Chương 6

Đêm nay hẳn là một đêm vô cùng thống khổ đối với Hoàng Kiều Kiều và Lý Diễm.

Quả nhiên, nửa đêm tôi nghe thấy tiếng hét của Hoàng Kiều Kiều.

Cô ta nhắm mắt, khua tay trong không trung và hét lớn: "Đau, đau quá!"

Tiếng hét của Hoàng Kiều Kiều nhanh chóng thu hút sự chú ý của người khác.

Lý Diễm bật đèn lên và hỏi cô ta đã gặp chuyện gì.

Hoàng Kiều Kiều mở to hai mắt, cả người ướt đẫm mồ hôi, thở hổn hển: "Tôi thấy có người túm tóc tôi, hết người này đến người khác, rất mạnh, giống như muốn xé nát da đầu của tôi vậy!"

Nói xong, cô ta quay người nhìn chiếc gối, sau đó kinh hãi chỉ vào chiếc gối nói: “Thật sự có tóc, đúng là có người đang kéo tóc tôi!”

Trên gối của Hoàng Kiều Kiều, có rất nhiều tóc đen nằm rải rác.

Một số trong số đó vẫn còn dính m/áu, rõ ràng là bị nhổ bỏ.

Trên mặt Lý Diễm cũng lộ ra vẻ sợ hãi: "Kiều Kiều, cậu bị mộng du sao? Trong ký túc xá không thể có người khác!"

Tôi ngáp và mỉm cười xem kịch hay.

"Tôi mơ thấy một người phụ nữ rất đáng sợ. Cô ta nằm trên giường của tôi, kéo tóc tôi. Tôi không nhìn rõ mặt cô ta, nhưng tôi có một cảm giác rất kinh khủng.”

“Cô ta nói nếu tôi lấy đồ của cô ta thì cô ta sẽ lấy tóc của tôi để trả.” Hoàng Kiều Kiều run rẩy nói.

Như nghĩ tới điều gì đó, Hoàng Kiều Kiều đột nhiên đứng dậy.

"Tô Nhân! Cậu đã làm gì tôi hả?"

Hoàng Kiều Kiều chỉ vào tôi, ánh mắt oán giận nói.

"Trước khi đi ngủ cậu nói với tôi, chúc tôi có giấc mơ đẹp, nhất định là cậu đã động tay động chân rồi.”

Hoàng Kiều Kiều như một người điên lao thẳng về phía tôi.

Nhưng tôi dễ dàng tránh được.

"Kiều Kiều, tôi chỉ là nói vu vơ một câu thôi, chẳng lẽ tôi phải chúc cậu gặp ác mộng sao?”

Sắc mặt Hoàng Kiều Kiều trông cực kỳ khó coi.

Lý Diễm kéo cánh tay Hoàng Kiều Kiều: "Kiều Kiều, mau ngủ đi. Vừa rồi có lẽ cậu gặp ác mộng, có thể tóc này là do cậu nhổ.”

Lý Diễm chỉ vào tay Hoàng Kiều Kiều.

Trong tay Hoàng Kiều Kiều cũng có vài sợi tóc.

"Ừ... Chắc chắn là tôi đã tự mình nhổ chúng, nhất định là như vậy!"

Hoàng Kiều Kiều sắc mặt tái nhợt nói.

Nhưng cô ta không nhìn thấy, con quỷ đang nằm trên lưng cô ta, túm lấy tóc cô ta và bắt đầu ăn.

Nửa đêm, khi tôi đang ngủ say thì bị tiếng nhai đánh thức.

Tiếng nhai chậm rãi, dường như có ai đang ăn thứ gì đó.

Tôi mở mắt ra nhìn thì thấy một bóng đen nằm trên người Lý Diễm.

“Đau…đau quá…”