Rất nhanh, Lê Lộ đã tìm được những vụ án chết người mới phát sinh trong khoảng thời gian gần đây.
Trải qua một phen tìm tòi, Lê Lộ đã chỉnh lý được tin tức rồi:
"Người chết, Kiều Vi. Chú rể, Tần Trạch..."
Trong tư liệu này không có ảnh chụp của Tần Trạch, chỉ có ảnh chụp của Kiều Vi, bởi vì gần như tất cả những vị khách có mặt tại sảnh đường trong buổi hôn lễ kia đều là bạn bè của Kiều Vi.
Lê Lộ đang quan sát ảnh chụp của Kiều Vi, và không thể không nói rằng, người phụ nữ này có phong thái xứng đáng làm kẻ địch cả đời của cô.
Khí chất, dung mạo, tất cả đều rất ưu tú.
Kể cả khi bản thân Lê Lộ đã vô cùng ưu tú, nhưng khi nhìn thấy ảnh chụp Kiều Vi, cô vẫn không khỏi giật mình một cái.
"Chẳng trách đối phương lại không động tâm vì sắc đẹp, hóa ra người vợ đã mất của hắn lại xinh đẹp như vậy..."
Đến thời khắc này, thứ du͙© vọиɠ chinh phục quỷ tha ma bắt kia, lại một lần nữa sôi trào.
"Ta không nên từ bỏ chuyện này một cách đơn giản như vậy, có đúng không nào?"
Nói thật, đây là lần đầu tiên, Lê Lộ thực sự muốn tìm một người đàn ông để hỏi một chút, xem cô cùng với Kiều Vi thành Bắc kia, ai đẹp hơn?
Không thể không nói, ảnh chụp của Kiều Vi đã khiến Lê Lộ phải nhìn chằm chằm một hồi lâu.
Không bao lâu sau, trong lòng Lê Lộ lại dâng lên một chút tiếc nuối.
Một báu vật như thế lại đã chết rồi.
Nhưng rất nhanh, trong đầu Lê Lộ lại xuất hiện nghi hoặc —— Người có được Nhật Lịch tuyệt không thể làm ra loại chuyện này.
Nếu Tần Trạch là người lịch cũ, như vậy làm sao hắn có thể không biết, loại hành vi kết hôn này sẽ gây ảnh hưởng tới chính người vợ của mình?
"Nhật Lịch của Tần Trạch có màu bạch kim, chuyện này đã đủ để chứng minh hắn không thể nhẫn tâm tới mức tự tay làm ra loại chuyện đó rồi. Nói đùa, phạm huý ngay trong ngày kết hôn của chính mình, trái tim của kẻ nọ phải lớn tới mức nào chứ?"
"Cho nên... Là Kiều Vi? Ừm, nhất định là như vậy."
"Kiều Vi bị Nhật Lịch lựa chọn, nhưng Tần Trạch không biết, dù sao mỗi lần Nhật Lịch xuất hiện, nó đều lặng yên không một tiếng động mà."
"Rồi những chuyện xảy ra sau đó… Tần Trạch là một người lịch cũ có kinh nghiệm phong phú, dựa vào thực lực mạnh mẽ của mình, hắn đã sống sót quay lại từ thế giới lịch cũ bên kia."
"Chẳng qua… bản thân hắn có thể trở về, nhưng lại không bảo vệ được vợ của hắn là Kiều Vi."
"Hắn tuyệt đối không thể ngờ được rằng, Kiều Vi lại bị Nhật Lịch lựa chọn vào đúng ngày bọn họ kết hôn."
"Ừm, thực ra loại chuyện này cũng có xác suất không hề nhỏ đâu, bởi vì những người có mối quan hệ thân mật nhất bên cạnh người lịch cũ, cũng có khả năng sẽ bị Nhật Lịch lựa chọn."
Được rồi, lý luận rất sắc bén nhưng trên thực tế, toàn bộ lý luận của Lê Lộ lại đi theo một phương hướng hoàn toàn tương phản với chân tướng sự việc rồi.
Trên thực tế, Kiều Vi mới là người phạm huý kia, còn Tần Trạch lại là tân thủ (người mới) bị Nhật Lịch lựa chọn.
Chẳng qua biểu hiện của Tần Trạch lúc trước——đã khiến cho suy nghĩ trong đầu Lê Lộ đi vào một lối mòn, làm cô ấy cho rằng Tần Trạch mới là vị đại lão nọ.
"Người này thật thảm... Ngay tại ngày tân hôn, cô vợ mới lại bị cuốn vào sự kiện mộ binh."
Đẹp trai, mạnh mẽ, cuộc đời thê thảm.
Ở trong lòng Lê Lộ, Tần Trạch đã tập hợp được đầy đủ ba loại buff hấp dẫn người khác rồi.
Cô ấy vô cùng tò mò về Tần Trạch, và đủ các loại phỏng đoán đang không ngừng tăng lên.
Đương nhiên, dù là hảo cảm sinh ra trong quá trình Lê Lộ đi tìm hiểu Tần Trạch hay là nỗi sợ hãi sinh ra khi cô cho rằng hắn là một cường giả, đều làm cho loại tò mò này không mang theo ác ý.
...
...
Ngày mùng 5 tháng 4.
Ngoại trừ lúc đêm khuya, có phát sinh một khúc nhạc đệm nho nhỏ với cô gái tên Alice kia, trong cả ngày hôm nay, Tần Trạch cũng không gặp phải bất cứ tình huống gì không thích hợp.
Đại khái là lúc buổi chiều, hắn thấy có người chuyển vào khu chung cư nhỏ này, nhưng cũng không quá để ý.
Trên thực tế, giá phòng tại khu chung cư nhỏ thuộc Hữu Khoa Tân Thành này khá rẻ, bởi vậy, kể cả thuê hay mua phòng ở nơi này đều là lựa chọn tốt nhất cho rất nhiều người.
Vào buổi chiều, Tần Trạch có hàn huyên với Hoắc Kiều một lát, nội dung cuộc trò chuyện chủ yếu là hỏi về sự khác biệt giữa cực khổ, tuyệt vọng, vặn vẹo, mộ binh, buông xuống.
Và đáp án nhận được cũng gần giống những gì Tần Trạch từng suy đoán.
Trong những câu hỏi của hắn có chú trọng hơn tới sự khác biệt giữa tuyệt vọng và cực khổ, bởi vì ba cấp bậc vặn vẹo, buông xuống, mộ binh đã cho thấy sự khác nhau quá mức rõ ràng rồi.
Hoắc Kiều đã nói như vậy:
"Cực khổ chính là thống khổ và khó khăn, chưa chắc nó đã là trí mạng, nhưng rất có khả năng loại cực khổ này sẽ kéo dài thật lâu, cũng mang đến cho anh một chút tra tấn trên phương diện nào đó, tinh thần hoặc là thân thể."