xỏ xuyên vào tư mật của thiếu niên.

“A, không cần…” Thiếu niên ở trong lòng ngực bị đau đến giật mình, cau mày nức nở.

Tuy rằng lỗ nhỏ ở phía sau đã được khuếch trương cẩn thận, thế nhưng vẫn là chặt chẽ nhỏ nhắn, đồ vật to lớn cứ như vậy một phát thọc vào, hậu đình liền nứt ra, giọt máu tích tích nhiễu xuống, rơi ở trên khăn trắng.

“Ngoan, cuối cùng cũng thuộc về ta.” Nam nhân bế thiếu niên trong ngực lên, làm y mở ra hai chân ngồi trên người mình, chiếm hữu mười phần mà hôn lên đôi môi tái nhợt của y, bên trong giọng nói lạnh băng cũng nghe ra được sự vui vẻ tột độ.

Thiếu niên cuộn tròn thân mình khóc khụt khịt, hạ thể truyền đến từng đợt kɧoáı ©ảʍ, nam nhân cuối cùng không thể nhịn nữa, ngoài miệng thì tinh tế hôn mυ"ŧ, dưới thân cũng bắt đầu hung hăng đưa đẩy, ban đầu thiếu niên còn đáng thương khóc lóc xin tha, sau đó phỏng chừng là thoải mái, một bên khụt khịt khóc, một bên rêи ɾỉ.

Vòng eo bị nam nhân chế trụ, hung ác va chạm làm thân mình của y không ngừng hướng về phía trước, thân thể mất cân bằng đôi tay cũng không tự chủ được mà ôm lấy cổ của nam nhân, đầu dựa vào đôi vai của nam nhân không ngừng thở dốc, sắc mặt ửng đỏ, mồ hôi đầy mặt, đôi mắt cũng là nửa mở nửa khép, cái miệng đỏ tươi khẽ nhếch từng trận rêи ɾỉ làm người nghe thấy đỏ mặt tai hồng.

Bộ dáng câu nhân như này càng khiến cho nam nhân càng thêm dùng sức, bẻ hai chân của y, làm chính mình tiến vào càng sâu.

“Không cần đỉnh, quá sâu, không… Không, tôi từ bỏ.” Ra vào càng sâu làm cho thân mình của Lâm Trường Tư đều bị tê dại đến run rẩy, tựa hồ trái tim cũng đang bị câu đi, không khỏi duỗi tay ôm chặt cổ nam nhân, ý đồ tìm cách thoát khỏi, nam nhân cũng không cho y như nguyện, một tay chế trụ eo của y, một tay cố định thân hình, làm y dựa vào ngực của mình không thể động đậy, thẳng đến khi thiếu niên bị đỉnh khóc đến tê thanh ách khí.

Thiếu niên còn đang khóc, đôi mắt hồng hồng, khuôn mặt đỏ ửng nóng lên, y bị nam nhân đùa nghịch quỳ dựa vào trên giường, đầu nằm lên gối tơ tằm, đôi tay bị nam nhân ở sau lưng giữ chặt không thể bò về phía trước, phía sau bị nam nhân hung hăng cắm lộng đến nóng bỏng tê dại, không biết y đã phát tiết biết bao nhiêu lần, trên khăn trải giường hiện tại đều là chất lỏng màu trắng sữa.

“Từ bỏ, không…không nên làm nữa.” Thiếu niên khóc ròng nói.

“Từ bỏ? Chính nơi này của em nói rằng không đủ, siết chặt đến lợi hại, nào, có cảm nhận được không?” Nam nhân sau lưng một tay chế trụ đôi tay của y, tay còn lại dọc theo lửa nóng của mình ở nếp uốn hậu đình của Lâm Trường Tư, tựa như lông chim quét ở nơi mẫn cảm đem Lâm Trường Tư kí©h thí©ɧ đến co rút thân mình, nhanh chóng bắn ra, nam nhân bị hậu đình của đối phương siết chặt lại, thân mình hướng vào bên trong đóng cọc trừu động thêm mười mấy cái, vào lúc thiếu niên cao giọng rêи ɾỉ thì mới chịu đem chất lỏng nóng bỏng của mình bắn vào bên trong, nam nhân giống như thoát lực dựa vào trên người thiếu niên thở hổn hển.

Phun ra chất lỏng nóng bỏng, đem Lâm Trường Tư bị đè ở dưới ai ai kêu, hai chân vẫn còn thoát lực, nằm ở trên giường liều mạng thở dốc, chờ đến lúc nghỉ ngơi tốt lên một chút, thì lại bị nam nhân nắm lấy, tiếp nhận hạ thể của nam nhân ra vào.

Một đêm điên loan đảo phượng.

Chờ đến khi nam nhân không quấn lên nữa, thì lúc này Lâm Trường Tư đã xụi lơ nằm ở trên giường không thể động đậy, giọng nói đều đã khàn đi, không quá bao lâu thì đã nặng nề rơi vào giấc ngủ.
« Chương TrướcChương Tiếp »