- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Dị Năng
- Quý Ngài Sầu Bi Muốn Sống Bình Yên
- Chương 13
Quý Ngài Sầu Bi Muốn Sống Bình Yên
Chương 13
Kể từ khi app hệ thống được người thần bí chưa lộ mặt xóa bỏ, cuộc sống của Chân Lê phải nói là trở nên thật hạnh phúc.
Ngay cả khi dưới sự giám sát của tổ chức thủ hộ thế giới, cho dù không biết người thần bí đó muốn hắn làm cái gì thì tâm lý của Chân Lê vẫn vô cùng lạc quan, đến nỗi gót chân không tiếp đất, mỗi một bước chân đều có thể tạo ra nhịp điệu.
Hệ thống được cài trong đầu hắn để gϊếŧ hắn bất kỳ lúc nào đã biến mất, nhưng tủ quần áo và dạ dày thứ nguyên thì vẫn còn đó, nhân sinh còn có chuyện gì hạnh phúc hơn chuyện này nữa chứ?
Một thân Chân Lê mặc áo dài trắng thanh lịch, trong tay cầm quạt, mang một mái tóc giả bồng bềnh, vui vẻ quay vòng vòng ở trước gương.
Phòng làm việc của hắn được bố trí rất đơn giản, hai cái cái bàn, hai cái ghế dựa, một cái tủ quần áo lớn và một cái gương lớn chiếm cả một bức tường.
"Mình thật là anh tuấn tiêu sái nha." Chân Lê vừa quạt vừa xoay, mái tóc dài theo đó nhẹ nhàng tung bay.
Bên cạnh là chiếc điện thoại nằm trên kệ, trên màn hình điện thoại hiện lên vô số đạn mạc——
【 ôi trời ơi, đẹp trai, đẹp trai quá đi à! 】
【 từ khi xem video ném bóng rổ thì tui liền mê đắm đứa em trai bách biến này, tui dã tìm cậu ta nhiều ngày, nhưng chỉ có thể sống bằng hình ảnh của người qua đường thôi à, rốt cuộc hôm nay tui cũng đã tìm được người rồi, từ nay về sau tui chỉ bú cậu ấy và mèo thôi! 】
【 tư thế này, biểu cảm này, giọng điệu này thật là quá đỏm đáng rồi! Thế nhưng mà tui thích, phiền toái ơi lại đến đi! 】
【 không cần màn hình phát sóng trực tiếp, không cảm ơn thổ hào đưa bất kỳ tiêu chuẩn nào, chưa nói đến thằng bạn 666, không ca hát, anh là người nổi tiếng trên mạng không chuyên nghiệp nhất mà tui từng thấy, thế nhưng tui thích nha. 】
【 một người đàn ông xoay tới xoay lui thì có gì mà đẹp? Một chút ý tứ cũng không có, tui cũng mới xem mấy trăm lần thôi. 】
Lúc này có tiếng gõ cửa vang lên: "Xin chào, tôi thấy thông tin tuyển dụng ở trên mạng, lúc trước tôi có gửi sơ yếu lý lịch vào hộp thư của công ty và được trả lời rằng hẹn tôi đến phỏng vấn lúc 10 giờ sáng nay, tên tôi là......"
Chân Lê thậm chí không thèm nhìn người phỏng vấn, hắn vẫn đang chuyên tâm soi gương xem xét thịnh thế mỹ nhan của mình. Hắn mở một phòng làm việc theo lời của lão đại, nhưng không biết phòng làm việc này rốt cuộc là để làm gì, không biết tới khi nào lão đại mới gặp hắn để giải thích nhiệm vụ tiếp theo.
Mỗi ngày Chân Lê đều nhàm chán soi gương, thay quần áo, lúc lắc tạo hình, lại không thầy dạy cũng hiểu mà nổi lên chơi phát sóng trực tiếp, chỉ trong vài ngày mà hắn đã có hàng trăm nghìn người hâm mộ.
Điện thoại di động không quay được mặt ứng viên, nhưng giọng nói là được ghi vào, người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức náo nhiệt lên.
【 đến rồi đến rồi, chuẩn bị hạng mục mỗi ngày, xem xem ông chủ Chân từ chối người phỏng vấn như thế nào đây. 】
【 hôm trước, ứng viên các trường cao đẳng và đại học ngoài top 3 sẽ không được xét, ít hơn 5 loại ngoại ngữ cùng không được xét. 】
【 hôm qua, cuối cùng cũng có ứng viên tốt nghiệp đại học top 3 với trình độ ngoại ngữ siêu cao, hắn còn nói hắn có 3 năm kinh nghiêm làm việc với tư cách là giám đốc điều hành của 100 công ty hàng đầu trong nước, người như vậy sao lại tới đây làm việc. 】
【 tui nghi ngờ ông chủ Chân tuyển người chỉ để tận hưởng niềm vui từ chối mọi người, sớm muộn gì việc tuyển dụng của anh ta sẽ được nâng tới mức không cân nhắc người trái đất, chúng ta chỉ cần người ngoài hành tinh ẩn nấp trong đám đông này thôi, ha ha ha ha ha ha ha! 】
【 anh ta là điều này thật sự tốt sao? Quả thực ở giẫm đạp lên trái tim của các ứng viên. 】
【 có thể dẹp đi, cái quảng cáo nhỏ mà anh ta đăng trên trang web tuyển dụng đó nhìn ngang nhìn dọc giống như một kẻ dối trá, bất cứ ai đang tìm việc đều nghiêm túc xem xét loại công ty bao da ba không này, những người tới ứng tuyển đều là fans hâm mộ của anh ta, một đám em gái, không từ chối mới là lạ. 】
【 hãy ngẫm lại những tiếng hét chói tai của những người ứng viên mấy ngày trước, các cô ấy là muốn tìm việc sao? Các nàng là thèm thân thể của ông chủ Chân! Khụ khụ, tui cũng thèm, chẹp chẹp chẹp (tiếng nước miếng). 】
【 nhưng lần này nghe giọng nói là của một người đàn ông, còn rất ổn trọng. 】
Chân Lê thậm chí cũng không nhìn người, hắn dừng lại bước nhảy xoay vòng, cây quạt tiêu sái xoay một vòng, khép lại trong lòng bàn tay.
Ngón tay thon dài cầm cây quạt, Chân Lê dùng giọng nói phiêu phiêu tiên khí: "Ở đây chúng tôi tuyển dụng, yêu cầu phải tốt nghiệp đại học top 3 trở lên."
"Tôi có." Người hâm mộ trong phòng phát sóng trực tiếp chỉ có thể nghe thấy giọng nọi, người tới nói, "Đây là chứng nhận tốt nghiệp của tôi."
Bởi vì hôm trước đã tìm thấy một người tốt nghiệp đại học, Chân Lê cũng không ngạc nhiên gì mà nhìn vào gương chỉnh lại mái tóc có chút rồi: "Còn phải tinh thông năm loại ngoại ngữ trở lên."
"Tôi có chứng chỉ chuyên môn tiếng Anh, tiếng Nga, tiếng Pháp, tiếng Đức, tiếng Nhật, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Ả - rập, tiếng Latinh." Người tới lại lấy các tờ giấy chứng nhận từ bao công văn.
Ứng viên lần này lợi hại như vậy sao? Chân Lê sửng sốt, nhưng hắn chắc chắn điều kiện thứ ba sẽ khiến người nọ khó xử: "Còn có ba năm kinh nghiệm làm giám đốc điều hành cấp cao của 100 công ty hàng đầu trong nước."
"Tôi cũng có, đây là lý lịch trước đây của tôi, tôi là giám đốc nhân sự của công ty XX, nửa tháng trước từ chức." Người tới bình tĩnh nói.
Chân Lê khϊếp sợ quay đầu lại, cầm lấy các loại tài liệu bên người, ngồi xuống chỗ ngồi đọc kỹ nói: "Anh có năng lực như vậy, tại sao lại đến phòng làm việc nhỏ này của tôi?"
Tuy rằng Chân Lê đã thay đổi vị trí, nhưng màn hình phát sóng trực tiếp cũng hướng về phía bàn, vẫn là có thể nhìn thấy thân ảnh phiêu phiêu tiên khí của hắn. Nhưng người tới nộp đơn dường như vẫn đang đứng trước cửa, không có xuất hiện trong màn hình phát sóng trực tiếp.
【 còn có thể vì cái gì, vì tình yêu nha! Anh ta khẳng định là yêu anh rồi! 】
【 mau mau mau! Hãy cho tui nhìn mặt người đàn ông này với, có phải rất đẹp trai hay không? Giọng nói gϊếŧ chết tui rồi, ôi giọng nói seiyuu hàng đầu. 】
"Tôi......" Người tới ngập ngừng nói, "Triết lý của tôi bất đồng với lãnh đạo trước đây, coi như từ chức trong hòa bình. Bởi vì có một số việc không vui xảy ra trong thời gian từ chức, rất khó để tìm một công việc trong thời gian ngắn. Nhưng tiền tiết kiệm hiện tại khó có thể nuôi sống được cuộc sống hiện địa của tôi, cho nên tôi thật sự rất cần công việc này."
Chân Lê đang lo lắng không biết nên lấy lý do gì dể từ chối ứng viên rất ưu tú này, nghe đối phương nói, lập tức nói: "Ồ, tức là đây chỉ là một công việc trong thời kỳ quá độ của anh, khó có thể làm việc lâu dài trong phòng làm việc của tôi. Điều tôi cần là một người có thể cùng mình phấn đấu lâu dài, nếu anh chỉ xin việc với tư tưởng chỉnh đốn tư cách thì tôi rất tiếc, thực xin lỗi, anh rất xuất sắc, nhưng không phù hợp với công việc này."
Người tới nhẹ cười: "Không, ban đầu tôi hy vọng có thể sống bằng việc làm công nhật trong trong một công ty tương đối ổn định, bên cạnh đó làm một công việc bình thường. Tuy nhiên, những sự kiện gần đây đã khiến tôi thay đổi suy nghĩ đối với các công ty lớn, so với các chế độ điều lệ của các công ty lớn, tôi càng mong muốn được làm việc trong một công ty nhỏ nhưng đầy triển vọng và tự mình gây dựng một sự nghiệp, điều đó không phải có ý nghĩa hơn sao? Đây là niềm vui của việc khởi nghiệp."
Vẻ mặt của Chân Lê lập tức trở nên rất hào hứng, đây là một ứng viên khó đối phó nha, có khi nào đây là sấm quan giả hay người đứng sau màn do lão đại phái đến không?
Hắn đánh giá ứng viên từ trên xuống dưới, sống mũi cao, ngũ quan tiêu chuẩn, khuôn mặt điển trai, lưng thẳng, dáng người đoan chính, chân dài nghịch thiên cùng bộ vest màu đen giản dị, dung mạo đơn thuần của ứng viên không thể bắt bẻ, trên người có loại khí chất không tranh với đời, nhìn ngang nhìn dọc đều không như một sấm quan giả đi qua nhiều thế giới hay lão đại bất khả chiến bại.
Chân Lê có một sự dò xét ở trong lòng, đặt các loại tư liệu của ứng viên sang một bên, xoa xoa tay nói: "Ách...... Vậy anh có người yêu chưa?"
Câu hỏi của hắn đã khiến đạn mạc đột nhiên nóng lên ——
【 từ từ, vì sao đột nhiên hỏi tới vấn đề này rồi? Vui sướиɠ không giải thích được.jpg】
【 Ông chủ Chân, cho tui nhìn mặt ứng viên với, nghe giọng nói thôi đã khiến lỗ tai tui mang thai rồi, khuôn mặt này sẽ đẹp trai lắm. 】
【 tui vừa vẽ một kế hoạch dựa trên tầm nhìn của ông chủ Chân, độ cao tầm mắt tính từ mặt đất của anh ta, cùng với khoảng cách của anh ta với ứng viên, bước đầu phỏng đoán ứng viên có chiều cao từ 1m83 đến 1m88. Không biết mặt mũi như thế nào, với cái chiều cao này, đôi chân khẳng định là đạt tiêu chuẩn. 】
"Tôi đã kết hôn ba năm, sống với người yêu tại khu Húc Dương, người yêu cũng làm việc ở khu Húc Dương. Tôi sẽ không bỏ việc vì mối quan hệ hai bên, sẽ không bởi vì hôn nhân mà từ chối đi công tác, người yêu tôi cũng rất ủng hộ công việc của tôi." Mỗi lời mỗi câu của người tới đều khiến Chân Lê không thể cự tuyệt.
Kết hôn? Chân Lê lộ ra nụ cười đắc ý.
Hệ thống thường không sắp xếp danh tính đã kết hôn cho sấm quan giả, khi sấm quan giả đi vào thế giới mới, hầu hết các thân phận họ nhận được là góa cha, góa vợ, không thân không thích, không có bất kỳ gánh nặng nào, như vậy mới có thể hòa nhập với thế giới này mà không bị người ta phát hiện ra danh tính.
Nếu đối phương đã kết hôn, cũng vô cùng yêu thương người yêu, thì càng không có khả năng anh ta muốn tìm người.
Vì thế Chân Lê sắp xếp lại tư liệu của ứng viên, đưa cho đối phương nói: "Thực xin lỗi, công ty chúng tôi không thể thuê bạn."
"Vì sao? Vì anh đang phát sóng trực tiếp à?" Ứng viên hỏi.
"Để công khai công chính, tôi thường livestream quá trình ứng tuyển." Chân Lê đơn giản giải thích một chút, "Ngay cả khi người yêu anh rất ủng hộ công việc này của anh, công ty cũng hy vọng thuê một người chưa lập gia đình hoặc thậm chí chưa có người yêu. Lý do cụ thể không tiện tiết lộ, điều này liên quan tới bí mật của công ty chúng tôi."
Tóm lại, công ty chúng tôi không thể thuê anh.
Lúc này, Chân Lê nhìn thấy mười ngón tay của ứng viên giao nhau, chậm rãi đi về hướng điện thoại đang phát sóng, bàn tay nhẹ nhàng nhấn một cái trên điện thoại, lập tức chiếc điện thoại tầm nhìn rộng độ nét cao lập tức vỡ vụn.
Ứng viên lạnh lùng quét mắt nhìn một vòng phòng làm việc, cánh tay nhẹ nhàng vung lên, cánh cửa phòng làm việc được đóng chặt và khóa trái.
Sau đó anh bước đến trước gương, ngón tay hơi cong, nhẹ nhàng gõ xuống, chiếc gương chiếm cứ toàn bộ bức tường cứ như vậy mà vỡ tan tành, những mảnh vỡ "Ào ào" mà rơi trên mặt đất.
Chân Lê: "!!!"
Ứng viên đưa tay tháo cà vạt buộc chặt, cởi bỏ hai nút trên của áo sơmi, lộ ra xương quai xanh gợi cảm.
Anh đi đến trước bàn của ông chủ Chân Lê, hai tay chống ở trên bàn, không giống với giọng nói ôn hòa lúc nãy, giờ phút này ngữ khí của anh vô cùng hung hăng: "Tôi kêu cậu mở phòng làm việc, đây là cách cậu hoàn thành nhiệm vụ sao? Phát sóng trực tiếp? Qua loa lấy lệ?"
Chân Lê: "!!!"
Nhìn ánh mắt đằng đằng sát khí của ứng viên, Chân Lê như là dội một gáo nước đá từ đầu đến chân, lạnh đến thấu xương, mỗi tấc da tấc thịt đều bị lạnh buốt đến đau đớn.
Chân Lê lập tức bật người khỏi chỗ ngồi, hai đầu gối chấm đất quỳ xuống trước mặt ứng viên, hai lòng bàn tay chống xuống đất, động tác thuần thục uyển chuyển tự nhiên, không biết là đã luyện tập bao nhiêu lần.
"Tôi, tôi, tôi, tôi không biết lão đại ngài đã đến, tôi có mắt mà không thấy Thái Sơn, tôi thật là quá ngu ngốc!" Chân Lê cúi đầu nói.
Ứng viên đương nhiên là Úc Hoa, anh cao cao tại thượng nhìn xuống hai đầu gối quỳ xuống đất của Chân Lê, than nhẹ một tiếng nói: "Tôi không có kêu cậu phải quỳ."
"Vâng vâng!" Chân Lê liên tục gật đầu, "Thời điểm tôi tôn kính một người, tôi sẽ dùng tứ chi để biểu đạt sự sùng bái của mình xuất phát từ nội tâm!"
"Đứng lên đi, tôi không có mấy cái sở thích phong kiến đó." Đã tháng sáu, mặc một bộ tây trang dày có chút nóng. Úc Hoa cởϊ áσ khoác ngoài, ngồi trên ghế ông chủ của Chân Lê, ánh mắt lạnh nhạt lại vô tình, phảng phất như đang nhìn một con kiến nho nhỏ.
Chân Lê run rẩy đứng lên, không dám ngẩng đầu nhìn Úc Hoa, chỉ có thể nhắc nhở nói: "Lão đại, Tổ Chức Thủ Hộ Thế Giới hình như vẫn luôn giám thị tôi, căn phòng này không biết có cameras hay không."
"Gọi tôi là Úc Hoa là được, cậu mới là ông chủ," Úc Hoa ngồi vị trí ông chủ bình thản nói, "Đại sảnh và hành lang của tòa nhà văn phòng đều có theo dõi, có người bí mật ghi hình ở tòa nhà đối diện, về phần văn phòng của cậu...... Còn cần theo dõi sao?"
Chân Lê phát sóng trực tiếp cả ngày, căn bản không cần cài thiết bị theo dõi trong văn phòng. Tổ Chức Thủ Hộ Thế Giới cũng không muốn rút dây động rừng, vẫn luôn áp dụng phương thức giám sát cự ly xa để theo dõi Chân Lê.
Chân Lê nhìn về phía cửa sổ, nghĩ thầm may mà ánh mặt trời buổi sáng quá chói, ảnh hưởng đến ánh sáng phát sóng trực tiếp, vì muốn thể hiện rõ dung nhanh của mình, hắn đã sớm kéo rèm lại, cho dù bên ngoài có theo dõi cũng không thấy rõ tình huống trong nhà.
"Vâng, tôi sai rồi, tôi không nên phát sóng trực tiếp, tôi cũng quá ngu ngốc khi không nhận ra lão đại...... Úc Hoa ngài." Chân Lê an phận ngoan ngoãn nhận sai.
"Quên đi, trong phương diện thu hút sự chú ý của người khác thì cậu đã làm rất tốt. Hơn nữa mỗi một sấm quan giả đều có sở thích riêng, tôi cũng không có ý định trấn áp bản tính của người khác." Úc Hoa ngữ khí hòa ái nói.
Ngay cả bản thân anh cũng khao khát một cuộc sống bình yên, cố gắng che giấu tài năng vượt xa người thường, ép mình làm sai câu hỏi trong kỳ thi tuyển sinh đại học, mới tránh phát sinh thảm kịch đậu top 1 vào các trường đại học, cao đẳng.
Trải qua nhiều năm, sấm quan giả hoặc nhiều hoặc ít đều nảy sinh một số vấn đề về tâm lý, có chút cổ quái là bình thường.
"Cậu là sấm quan giả bao lâu rồi? Đã vượt qua bao nhiêu cấp?" Úc Hoa hỏi.
"Chính xác là mười lăm năm, qua bốn cấp, đây là cấp thứ năm." Chân Lê thành thật trả lời.
Úc Hoa khẽ nhíu mày, anh nhớ rằng mười cấp độ đầu tiên đều dành cho người mới nhanh chóng thích nghi, vô cùng đơn giản, dùng chân tự hỏi cũng có thể vượt cấp. Khi anh vượt cấp, mười thế giới đầu tiên chỉ dùng thời gian nửa năm để thông quan, những người bạn đồng hành khác cũng chỉ mất một năm. Cho dù anh và bạn đồng hành quá mức cường đại, những sấm quan giả như Chân Lê là nhỏ yếu trong đó, nhưng mười lăn măn trước, hệ thống đã được anh rút gần hết năng lượng, độ khó của từng cấp độ đã được giảm xuống dưới năm lần, Chân Lê mới vượt qua bốn cấp, cần phải dùng đến thời gian mười lăm năm sao?
Úc Hoa nghi ngờ nói: "Tuy rằng tôi đã xóa hệ thống của cậu, nhưng để đối phó với những sấm quan giả khác, tôi vẫn để lại cho cậu đạo cụ cơ sở ở thế giới thứ nhất cùng với năng lực tiêu tốn tích phân nhất, đạo cụ và năng lực mà cậu lưu lại là cái gì?"
Đạo cụ mang theo trong thế giới thứ nhất là đạo cụ có thể thăng cấp, đó cũng là căn cơ sống sót để sấm quan giả tồn tại trong thế giới sinh tồn đầy nguy hiểm, chỉ cần Chân Lê còn giữ lại đạo cụ thứ nhất, Úc Hoa có thể giúp hắn thăng cấp đạo cụ, để Chân Lê có thực lực đối phó với sấm quan giả khác, Úc Hoa cũng có thể che giấu chính mình.
Chân Lê rất vui vẻ khi được nhắc tới đạo cụ cùng năng lực của mình, hắn mặt mày hớn hở nói: "Đạo cụ thứ nhất của tôi là một chiếc tủ có thể chứa hàng chục nghìn bộ quần áo, tôi đã nhét đầy quần áo vào trong đó! Năng lực là dạ dày thứ nguyên, có thể ăn nhiều mà không mập, là năng lực vô cùng thực tế!"
Úc Hoa: "......"
- --------------------------------------------------------------
Tác giả có lời muốn nói: Chân Lê: Công ty chúng tôi yêu cầu tốt nghiệp trường đại học top 3 trở lên.
Úc Hoa: Tôi có.
Chân Lê: Công ty yêu cầu tinh thông năm loại ngoại ngữ.
Úc Hoa: Tôi có.
Chân Lê: Công ty yêu cầu có ba năm kinh nghiệm làm giám đốc điều hành cấp cao của 100 công ty hàng đầu trong nước.
Úc Hoa: Tôi có.
Chân Lê:... Công ty không nhận con người.
Úc Hoa: Trong quá khứ quả thật tôi không phải là con người.
Chân Lê:... Công ty không nhận người của thế giới này!
Úc Hoa (cười nhạt): Đúng lúc, tôi vừa vặn không phải.
Lão đại, ngày mai gặp, ngao, đát (づ ̄3 ̄) づ╭? ~
- 🏠 Home
- Đam Mỹ
- Dị Năng
- Quý Ngài Sầu Bi Muốn Sống Bình Yên
- Chương 13