Editor: Kim Vô Gia Cư
---------------------------
Công ty của bố Từ Vọng ở Nam Thành, cách nhà ma một khoảng cách nhất định. Vì vậy, lúc Duật Cửu Âm trở về nhà ma thì đã hơn chín giờ sáng. Ba sinh viên đại học vừa mở cửa.
Mặc dù đều là những thanh niên không mấy ổn định nhưng có thể coi ba người này là mẫu người có trách nhiệm biết đảm đương. Vì vậy cho dù không có Duật Cửu Âm ở bên cạnh, bọn họ cũng nỗ lực vì nhà ma, sợ chiêu trò không đủ nên còn bắt đầu phát sóng trực tiếp, lợi dụng danh tiếng tích lũy trước đây của mình để quảng bá cho ngôi nhà ma của Duật Cửu Âm.
Tất nhiên, nội dung phát sóng trực tiếp sẽ không phải là kết cấu trong ngôi nhà ma mà là khiến du khách sợ hãi sau khi bước vào.
Có vẻ như hôm nay họ đang chơi một trò cá cược để xem vị khách tiếp theo có thể kéo dài được bao lâu.
Khi thấy Duật Cửu Âm quay lại, họ chủ động chĩa máy ảnh về phía anh, "Anh Duật, anh về rồi! Linh Đang đâu?"
“Ở lại nhà Từ Vọng rồi.” Thấy nhà ma rất nổi tiếng, Duật Cửu Âm chủ doanh nghiệp, cũng rất đáng tin cậy. Chỉ đáp lại rồi ngồi xuống chiếc ghế dài trống bên cạnh, muốn chợp mắt một lát.
Dung mạo của cậu vô cùng đẹp, ngay cả tư thế lười nhác không có dáng ngồi này cũng chỉ khiến người ta cảm thấy nhàn nhã và lười biếng.
"Đẹp trai quá! Đẹp trai quá! Đẹp trai quá!!"
Đám đông tràn ngập tiếng kêu gào muốn liếʍ màn hình sau khi nhìn thấy nam thần.
Lão nhị vừa nhìn thấy liền hét lên:
"Này, này, sao mấy người không nhiệt tình với tôi như thế?"
Ngay sau đó, cậu ta đã bị người hâm mộ tấn công về ngoại hình.
“Chết tiệt! Tôi sẽ báo cáo vì xúc phạm ác ý.” Lão nhị phẫn nộ.
“Không, những gì chúng tôi nói rõ ràng là sự thật!” Các fan vẫn đứng vững.
Lão nhị ngay lập tức bị, và cảm thấy mình chẳng thể làm gì được với cái xã hội chỉ coi trọng vẻ ngoài này. Đúng lúc này, cửa thoát hiểm của ngôi nhà ma bị đẩy ra, một thanh niên sắc mặt tái nhợt loạng choạng bước ra.
“Lại một người bị dọa đến khóc.”
Nhìn đôi mắt đỏ hoe của người đó, lão nhị thông cảm đưa nước và thông báo thời gian sống sót là ba phút rưỡi.
“Phải không các ông!”
“Ngắn quá!”
Đám đông tràn ngập một loạt hahaha, những người xếp hàng bên ngoài ngôi nhà ma cũng làm đủ kiểu đùa cợt.
Tuy nhiên, đàn ông không thể chịu được những lời nhận xét ngắn gọn như vậy. Chàng trai đột nhiên đỏ mặt và muốn bào chữa. Nhưng khi nghĩ đến những người này có thể thấp hơn mình, chàng trai quyết định không nói ra những gì mình nhìn thấy.
Haha, ít nhất thì chàng trai cũng đã vượt qua được cấp độ đầu tiên. Những người này thậm chí có thể không vượt qua được cấp độ đầu tiên.
Nhìn kìa! Càng ngắn hơn nữa đến rồi này!
Đúng như dự đoán, trong vòng hai phút, một người khác đã trốn thoát khỏi lối đi khẩn cấp. Người này rõ ràng càng sợ hãi hơn, tay cầm bình nước cũng run rẩy. Sau khi thở hổn hển vài phút, cố gắng thở từ l*иg ngực.
“Sếp nhỏ, đây không phải nhà ma, thật sự có ma!”
Chàng trai uống một ngụm nước, không khỏi phàn nàn với Duật Cửu Âm.
Nhưng điều cậu ta không ngờ tới là Duật Cửu Âm sẽ hung ác uy hϊếp anh:
“Đúng rồi! Tôi nhặt được một con búp bê bằng da người, nó bị hỏng, không thể đưa nó đi đầu thai ngay được nên tôi đã ném nó vào nhà ma làm việc cho tôi rồi.”
... Chết tiệt, vậy ra những người trong ngôi nhà ma này đều là ma thật sao? Nghĩ đến cảnh tượng vừa nhìn thấy, bắp chân người đàn ông co rúm lại. Người đó và Duật Cửu Âm nhìn nhau hồi lâu, cố gắng nhìn ra một chút đùa giỡn trong mắt Duật Cửu Âm.
Thật không may là không. Cậu ta sợ đến mức tè ra quần, vội hỏi: “Nhà vệ sinh ở đâu?” rồi nhanh chóng kéo đồng đội đi.
Duật Cửu Âm nhìn bóng lưng bọn họ, chậm rãi nói: "Ây da, kiên quyết rời đi như vậy, không sợ người đi vào sau khi đi ra sẽ thay đổi cốt lõi sao?"
Sau khi tất cả những người đang xem náo nhiệt nghe xong cũng tái mặt. Họ cảm thấy như bị ông chủ nhỏ Duật Cửu Âm dọa chết trước khi bước vào ngôi nhà ma.
Sau suốt đêm đó, Duật Cửu Âm dựa vào ghế tựa mà ngủ thϊếp đi. Ngay cả lão nhị cũng đắp chăn mỏng cho cậu.
“Ây da, chủ phòng trông giống như cận vệ của hoàng đế ấy.”
Lão nhị: Dù sao thì tôi cũng là thị vệ hoàng gia!
Màn hình: Các thị vệ không thể nào lao vào ôm đùi một cách thiếu dè dặt như vậy được.
Lão nhị im lặng một lúc. Nói có lý, cậu ta không nói nên lời.
Thời gian trôi, một ngày sôi động đã trôi qua. Khi công việc kinh doanh của nhà ma đang ở đỉnh cao, buổi phát sóng trực tiếp bị gián đoạn trong vài giờ. Khi tiếp tục trở lại thì cũng đã đến lúc nhà ma nên nghỉ ngơi.
Nhiều người hâm mộ trong đám đông đã trao đổi quà và bày tỏ mong muốn được xem ngôi nhà ma ám vào lúc nửa đêm trông như thế nào.
"Đừng quậy nữa, anh Duật của chúng ta đang kiếm tiền từ việc này!"
Lão nhị nói những lời chính đáng, nhưng trong lòng lại không ngừng mắng mỏ kẻ ngốc.
Ngôi nhà ma là nơi sinh sống của những ác ma thật sự. Chỉ có những kẻ ngốc mới vào lúc nửa đêm. Ngay cả khi những ác ma không muốn làm hại ai, cũng sẽ bị dọa sợ chết khϊếp. ~ Nhớ lại lần đầu gặp gỡ gia đình Linh Đang, Ba sinh viên đại học đều có cả vạn cái mmp trong lòng.
Nhưng may mắn thay, người hâm mộ nhạy cảm hơn và không thực sự ép họ phải đi vào đó rồi phát sóng trực tiếp. Nhưng vẫn muốn xem nội dung phiêu lưu mới trong ngôi nhà ma ám ngoài trời.
"A! Chuyện này phải suy nghĩ đi. Gần đây ở thành phố B hình như không có địa điểm nào đặc biệt thích hợp." Ba sinh viên đại học thảo luận một hồi, cảm thấy không có chỗ nào hay ho.
Tuy nhiên, vào lúc này, Duật Cửu Âm đột nhiên tỉnh dậy, mở mắt ra nói:
"Thị trấn Đại học trên đường Dương Tứ rất tốt, đến đó đi!"
“Cái này được!”
Mọi người ở thành phố B đều biết cái tên tà ác của Tòa nhà Bát Quái. Duật Cửu Âm đưa ra đề nghị như vậy, màn hình lập tức trở nên sôi nổi.
“Đỉnh đỉnh đỉnh, hay đấy, ủng hộ chủ phòng đi khám phá.”
“Tặng một chiếc máy bay, muốn xem!”
“Hai máy bay, tôi muốn xem +1"
Trực tiếp đẩy ba sinh viên đại học vào tình thế tiến thoái lưỡng nan. Cuối cùng, đối mặt với phần thưởng cao, họ không còn cách nào khác ngoài đồng ý. Và sau buổi phát sóng trực tiếp, mọi người nhìn Duật Cửu Âm với ánh mắt vô cùng đau khổ, xém chút quỳ xuống gọi cậu là bố.