Chương 2
Hôm nay, đội trưởng đội trinh sát hình sự Tống Đạm Bạc đi làm liền nhận được báo án, bờ sông Sa Hà phát hiện một thi thể nam. Đội trinh sát hình sự rất nhanh chạy tới hiện trường, ngay lập tức phong tỏa hiện trường. Thi thể nằm trong bụi cỏ bên bờ sông, toàn thân trần trụi, khuôn mặt dữ tợn, miệng khẽ nhếch, đôi mắt hạnh nhân mở to, trong mắt tựa hồ còn lưu lại hoảng sợ, thống khổ cùng tuyệt vọng, không hề có vẻ phong tình như trước kia. Cổ người chết có dấu vết của dây thừng, pháp y bước đầu phán định người nam này là bị siết cổ đến chết. Căn cứ vào thi ban cùng tình trạng cương cứng của thi thể, thời gian tử vong ước tính là sáu giờ trước. Nhưng ngoài vết dây thừng trên cổ ra thì trên cơ thể tử thi không có bất kì vết trầy da hay xuất huyết dưới da bởi vì giãy dụa chống cự tạo ra, vì lẽ đó có thể là người quen gây án.
Trong lòng Tống Đạm Bạc có chút run sợ, tử thi từ eo đến đùi bị chặt đứt, hung thủ sau khi chặt tử thi ra làm ba khúc, lại xếp chúng lại theo đúng thứ tự. Mặt bị dao cắt nát, máu đỏ cùng phần thịt bị cắt nát mà lộ ra trên mặt phơi bày ra không khí. Càng thêm kinh sợ chính là, phân thân cùng tinh hoàn của người chết cũng bị cắt đi, đặt bên trong một chiếc hộp trong suốt để bên cạnh tử thi. Pháp y phán đoán hạ thể của người chết là sau khi người chết tắt thở mới bị cắt đi. Người thanh niên với đôi mắt hạnh nhân này, trước khi chết có lẽ đã phải vô cùng thống khổ, hung thủ thật tàn nhẫn, ngay cả khi đã chết cũng không buông tha. Một tên hung thủ tàn bạo như vậy đến tột cùng trong lòng oán hận đến mức nào chứ?
Pháp y tiến hành thêm một bước kiểm nghiệm thi thể. Từ vết máu xung quanh phán đoán, nơi này chỉ là hiện trường quăng xác. Đội viên đội trinh sát hình sự nghe theo chỉ thị của đội trưởng Tống Đạm Bạc, phân tổ tiến hành điều tra thân phận người bị hại, với tiếp tục tìm kiếm bên trong hiện trường gϊếŧ người phân thây này. Đội trinh sát hình sự phát lệnh thông cáo về người chết, không lâu sau đã liên hệ được với gia đình người bị hại, thân phận của tử thi nhanh chóng được xác nhận. Lại căn cứ vào lời làm chứng của các nhân chứng trên chuyến xe buýt mà nạn nhân đã đi, ghi chép trên máy tính của nạn nhân cùng lời làm chứng của thân nhân người bị hại, lực lượng cảnh sát đã xác định được hành tung trước khi chết của nạn nhân.
Đội trinh sát hình sự đi tới khách sạn mà người bị hại đã đến tối hôm đó, nhân viên tiếp tân khách sạn liền đi ra tiếp đón, là một cô gái trẻ. Chính là người đã tiếp đón Vương Cửu đêm đó (?!? tưởng ông lão ?!?). Lực lượng cảnh sát đưa cho cô gái xem ảnh của Vương Cửu, cô ta liền nhận ra Vương Cửu, cũng cung cấp cho lực lượng cảnh sát nhiều manh mối then chốt. Vẻ ngoài vị khách hàng của Vương Cảnh tối đó như thế nào, thông tin tên tuổi ra sao đều được cô cung cấp đầy đủ cho lực lượng cảnh sát. Có điều những thông tin có được về người này sau khi qua kiểm tra đều chứng thực là giả. Căn cứ diện mạo được miêu tả, đội hình sự phát họa ra chân dung của kẻ tình nghi, sau khi tìm kiếm điều tra, đội trinh sát hình sự cuối cùng cũng xác định được thân phận kẻ tình nghi. Người này tên là Trương Liễu, bởi vì hắn cùng nạn nhân là những người mà nữ tiếp tân này tiếp xúc cuối cùng, nên Trương Liễu được xem là nghi can hàng đầu.
Một tổ trinh sát hình sự khác tiến vào khách sạn để khám xét. Hung thủ sau khi gây án đã thu dọn hiện trường sạch sẽ, các đội viên cũng không tìm được hung khí. Thế nhưng khi thử phản ứng luminol (một phương pháp tìm kiếm vết máu ẩn không thấy bằng mắt thường hoặc những thứ nghi ngờ là máu, có thể gg để thêm thông tin a), đội trinh sát hình sự phát hiện có rất nhiều vết máu trên thảm, giường đôi, tủ đầu giường và cả ở vách tường, có thể phán đoán rằng đây chính là hiện trường gây án và chặt xác. Nhân viên khách sạn cho hay không tìm thấy ra trải giường đôi, hơn nữa trong phòng vẫn còn nồng nặc mùi máu tanh. Xem ra hung thủ đã đem hung khí cùng ra giường dính máu vứt đi, đồng thời lau chùi sạch sẽ hết thảy vết máu cùng vân tay.
Một nhân viên khác trong khách sạn cho hay, đêm đó Trương Liễu có kéo theo một cái rương hành lý chuyên dụng để đựng kèn sousaphone, hắn ta ung dung mà đi khỏi khách sạn. Lực lượng cảnh sát liền đoán rằng, Trương Liễu dùng rương hành lý này để chuyển xác chết đi, hành lí cùng ra trải giường chắc chắn cũng được nhét vào bên trong. Trương Liễu trả phòng lúc 7 giờ, nhân viên cũng không thấy Vương Cửu sau đó.
Pháp y mới thu được kết quả mới nhất. Vương Cửu trước khi chết có quan hệ ***, trong cơ thể có dịch thể của một người con trai khác. Hiện tại chính là phải đem dịch thể trong hạ thể Vương Cửu đi đối chứng DNA với DNA của Trương Liễu. Tống Đạm Bạc suy đoán, Vương Cửu cùng pháo hữu (hình như nó cùng nghĩa với bạn bè nhưng thấy để là bạn bè lại thấy kì kì không suông câu nên ta giữ nguyên là pháo hữu) quan hệ, sau khi quan hệ lại bị người này sát hại. Nhưng tại sao không phát hiện có dấu vết phản kháng chống cự trên người Vương Cửu? Khả năng là đối phương lợi dụng lúc đạt cao trào đầu óc có chút trống rỗng mà ra tay. Nhưng vẫn còn có rất nhiều nghi vấn không thể giải thích. Tại sao Trương Liễu lại phải chặt rời xác chết, còn đem bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© cắt đi? Phương thức xử lý xác chết như thế này, đối với Trương Liễu mà nói, có hàm nghĩa đặc thù gì? Trương Liễu nếu cùng Vương Cửu là lần đầu gặp mặt, vậy động cơ gϊếŧ người của Trương Liễu là gì? Chẳng lẽ nhất thời nảy sinh ý muốn gϊếŧ người?
Trong lúc Tống Đạm Bạc suy nghĩ, đội trinh sát lại thu thập được một tin tức khác. Người phát hiện xác chết đồng thời báo án không ai khác, chính là Trương Liễu! Có người nhìn thấy nói lại rằng, hắn nhìn thấy Trương Liễu dùng trụ điện thoại công cộng cách nơi quăng xác không xa để báo cảnh sát. Có thể suy đoán, Trương Liễu hi vọng lực lượng cảnh sát nhanh chóng phát hiện xác chết. Hắn ta đem thi thể vứt trong bụi cỏ bên bờ sông. Thứ nhất, chính là thời điểm vứt xác có cây cối che khuất, thứ hai, trường hợp phát hiện xác chết ở nơi công cộng sẽ khiến cho người dân hoảng loạn. Xem ra Trương Liễu không chỉ có ý muốn gϊếŧ người, mà hơn nữa còn muốn gây rối trên phạm vi lớn. Tống Đạm Bạc lòng hiếu kỳ bị thúc đẩy mạnh mẽ nhưng cũng rất cẩn trọng suy nghĩ, anh quyết định dốc hết sức, nhất định phải đem hết thảy bí ẩn mở ra.
Tống Đạm Bạc xin lệnh khám xét, sau đó mang theo mười mấy nhân viên cảnh sát đi tới nhà Trương Liễu. Tống Đạm Bạc gõ cửa rất lâu, vẫn không có ai ra mở cửa, cũng không nghe bên trong có bất kì tiếng động nào. Tống Đạm Bạc quyết định phá cửa mà vào. Bọn họ mở cửa sau, đợi một hồi lâu, cũng không thấy có bất kì động tĩnh nào, lúc này bỗng chợt nghe thấy trong phòng một cỗ mùi xác thối nồng nặc, trên sàn nhà còn lúc nhúc một ít giòi. Tống Đạm Bạc cảm thấy thế giới triệt để sụp đổ, Trương Liễu không phải là….. Kết quả Tống Đạm Bạc đã đoán đúng. Trương Liễu tự sát trong nhà, bên cạnh thi thể có một tờ di thư. Di thư rất giản lược, Trương Liễu thừa nhận chính mình đã sát hại Vương Cửu, vì thế lấy cái chết tạ tội. Chỉ ghi đến đó. dương v*t và tinh hoàn của Trương Liễu cũng bị cắt đi, đặt trong hộp trong suốt. Giống hệt cách thức tự vẫn xuất phát từ trong cung thời xưa. Căn cứ tình trạng cương cứng của thi thể cùng giai đoạn sinh trưởng của giòi, pháp y liền suy đoán ra thời gian tử vong. Nhân viên cảnh sát ở nhà Trương Liễu tìm thấy rương đựng hành lý dính máu, dây thừng cùng ra trải giường. Theo kiểm nghiệm, vết máu trên những đồ này trùng với máu của Vương Cửu.