Editor: Kim Vô Gia Cư
-------------------------------------------
Là Quỷ Môn Giáng.
Là Giáng Thuật cực kỳ ác độc trong số các loại Giáng Thuật, trong “Mao Sơn Chí” có từng đề cập tới, phía sau Quỷ Môn Giáng chính là Bách Quỷ Hành, nói trắng ra đó chính là tất cả các loại ác quỷ trong chu vi một ngàn dặm đều sẽ bị gọi đến nơi này.
Duật Cửu Âm chính là truyền nhân của Quỷ Đạo chính thống, thật pháp của cậu có thể độ linh diệt hồn, thế nhưng máu của cậu có thể bồi bổ ác quỷ. Nếu đặt trong trường hợp bình thường, nếu mấy tên ác quỷ này gặp phải Duật Cửu Âm thế thì chắc chắn sẽ đi đường vòng, thế nhưng một khi bọn chúng có thể sử dụng số lượng để áp đảo, đối với bọn chúng mà nói, một thiên sư Quỷ Đạo như Duật Cửu Âm sẽ chính là thịt Đường Tăng khiến người khác thèm thuồng.
Sở dĩ Từ Vọng bị như thế cũng chính là do bị Quỷ Môn Giáng ảnh hưởng, gã con riêng kia đã đánh đổi cơ thể của mình để triệu hồi Quỷ Môn, Từ Vọng ở lầu dưới và hắn ta có cùng huyết thống, vậy nên đương nhiên sẽ trở thành thức ăn tốt nhất đối với mấy tên ác quỷ này.
Chỉ cần tên con riêng này giữ chân Duật Cửu Âm trong một chốc, tất cả mọi người ở nhà họ Từ này đều sẽ phải chết! Thuật Đoạt Mệnh gì đó cũng chỉ là giả thôi, cực dương chôn phụ nữ cũng đều là giả, thứ tên con riêng kia thật sự chuẩn bị chính là Quỷ Môn Giáng có thể chôn vùi tất cả mọi người vào con đường chết cùng với hắn ta.
“Ăn tên đó đi! Ăn tên đó đi! Sau khi ăn tên đó xong các ngươi sẽ có thể trở thành quỷ tiên đấy! Cũng không cần sợ hãi Thiên Đạo nữa, thậm chí còn có thể xuất hành vào sáng sớm, còn có thể đoạt xác rồi làm người lần nữa.”
Gã con riêng cười vô cùng phách lối, cực kỳ khoái chí, kích động tới mức cười ra nước mắt.
Mấy con ác quỷ kia cũng bắt đầu trở nên hưng phấn hơn dưới lời nói của gã con riêng.
Có thể trở thành ác quỷ đa số đều có chấp niệm, dưới sự hấp dẫn của Quỷ Môn Giáng, bọn chúng đều có tính toán của riêng mình, tất cả đều dùng ánh mắt tham lam, thèm thuồng nhìn về phía Duật Cửu Âm.
Nhất là vết thương đang không ngừng rỉ máu của cậu.
“Cửu Âm!”
Lúc này, Linh Đang bay tới đứng chắn trước mặt Duật Cửu Âm, bài đồng dao thê lương đột nhiên đổi giai điệu mới, bên cạnh đó anh trai của Linh Đang cũng dùng cơ thể sắp tiêu tán của mình đứng chắn sau lưng Duật Cửu Âm.
Lúc hai anh em chết cũng chỉ mới bốn năm tuổi, sau khi chết lại bị nhốt lại trong hung trạch không thể rời đi được, nếu như không nhờ Duật Cửu Âm, thậm chí hai anh em chẳng thể trả thù tên sát nhân đã hại cả gia đình chúng tan nhà nát cửa. Bọn chúng cảm thấy vô cùng biết ơn Duật Cửu Âm, cho dù hồn siêu phách lạc cũng phải bảo vệ cậu an toàn.
Thế nhưng ngay lập tức, bọn chúng được Duật Cửu Âm ôm trong lòng:
“Trẻ con đến giờ thì phải đi ngủ, đứng sang một bên đi.”
Sau đó, dường như Duật Cửu Âm sợ sẽ hù dọa đến hai anh em Linh Đang, cậu đưa tay che mắt hai đứa, không khí trong phòng lúc này đột nhiên cô đọng lại.
“Ngày ngày bắt quỷ bắt ma, thế mà cũng có một ngày bị hãm hại.”
Duật Cửu Âm nở nụ cười yếu ớt, trên mí mắt xinh đẹp của cậu cũng trở nên dịu dàng, ấm áp hơn, cậu vốn cho rằng chỉ là một chuyện bé tí, nhưng xem ra phải đánh thật rồi.
Gã con riêng kia đã nghĩ sai về bản lĩnh của Duật Cửu Âm, mặc dù Quỷ Đạo lệ thuộc vào huyễn học nhưng lại không giống Đạo Thuật chính thống lấy người thắng trời, điều khiển ác quỷ mới là thủ đoạn thật sự của bọn họ.
Còn về thứ đồ chơi như Quỷ Môn Giáng này, nếu đặt trên người một Thiên Sư khác vậy thì có thể sẽ khiến người đó có đi mà không có về, thế nhưng nếu đổi lại là Duật Cửu Âm thì cũng chỉ có thể được xem như một sự phiền phức nho nhỏ mà thôi.
Duật Cửu Âm có cách phá giải tà thuật này.
Chuông chiêu hồn đang được đặt bên hông cậu đột nhiên vang lên, một mùi thơm thoảng thoảng tràn ngập trong không khí, ngay sau đó, tiếng quỷ gào khóc sắc nhọn vang lên chấn động khiến tai người khác tê dại.
“Không, không thể nào!”
Tựa như ý thức được sắp có chuyện gì xảy ra, vẻ mặt của gã con riêng cả kinh, gần như bị dọa phát điên, tiếng của chuông chiêu hồn kia cũng không hề ngừng lại, không những thế mà còn càng ngày càng lớn hơn.
Chuông reo, chuông reo, chuông reo… từng tiếng từng tiếng đều như đánh vào nơi mềm mại nhất trong lòng, khiến người khác khó chịu không thở nổi. Bên cạnh đó, đi đôi với tiếng chuông đang không ngừng vang lên đó, chính là những sự tồn tại mà chỉ cần tưởng tượng thôi đã cảm thấy sợ tới mức hồn siêu phách tán.
Đây chắc chắn là cảnh tượng kinh khủng nhất mà hắn ta nhìn thấy trong suốt từ khi sinh ra đến giờ, gã con riêng cứ thế trơ mắt nhìn máu từ từ thấm ra quần áo trên người Duật Cửu Âm, trông có hơi loang lổ, cho dù là ác quỷ y phục đỏ trông cũng không thê thảm bằng Duật Cửu Âm lúc này.
Điều khiến hắn ta sợ hãi chính là quỷ khí đang toả ra trên người Duật Cửu Âm, luồng khí lạnh như băng đó khiến da đầu người khác tê dại nào có thể phát ra từ một người đang còn sống chứ? Rõ ràng bản thân Duật Cửu Âm cũng là một ác quỷ!
“Mày, mày điên rồi!”
Hắn còn chưa nói xong, đã nhìn thấy hai mươi tấm bùa màu đỏ máu bắn ra từ tay của Duật Cửu Âm, những lá bùa ấy dán lên vách tường ở khắp nơi trong căn biệt thự này, tiếp theo sau đó căn phòng cũng trở nên chật chội hơn.
Bùa Trấn Hồn, mỗi một lá bùa đều đang phong ấn một con ác quỷ không thể siêu độ được, chỉ cần được thả ra thì đón chờ nó sẽ là cái chết. Những điễn văn mà gã con riêng kia đã viết để hấp dẫn những du hồn bị Quỷ Môn Giáng hấp dẫn tới kia, đối với chúng mà nói cũng có hiệu quả y như vậy!
Đó là chất xúc tác tốt nhất để thúc giục bản tính xấu xa trong lòng chúng phát triển.
“Đến giờ ăn cơm rồi.”
Bởi vì mất quá nhiều máu, thế nên tiếng nói của Duật Cửu Âm cũng trở nên trầm thấp hơn, mà trong lúc này, hai mươi ác quỷ do cậu gọi tới như được giải phong ấn, hưng phấn bắt đầu cuộc hành trình ăn uống của bọn chúng.
Máu đỏ tươi hiện lên khắp nơi… bên tai vang lên tiếng tí tách, hoàn toàn không biết đó là máu của ai, rơi xuống giày, khiến đôi tất dính chặt vào bàn chân.
Tên con riêng kia đã hoàn toàn mộng mị, hoàn toàn không dám tin những gì bản thân vừa nhìn thấy, tại sao hắn liều mạng cả tuổi thọ của mình nhưng cũng chỉ là địa ngục được mô phỏng lại, còn Duật Cửu Âm chỉ cần cố một chút là có thể biến thành địa ngục thật sự.
“Chú ơi, cháu dẫn chú đi chơi nhé!”
Nhanh như chớp, quả bóng làm bằng xương đầu người lăn tới bên chân gã, cô bé mặc chiếc váy màu hồng thân thiết ôm lấy cánh tay của gã con riêng, dáng vẻ nũng nịu trông cực kỳ đáng yêu. Thế nhưng tiền đề chính là phải bỏ qua phần thân dưới của cô bé, phần bụng của cô bé bị rạch một đường to.
“Không, không muốn! Đừng tới đây! Mày không phải người!”