Cả Ninh Ngọc Hiên và Dương Ngữ Ninh đều nghe được âm thanh trong phòng. Đặc biệt là Dương Ngữ Ninh, khi nghe thấy âm thanh này, cả người cô như có dòng điện chạy qua, đầu óc bỗng chốc thấy vô cùng choáng váng, rõ ràng thần trí còn tỉnh táo nhưng không thể điều khiển tay chân.
Ninh Ngọc Hiên cau mày, vội vàng nắm lấy tay Dương Ngữ Ninh, lôi cô cách xa cánh cửa một đoạn.
Đến khi khoảng cách đủ xa, lại thêm tà khí xung quanh người Ninh Ngọc Hiên làm vật cản, Dương Ngữ Ninh mới dần tỉnh táo lại. Cô lo lắng hỏi:
"Tôi làm sao thế?"
Ninh Ngọc Hiên chau mày, nhìn chằm chằm cánh cửa phía xa, bên trong còn đang vang lên tiếng cào cấu ván gỗ 'kẹt kẹt' rất rõ ràng.
"Nếu ta đoán không lầm, trong căn phòng kia có một nữ quỷ, mà ban nãy cô ta đang tìm cách kết nối linh hồn với cô, để dẫn dụ cô phá giải bùa chú trên cánh cửa."
"Kết nối linh hồn?" Dương Ngữ Ninh hỏi lại, sau đó cả người chìm vào trầm tư, không để ý ánh mắt Ninh Ngọc Hiên đang nhìn chằm chằm nơi đó.
"Để kết nối linh hồn, hay nói cách khác là mời hồn về nhập xác, chỉ có thể diễn ra trong trường hợp người dương và người âm có quan hệ huyết thống với nhau, hoặc hợp vía nhau. Như vậy là tôi chắc chắn có một mối liên quan nào đó đến 'thứ' bị trấn yểm trong kia?"
Ninh Ngọc Hiên không nói gì, chỉ vội vàng kéo Dương Ngữ Ninh rời khỏi nhà chính, hai người đi đến vườn hoa mới dừng lại.
"Nhớ kĩ, không được để người nhà họ Tạ biết cô và nữ quỷ kia có kết nối với nhau."
"Tại sao?"
"Cô nhớ cấm thuật phong thuỷ mà nhà họ Tạ đưa ra để trao đổi với ta chứ?" Ninh Ngọc Hiên hỏi, Dương Ngữ Ninh gật đầu.
"Họ đã chuẩn bị vô cùng đầy đủ rồi, lần trấn trạch này bắt buộc phải tụ hợp đầy đủ ba yếu tố người - trạch - quỷ."
Thấy khuôn mặt Dương Ngữ Ninh ngơ ngác, Ninh Ngọc Hiên lại tiếp tục nói.
"Trước ta có nhắc với cô nhà họ Tạ dùng thuật dưỡng thi trong nước, nay âm khí rò rỉ, tất nhiên phải bịt đường rò rỉ đó lại. Trạch ở đây chính là cái giếng ở từ đường, quỷ ở đây chính là chúa quỷ được trấn yếm ở chính giữa mắt trận, còn người..."
"Nói tiếp đi chứ!"
"Chính là tế linh hồn một người khác vào vị trí của chúa quỷ hiện tại, để người đó trở thành chúa quỷ mới, người này bắt buộc phải là người có huyết thống với trạch, hoặc là... người có thể liên kết với chúa quỷ cũ."
Ninh Ngọc Hiên vừa nói xong, Dương Ngữ Ninh đã hiểu rõ vấn đề ngay. Lần trấn yểm này buộc phải gϊếŧ một người thuộc dòng dõi nhà họ Tạ, nếu để họ biết cô có thể kết nối linh hồn với nữ quỷ kia, họ sẽ lựa chọn gϊếŧ một người ngoài như cô thay vì hy sinh con cháu gia tộc.
"Hơn nữa, còn phải dùng cách thức tàn nhẫn nhất, dã man nhất để khiến lòng hận thù của linh hồn mới dâng cao, thành công dùng oán khí để khoá chặt linh hồn, mắt trận là nơi hút oán khí. Oán khí càng nhiều linh hồn đó càng bị vây hãm trong mắt trận, cho đến kia hoàn tất nghi thức!"
Dương Ngữ Ninh nghe vậy thì vô cùng lo lắng, dù sao cũng là một mạng người, sao có thể giương mắt nhìn họ chết?
Thế là cô bám lấy ống áo Ninh Ngọc Hiên, gặng hỏi:
"Anh đồng ý sao? Có cách gì khác tốt hơn không?"
Ninh Ngọc Hiên nghe thấy lời cô thì tỏ ra rất không vui, khẽ hừ lạnh: "Không ngờ quen nhau bao lâu, cô lại nghĩ bổn vương là người có thể bất nhân đến mức đó! Ta dù là quỷ thì cũng là một con quỷ lương thiện, mấy chuyện đυ.ng tới mạng người ta nhất định sẽ không làm. Vả lại, quả thực có một cách hoá giải."
"Cách gì?"
"Việc này thì phải đi gặp gia chủ nhà họ Tạ, Tạ Ngôn, để ông ta mời Tạ Doãn đến, bốn người chúng ta cùng ngồi lại bàn bạc, đến lúc đó cô sẽ biết cách của ta là gì!"
...****************...
Tối hôm đó, Dương Ngữ Ninh bí mật hẹn gặp Tạ Ngôn và Tạ Doãn ở thư phòng. Tất nhiên, vì Tạ Ngôn không phải người sắp chết như Tạ Doãn, cho nên không nhìn thấy anh.
Dương Ngữ Ninh trở thành người truyền đạt thông tin.
"Biện pháp rất đơn giản. Tôi biết có một nơi hai trăm năm trước đã chôn cất và phong ấn một nữ quỷ, lòng cô ta ngập tràn oán hận."
Tạ Ngôn sắc mặt thay đổi: "Chuyện này và chuyện nhà chúng tôi sắp làm có quan hệ gì?"
Dương Ngữ Ninh mỉm cười: "Cô ta đã chết rồi nhưng linh hồn không được siêu thoát, là một sự tồn tại vi phạm luật trời, nếu có thể dịch chuyển phần mộ của cô ta về chôn trong khu mộ nhà ông, dùng linh hồn đó để trấn trạch, vừa không cần sát hại người vô tội, lại không phải chịu nhân quả tuần hoàn. Đây là cách tốt nhất, cũng là cách thích hợp nhất."
"Nhưng cô ta đâu có huyết thống quan hệ với nhà chúng tôi?"
"Bây giờ cô ta vẫn còn là một nữ quỷ lang thang, vả lại theo như tôi biết, Tạ phu nhân qua đời đã lâu, Tạ lão gia vừa mới mất, linh hồn còn loanh quanh trong nhà. Nếu ông chuyển xương cốt của nữ quỷ đó về, lại tổ chức minh hôn cho cô ta với Tạ lão gia, vậy cô ta sẽ thành mẹ kế của ông, nghiễm nhiên cũng gắn kết quan hệ với tồn vinh của nhà họ Tạ!"
Dương Ngữ Ninh vừa nói xong, mặt Tạ Ngôn lẫn Tạ Doãn đã biến sắc.