Chương 56

Úc Hoa tới tay thì bị đoạt, đương nhiên là Hoàn Tử Hư muốn đoạt lại, Úc Hoa là một nhân tố rất quan trọng trong kế hoạch của hắn, người này cần phải bốc hơi khỏi thế gian này một khoảng thời gian, nếu là như bị Tổ Chức Thủ Hộ cướp đi, "Tiềm thức" xe bị trật đường ray, hắn trăm cay ngàn đắng sử dụng "Trao đổi giả dối" cũng không có ý nghĩa.

Năng lực của Hoàn Tử Hư thực sự không phải là năng lực dùng để chiến đấu, nhưng cơ thể của hắn đã được tiến hóa và thăng cấp qua hàng trăm thế giới, thể lực, sự nhanh nhẹn, kinh nghiệm của hắn đều ở mức tối đa, sau khi hắn được trang bị hợp kim bằng toàn bộ cương bắp chân của Phong Khôi, sức chiến đấu của hắn khá đáng sợ.

Hắn và Phong Khôi đã hợp tác vô số lần, Phong Khôi có thể căn cứ vào khuynh hướng sức mạnh cơ bắp của hắn mà phối hợp khống chế kim loại.

Khi một người nhảy xuống từ trên không cướp Úc Hoa đi, Hoàn Tử Hư lập tức phản ứng, một tay hắn nhắm ngay Vưu Chính Bình, một tay kia thì nhắm vào hương mà Vưu Chính Bình xuất hiện từ trên không, bao cổ tay bằng hợp kim giữa hai cổ tay hắn biến thành hai mũi tên, hàng chục đồng xu nhân dân tệ lấy tốc độ cực nhanh bắn về phía Vưu Chính Bình và nhóm người Sầm Tiêu.

Đây không phải là những đồng xu bình thường, với tốc độ của một đồng xu là có thể trực tiếp xuyên qua cơ thể con người. Hơn nữa đây là đồng xu do Hoàn Tử Hư bắn ra, rất có thể có năng lực thay đổi tư tưởng của mọi người, cho dù bị bắn trúng hay bị chặn lại thì đều có khả năng bị tẩy não, chỉ có thể né tránh.

Nhưng số lượng đồng xu không ít, chúng bay tới khuếch tán xoay tròn giống như hoa thiên điểu, phạm vị tấn công của đồng xu có đường kính khoảng 3 mét, dựa vào tốc độ của con người khó mà có thể tránh hoàn toàn. Điều này cho thấy mục đích căn bản của Hoàn Tử Hư không phải là đả thương người, mà là dùng tiền xu đánh trúng cơ thể của người thủ hộ!

Vưu Chính Bình không chút hoang mang, một tay cậu ôm Úc Hoa đang "Hôn mê", một tay khẽ nắm đóng cửa lối vào không gian thứ hai, tất cả các đồng xu của ba người trong không gian công kích đều bị đánh ra ngoài, đều bị vồ hụt.

Về phần bản thân mình, Vưu Chính Bình bắt được đồng xu có thể trúng vào người cậu và Úc Hoa.

Hoàn Tử Hư chưa bao giờ nhìn thấy khuôn mặt ông chú đẹp trai này, đương nhiên cũng không biết người thủ hộ trước mặt này chính là Vưu Chính Bình ngày hôm qua hắn gặp, thấy "Ông chú người thủ hộ" dùng tiền xu, Hoàn Tử Hư lộ ra một nụ cười nhợt nhạt.

Ai ngờ hắn mới vừa cười được một nửa, Vưu Chính Bình đã ném đồng xu trên tay cậu với tốc độ y như cũ, đánh thẳng về phía Hoàn Tử Hư.

Thắt lưng hợp kim của Hoàn Tử Hư biến thành một tấm khiên rất mỏng như cực kỳ kiên cố, ngăn chặn và thu hồi lại tất cả đồng xu mà Vưu Chính Bình ném trở về.

Vưu Chính Bình hơi búng tay, không gian thứ hai chứa người mở ra, Sầm Tiêu, Liên Vũ Phàm và Lạc Hoài mang mặt nạ bình thường xuất hiện ở giữa không trung trống rỗng, hạ cánh đến bên cạnh Vưu Chính Bình.

"Ầm ầm", tiếng xe tăng to lớn khiến cho mặt đất rung lên, một chiếc xe tăng kim loại hàng trăm tấn chạy ra khỏi kho hàng, Hoàn Tử Hư nhảy lùi về phía sau lên chiếc tăng, cảnh giác nhìn bốn người thủ hộ trước mặt.

"Ngươi đã biết năng lực của tôi," Hoàn Tử Hư chắc chắn nói, "Quả nhiên việc tẩy não Chân Lê và Nguyên Lạc Nhật đã lộ ra quá nhiều thông tin, là sai sót của tôi."

Giọng nói của Vưu Chính Bình trở nên hồn hậu hơn thông qua máy biến đổi giọng nói: "Các người cho tới nay chưa từng tổn thương người trong thế giới của chúng tôi, chỉ cần các người biểu hiện sự thành ý, chúng tôi nguyện ý hợp tác với các người."

Liên Vũ Phàm liếc mắt nhìn Vưu Chính Bình, ý định của cục trưởng Tiêu là bắt được họ rồi mới đàm phán, thế nhưng Vưu Chính Bình lại biểu hiện ra ý đồ đám phán trước.

"Hợp tác như thế nào? Làm sao để biểu hiện ra sự thành ý?" Hoàn Tử Hư gật gật đầu, hệ thống đã cài một thiết bị phát nổ trong đầu bọn họ, chỉ cần hệ thống còn ở đó thì bọn họ vĩnh viễn sẽ không có cơ hội hợp tác với Tổ Chức Thủ Hộ.

Đây cũng là lý do tại sao Hoàn Tử Hư cho dù như thế nào cũng không thể tin tưởng người áo đen sau khi tiếp nhận nhiệm vụ thông quan, hắn cần phải kiểm trong năng lực và chỉ số thông minh của đối phương rồi mới có thể quyết định liên minh hay không. Hắn không thể chủ động nói với Mục Tiêu Nhiệm Vụ rằng "Chúng ta liên minh xử lý hệ thống", chỉ cần hắn nói ra những lời này thì sẽ lập tức nổ tung mà chết.

Kẻ phá hoại 192 đã dám công khai tìm Tổ Chức Thủ Hộ để ép buộc Mục Tiêu Nhiệm Vụ ra mặt với sự phô trương lớn vì nhiệm vụ và hệ thống đã bị bại lộ từ lâu, hơn nữa hệ thống cũng đã rõ ràng, bởi vậy nên không có bất kỳ hạn chế nào về nội dung của nhiệm vụ, thuận lợi để cho sấm quan giả hành động trong thế giới chưa khai phá.

Vưu Chính Bình nhìn thấy động tác của Hoàn Tử Hư, trong lòng hiểu rõ, cũng khẽ thở dài.

Cục trưởng Tiêu lại nói đúng rồi, mối quan hệ của kẻ phá hoại và người thủ hộ là đối lập, nếu như không có người áo đen hấp thu hệ thống của Chân Lê và Nguyên Lạc Nhật thì hai người đó cũng sẽ chết. Ngay cả khi kẻ phá hoại mới không hề có tội ác tày trời gì, nhưng mà họ bị hệ thống khống chế và không có khả năng đứng chung một chiến tuyến với người thủ hộ, phàm là bọn họ làm ra bất kỳ chuyện gì không có lợi cho hệ thống, đều sẽ phát nổ mà chết đi.

Ban đầu cậu còn cho rằng có thể nói chuyện với kẻ phá hoại, là cậu quá ngây thơ rồi. Trừ phi người áo đen ra tay, người thủ hộ và kẻ phá hoại tuyệt đối sẽ không bao giờ trở thành đồng minh, mà người áo đen......

Vưu Chính Bình lại nhớ tới cảnh tượng không thể tin tưởng nổi trong giấc mơ trước buổi hẹn hò, lại cúi đầu nhìn Úc Hoa "Hôn mê không tỉnh".

Cậu đột nhiên lắc đầu, không phải, trong lòng cậu phỏng đoán quá điên cuồng, nhất định là không phải.

"Vài người trong số các ngươi có thể chống lại "trao đổi giả dối" của tôi," Hoàn Tử Hư không động thủ, hắn nhìn kỹ sắc mặt của bốn người, trực tiếp đưa tay chỉ về hướng Lạc Hoài, "Là ngươi."

Ở một mức độ nào đó, năng lực của người thủ hộ và năng lực có được thông qua hệ thống là cùng một dạng, và những người có năng lực tương đồng thường sẽ có những cảm ứng khác nhau. Cũng giống như Lạc Hoài có thể phát hiện ra hai cổ năng lượng trong tâm trí của Vưu Chính Bình, Hoàn Tử Hư cũng chỉ cần liếc mắt một cái cũng nhìn ra nét đặc biệt trên người Lạc Hoài.

Thấy Hoàn Tử Hư chỉ ra và xác nhận Lạc Hoài, ba người Vưu Chính Bình không thể không đứng trước mặt Lạc Hoài để bảo vệ hắn.

"Về phần ngươi......" Hoàn Tử Hư híp mắt nhìn về phía Vưu Chính Bình, "Không giống như là năng lực khống chế tinh thần, hoặc là có năng lực đặc biệt mạnh, đầy đủ lực phòng bị nhất định; hoặc là...... Ngươi là người có năng lực không gian, ngươi dùng một không gian mỏng bao trùm ở trên nay, và đồng xu của tôi không thể chạm vào người ngươi."

Đáp đúng rồi, là loại thứ hai.

Vưu Chính Bình không xác định được liệu tinh thần lực bảo vệ cậu trong não có thể tiếp tục phát huy tác dụng hay không, cậu sẽ không mạo hiểm như vậy, cho nên biến không gian thứ ba bao phủ lấy lòng bàn tay của mình, trước kia không gian thứ ba được cậu dùng để làm bậc thang, nhưng hiện tại là dùng làm bao tay.

Thấy Hoàn Tử Hư chỉ ra một cái là đoán ra phương thức chiến đấu của bốn người bọn họ, tinh thần của bốn người lập tức khẩn trương, xem ra đây là một trận chiến khốc liệt.

Hoàn Tử Hư lại rất thoải mái nói: "Tôi không muốn đả thương các người, chỉ là thoáng muốn thay đổi suy nghĩ các người một chút, còn có, tôi chỉ cần mượn Úc Hoa vài ngày thôi, hy vọng các người có thể phối hợp với tôi."

"Bản thân anh có tin câu này không?" Liên Vũ Phàm ngạo nghễ nói.

"Không tin, cho nên tôi vẫn phải chiến đấu," Hoàn Tử Hư thở dài, "Đừng tưởng rằng bên các cậu có người có năng lực tương đồng thì muốn làm gì thì làm, các thuộc tính tinh thần giống nhau cũng có thể áp chế lẫn nhau, tùy thuộc vào năng lượng của ai mạnh hơn ai!"

Dứt lời, hai đoạn xiềng xích không hề báo trước mà trồi lên từ mặt đất, một đoạn cuốn lấy Úc Hoa, một đoạn đánh úp về phía Lạc Hoài.

Hoàn Tử Hư chưa bao giờ nói lời vô ích với kẻ địch, mỗi khi hắn giao tiếp với đối phương bằng lời nói, thì nhất định là yểm trợ cho Phong Khôi xuất kích.

Phản ứng của Vưu Chính Bình không hề chậm, một tay cậu đưa Úc Hoa vào trong không gian thứ hai, vì vậy Phong Khôi không thể bắt được Úc Hoa. Nhưng cậu cũng không từ bỏ Lạc Hoài, một tay khác nắm lấy sợi dây xích đang đánh úp về phía Lạc Hoài.

Tuy nhiên vào giờ phút này sợi xiềng xích vốn dĩ tấn công Úc Hoa lại đột nhiên chuyển hướng về phía Lạc Hoài, mục tiêu của hai đạo xiềng xích này đều là Lạc Hoài, căn bản sợi xích tấn công Úc Hoa chỉ là một đòn đánh nghi binh.

So với Úc Hoa, đối tượng mà Hoàn Tử Hư ưu tiên công kích chính là Lạc Hoài – người có năng lực áp chế hắn!

Đạo xiềng xích thứ hai tách ra thành tám sợi dây xích trong không khí, chặt chẽ trói lấy Lạc Hoài, khoảng khắc mà sợi dây xích trói lấy Lạc Hoài, Liên Vũ Phàm kéo lấy một trong những sợi dây xích đó, sợi dây xích bị đứt, bảy sợi còn lại thì trói lấy Lạc Hoài rồi bay về phía chiến xa.

Liên Vũ Phàm không chút hoang mang, hắn khép lòng bàn tay lại, đoạn xiềng xích bị dứt được gắn lại trong lòng bàn tay hắn, sợi xích vốn dĩ đang phi nước đại về phía Hoàn Tử Hư thế nhưng lại bị sức mạnh hội tụ trong lòng bàn tay của Liên Vũ Phàm kéo lại, một lần nữa hợp thành một sợi xiềng xích dày đặc, Lạc Hoài cũng thuận lợi mà trở lại vòng bảo vệ của đồng đội.

Cho dù có chán ghét Vưu Chính Bình, cho dù có không ủng hộ quan điểm của cậu, nhưng khi Vưu Chính Bình khó có thể để tâm tới hai người, Liên Vũ Phàm vẫn làm lấp đầy chỗ trống của Vưu Chính Bình, bảo vệ Lạc Hoài.

"Tập hợp sức mạnh......" Thần sắc của Hoàn Tử Hư vẫn luôn thoải mái và nghiêm túc, "Cộng thêm sức mạnh không gian và sức mạnh tinh thần...... Các người có phải nắm giữ quá nhiều quy luật của sức mạnh* hay không?"

*Quy luật của sức mạnh (nguyên văn: 法则之力/ pháp tắc chi lực)

Quy luật của sức mạnh? Đây là thuật ngữ mà nhóm người thủ hộ chưa bao giờ nghe qua, lời nói của Hoàn Tử Hư đã khiến cho hành động của người thủ hộ trẻ tuổi đình chỉ lại.

"Trong thế giới của các người, từ khi nào bắt đầu xuất hiện dị năng giả?" Hoàn Tử Hư hỏi.

"Nhất định là hắn định dùng ngôn từ để hấp dẫn sự chú ý của chúng ta một lần nữa, giúp cho bạn đồng hành của hắn âm thầm hành động, chúng ta không thể nghe hắn nói hươu nói vượn nữa." Liên Vũ Phàm người lý trí nhất quyết đoán nói.

Liên Vũ Phàm rõ ràng, những lời mà kẻ phá hoại trước mặt muốn nói nhất định rất quan trọng, tuy nhiên nếu phải chọn lựa, hắn quyết đoán lựa chọn chấp hành nhiệm vụ —— tiêu hao nguồn năng lượng của kẻ phá hoại phát ra rồi bắt lấy hắn!

Liên Vũ Phàm gắt gao nắm chặt sợi xiềng xích do hắn tập hợp lại, nếu hắn không đoán sai, đoạn dây này nhất định được tách ra từ trên cổ xe tăng của kẻ phá hoại, chỉ cần sức mạnh của hắn đủ mạnh, thì có thể kéo được chủ thể lại đây!

Những giọt mồ hôi như hạt đậu trượt xuống vầng trán của Liên Vũ Phàm, thân thể của Phong Khôi không chịu được khống chế mà rung lên, thực sự di chuyển về hướng của Liên Vũ Phàm.

"Lên!" Gân xanh của Liên Vũ Phàm nổi lên kịch liệt, một tiếng quát lớn, hìng thái xe tăng của Phong Khôi bay lên trời, thân hình mấy trăm tấn cứ như vậy mà bị Liên Vũ Phàm túm một phát kéo lại!

Cỗ xe tăng hơi chuyển động, hất người Hoàn Tử Hư quăng xuống dưới, để tránh không để hắn bị lôi đi.

"Sầm Tiêu!" Ngay khi Phong Khôi nhảy vọt lên thì Liên Vũ Phàm quát.

Trong tay Sầm Tiêu cầm rất nhiều quả bom xăng ném lên không trung, ngọn lửa với nhiệt độ cao bốc lên bầu trời, một biển lửa bao trùm lấy Phong Khôi.

Kim loại cho dù có rắn chắc như thế nào đi chăng nữa, dưới nhiệt độ cao cũng sẽ bốc hơi, nếu Sầm Tiêu tập trung năng lượng vào nhiệt độ thì ngay lập tức có thể phóng ra nhiệt độ cao hàng vạn độ, cho dù là kim loại gì cũng sẽ nóng chảy dưới cái nhiệt độ cao này!

Phong Khôi kịp thời dùng điểm của mình để đổi lấy chất ngưng tụ từ hệ thống, kịp thời phun ra bốn phía để triệt tiêu nhiệt độ cao do Sầm Tiêu tạo ra.

Hắn thay đổi hình thái, biến thành một bộ xương khô máy móc cao hơn 3 mét, xung quanh là khói trắng do nhiệt độ cao phản ứng với tác nhân ngưng tụ, bộ xương khô máy móc cao lớn đi ra từ làn khói trắng, đã bị Sầm Tiêu và Liên Vũ Phàm vây quanh.

Liên Vũ Phàm che lại cánh tay, sức mạnh hàng trăm tấn vẫn làm quá miễn cưỡng với hắn, nhưng không thành vấn đề, lần trước chính là bị gãy xương sống, vị trí của xương sống là vô cùng quan trọng, nếu không được chữa trị thì toàn thân sẽ bại liệt. Hiện tại chỉ là bị gãy một cánh tay, hắn vẫn còn có thể tiếp tục chiến đấu.

Thời điểm Hoàn Tử Hư rơi khỏi người Phong Khôi, hắn còn chưa kịp chi viện cho Phong Khôi thì đã bị sự phối hợp ăn ý của Vưu Chính Bình và Lạc Hoài bao vây.

"Thực xin lỗi, tôi muốn lợi dụng anh, làm ơn giúp tôi." Trong mắt Lạc Hoài hiện lên một tia bi thương, năm ngôi sao lờ mờ bay lên trên cánh tay hắn, bao quanh Hoàn Tử Hư.

Lạc Hoài không phải là không có năng lực chiến đấu, mà là hắn không muốn sử dụng trí nhớ của người khác như một phương tiện tinh thần.

- ----------------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói: Người đẹp ngủ trong rừng Úc Hoa (sầu muốn rụng tóc): Tôi vốn dĩ định trang thủ lúc mọi người đang hỗn chiến thì dùng thuật che mắt, mặc áo choàng đen thu dọn tàn cục, thế nhưng hiện tại Tiểu Vưu lại nhét tôi vào trong không gian, cưỡng ép phá hủy không gian của em ấy sẽ khiến Tiểu Vưu bị thương, tôi nên làm gì bây giờ? Cầu cứu, online chờ gấp!

Úc Hoa: Chữa lợn lành thành lợn què

Úc Hoa: Không gian của Tiểu Vưu thật là ấm áp và an toàn, có phải tôi là người đầu tiên tiến vào không gian không?

Sầm Tiêu:... Người thứ nhất là em...

Úc Hoa: Thực sự là cậu chỉ dùng cuộc sống của mình để đi đốt nhà thôi à.