Chương 2: Thành nô tỳ

Lam Yến không xa lạ gì với việc xuyên không, bởi vì công việc của nàng là làm việc trong một trang web truyện trực tuyến, và hàng ngày nàng tiếp xúc với tiểu thuyết trực tuyến.

Những từ như du hành thời gian, Thanh Xuyên, tái sinh rất quen thuộc với Lam Yến, nhưng nàng chưa bao giờ nghĩ rằng chuyện du hành thời gian lại xảy ra với mình.

Cảm giác chấn kinh, kinh ngạc, không dám tin qua đi, Lam Yến tỉnh táo lại. Nàng bắt đầu tiếp nhận ký ức của nguyên chủ dựa trên những cuốn tiểu thuyết xuyên không mà nàng đã đọc.

Theo trí nhớ của nguyên chủ, được biết nguyên chủ họ Ô Tô, tên khai sinh là Ô Tô Lam Yến. Lam Yến tên chỉ có họ Mãn tộc. Biết tên nguyên chủ. Lam Yến không khỏi nghĩ đến trên mạng, trong truyện tác giả thường viết, sau khi nhân vật chính xuyên không, thì phát hiện nguyên chủ và nhân vật chính có cùng tên, nàng thật không ngờ chuyện như vậy lại xảy ra với nàng.

Ô Tô Lam Yến sinh ra ở Chính Hoàng Kỳ Nội Vụ Phủ Bảo Y, tam kỳ thượng của quân Mãn Châu, năm 12 tuổi được chọn vào cung làm cung nữ. Một năm trước, Ô Tô Lam Yến bị vu oan, bị cảm lạnh sốt cao, bởi vì là nô tỳ vừa mới bị trừng phạt, các cung nữ khác sợ bị liên lụy liền phớt lờ, không ai nhờ thái y lấy thuốc cho nàng. Nguyên chủ bị thiêu sống vì sốt cao không lùi.

Sau khi Lam Yến thời nhà Thanh chết, nàng xuyên không mượn xác Lam Yến để được tái sinh.

Ô Tô Lam Yến mất năm ngoái, lúc mười lăm tuổi.

Sau khi Lam Yến xuyên qua, nàng nhanh chóng khỏi bệnh.

Khi nàng khỏi bệnh, Mama đã dẫn một cung nữ xinh đẹp đến sân nơi họ ở và dùng gậy hành quyết nàng ấy, cung nữ xinh đẹp này chính là người đã gài bẫy hại chết nguyên chủ. tên là Lâm Điệp, do Đức Phi ban tên cho, Lâm Điệp là người chị tốt được phân về Vĩnh Hòa Cung cùng với chủ cũ.

Lam Yến tận mắt chứng kiến một thiếu nữ bị trượng đánh đến chết, thân xác tan nát, gãy chân rơi ra. Cảnh tượng kinh hoàng ấy ám ảnh Lam Yến suốt một năm qua. Thỉnh thoảng, nàng vẫn mơ màng về khoảnh khắc kinh hoàng ấy, bừng tỉnh trong mồ hôi lạnh.

Chứng kiến cái chết thảm khốc của Lam Điệp, Lam Yến nhận thức sâu sắc về sự tàn khốc của chế độ phong kiến và giá trị rẻ mạt của mạng sống nô tài trong hoàng cung Đại Thanh. Nàng tự nhủ phải cẩn trọng gấp bội để bảo toàn mạng sống.

Lam Yến và Lam Điệp vốn là hai cung nữ nhị đẳng tại Vĩnh Hòa Cung. Tuy nhiên, do bị Lam Điệp hãm hại, Lam Yến phải chịu mức án oan nghiệt, bị Đức Phi biếm thành cung nữ thô làm việc vặt.

Giờ đây, Lam Yến sau khi xuyên qua đã thay thế nguyên chủ, trở thành cung nữ thô làm việc trong Vĩnh Hòa Cung.

Công việc chính của nàng là xát cửa sổ bôi sống - một công việc cực khổ nhất, nhất là vào mùa đông giá rét. Tay Lam Yến bị đông cứng nứt nẻ, buốt rát như có kim châm, nhưng nàng vẫn cẩn thận, chịu khó hoàn thành nhiệm vụ, không dám lơ là hay có bất kỳ ý nghĩ nào khác.

Lam Điệp hãm hại Lam Yến vì lòng tham muốn trèo cao. Khi Khang Hi đến Vĩnh Hòa Cung, Lam Điệp giả vờ bưng trà để tiến đến trước mặt Khang Hi, nhưng đáng tiếc Khang Hi không hề coi trọng nàng.

Sau đó, Đức Phi tìm cớ trừng phạt Lam Điệp vì tội mạo phạm Khang Hi. Đức Phi hạ lệnh đánh chết Lam Điệp, coi đây là lời cảnh tỉnh cho những kẻ có lòng dạ bất kính.

Vốn dĩ hôm đó Ô Tô Lam Yến là người hầu trà nhưng bị Lâm Điệp phân tâm tìm phiền phức nên Lâm Điệp thay hầu trà, sau đó bị Đức Phi trừng phạt bắt phải quỳ xuống. Mùa đông lấy cớ nàng làm việc không tốt, ở ngoài cung một giờ, bị cảm lạnh sốt cao, không có thuốc, cuối cùng cũng chết vì bệnh.

Nguyên chủ chết, Lâm Điệp cũng chết, mối hận giữa hai người cũng chấm dứt.

Đức Phi ra lệnh dùng gậy gϊếŧ Lâm Điệp để gϊếŧ gà dọa khỉ khiến các cung nữ Vĩnh Hòa Cung. Người bên ngoài như thế nào Lam Yến không biết, nhưng Lam Yến là không có chút nửa điểm tâm tư bò long sàng làm chủ tử.

Đức Phi là một nữ nhân từ cung nữ leo lên chức Tứ Phi, vượt trội hơn hẳn các tiểu thư quý tộc của Bát Kỳ, nàng không phải là người có lòng nhân hậu, có trái tim nhân hậu. Những thủ đoạn mưu mô của Đức Phi, Lam Yến không nghĩ mình có đủ khả năng ngay dưới con mắt Đức Phi mà bò long sàng thành công.

Sợ rằng nếu nàng có chút ý nghĩ nào, nàng sẽ trở thành Lâm Điệp thứ hai.

Hiện tại nàng chỉ muốn bình yên sống đến khi rời khỏi hoàng cung, những chuyện khác nàng không dám nghĩ tới, sống làm nô ɭệ trong cung cấm này quá khó khăn.

Sau khi lau sàn cửa sổ, nàng trở về nhận thức ăn sáng, sau khi ăn xong đồ ăn sáng, Lam Yến lấy ra một chai sứ to bằng lòng bàn tay, từ trong chai lấy ra một thìa nhỏ dầu rắn ố vàng để lau tay và bảo vệ.

Dầu rắn này được mua từ bên ngoài cung điện bằng cách hối lộ tiểu thái giám trong hai tháng. Với loại dầu rắn này, tay cô không bị đóng băng trong năm nay.

Lam Yến đang xoa tay thì đột nhiên nghe thấy có người gọi mình ở ngoài cửa, là giọng của Mama tổng quản, Lam Yến vội vàng thu dọn đồ đạc đi ra ngoài.

“Lý Mama!"

"Ngươi đi theo ta."

Lý Mama nói rồi quay người rời đi, Lâm Yến không dám hỏi thêm gì nữa, vội vàng đi theo.

Lý Ma Ma chính là người đã dẫn dắt Lam Yến khi nàng bị biếm thành cung nữ thô làm việc vặt. Giờ đây, Lam Yến lại được Lý Ma Ma dẫn dắt, lòng đầy lo lắng bất an, không biết tương lai sẽ ra sao, số phận của mình sẽ đi về đâu.

Khi Lý Ma Ma đưa Lam Yến đến trước cửa điện chính Vĩnh Hòa Cung, tim Lam Yến như muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực.

Lý Ma Ma thông báo bên ngoài cửa, Lam Yến nghe thấy tiếng Mạc Lan Ma Ma, người tâm phúc bên cạnh Đức Phi, vang lên.

"Mang vào đi."

Lam Yến theo Lý Ma Ma tiến vào điện, bước tới nơi mà nàng không biết trước được vận mệnh của mình. Lúc này, nàng chỉ cảm thấy đôi chân nặng trĩu như ngàn cân.

Lam Yến quỳ xuống hành lễ: "Nô tỳ khấu kiến Nương Nương."

Giọng Đức Phi ôn uyển vang lên: "Ngẩng đầu lên để Bản Cung nhìn một cái."