Chương 29: Tin Tức Tốt Và Tin Tức Xấu!

Tại khu chung cư nhỏ ở thành phố Hữu Khoa Tân.

Tần Trạch nhìn thấy phần bên cạnh bức ảnh đại diện của đối phương, có biểu hiện tin nhắn vừa được chuyển tới, trong lòng thầm suy nghĩ lần này là yên tâm rồi.

“Cực khổ của ta có phải là bị quấy rầy internet sau đó còn bị đối phương viết nên một câu chuyện nhỏ nói xấu hay không? Suy cho cùng, có người chơi di động trên tàu điện ngầm còn có thể bị người ta bôi nhọ thành chụp lén cơ mà...”

“Quên đi, cũng chả sao cả. Dù sao ta cũng hoàn thành chuyện tỏ tình này rồi.”

Tần Trạch rất vui vẻ, đương nhiên hắn cũng không quan tâm xem rốt cuộc đối phương trả lời như thế nào, đang chuẩn bị tắt phần mềm nói chuyện phiếm đi.

Nhưng hắn còn chưa kịp làm gì, đối phương lại tiếp tục gửi thêm một tin nhắn nữa.

Tin tức thứ nhất, là một tấm ảnh chụp. Trong ảnh chụp, là một đôi chân thon dài được tất chân màu đen bao lấy.

Trong lòng hắn thoáng run rẩy một chút.

Hình như loại câu trả lời này... có chút không thích hợp?

Mà tin tức kế tiếp lại càng khiến Tần Trạch chân chính cảm nhận được cái gì gọi là cực khổ.

“Thú vị thật! Anh lại là một người lịch cũ! Anh còn từng lấy được bản thảo lịch Hoàng Kim nữa cơ! Hiện tại tôi thật sự cảm thấy hứng thú với anh rồi! Chúng ta hẹn hò đi?”

Ở thời điểm đoạn chat này xuất hiện, trong đầu Tần Trạch vừa “Ông” lên một cái.

Sự kiện này phát triển có chút làm người ta quá mức bất ngờ rồi. Nhưng rất nhanh Tần Trạch đã tiếp nhận được hiện trạng, và bắt đầu chuyển qua phân tích nguyên nhân dẫn đến loại biến cố này:



"Thì ra là thế... Thật ra chuyện này cũng hợp lý mà thôi. Vốn dĩ cực khổ là chướng ngại cấp độ hiện thực. Nói cách khác, ở thời điểm ta thử nghiệm phạm huý, đối phương sẽ căn cứ vào thói quen phán đoán của ta, để khiến cho ta cùng với một cá nhân nào đó phát sinh một chút gặp gỡ trùng hợp."

"Mà ta đã chọn trúng một người lịch cũ để tỏ tình rồi."

“Hẳn là đối phương đã thức tỉnh chức năng, trước mắt còn không xác định được chức nghiệp. Nếu không làm sao mà đối phương có thể tự dưng biết được trong tay ta có lịch Hoàng Kim?"

"Nhưng không thể loại trừ một khả năng khác, đó là ngày hôm nay, đối phương vừa vặn có được hợp yêu đương, nên bị Nhật Lịch giao cho một chút năng lực... có tính tạm thời."

"Haizz, phiền toái rồi đây."

"Đối phương đã biết ta có bản thảo lịch Hoàng Kim. Đây là tin tức xấu, rất xấu, rất rất xấu. Có khả năng sẽ đưa tới họa sát thân."

"Tin tức tốt lại là … tựa như đối phương không có ác ý, còn muốn bàn chuyện yêu đương với ta cơ mà."

"Tin tức xấu là, nếu ta từ chối đối phương, chưa biết chừng, đối phương sẽ nảy sinh ác ý, nói chuyện một người nào đó có được lịch Hoàng Kim ra ngoài."

"Tin tức tốt là, đối phương khác với Đỗ Khắc, Trình Vãn. Đỗ Khắc Trình Vãn biết ta là người mới, nhưng đối phương lại không biết."

"Nói cách khác, ở trong mắt đối phương, ta rất có thể là người cũ, dựa vào thực lực mạnh mẽ để chiếm được lịch Hoàng Kim."

"Nếu đối phương muốn mạo phạm ta, cũng phải suy nghĩ cẩn thân một chút, xem bản thân có thể trêu chọc tới ta hay không."

"Đỗ Khắc và Trình Vãn là thành viên tổ chức chính phủ, dựa vào ánh mắt bọn họ nhìn bản thảo lịch Hoàng Kim, cùng với vẻ kiêng kị xuất hiện khi bọn họ nhắc tới mộ binh buông xuống... Ta có thể tin tưởng rằng, muốn khiêu chiến mộ binh cũng không dễ dàng như vậy."

Nếu không phải vừa vặn hắn biết được quy tắc, nếu không phải vừa vặn hắn có một bà xã với oai nghiêm khủng bố như vậy... Chỉ sợ hắn đã sớm bị đám sinh vật dị dạng kia gϊếŧ chết rồi.

Về phần vì sao bản thân lại có thể nghe được quy tắc ở thế giới quỷ dị, theo Tần Trạch suy đoán, có lẽ chuyện này có liên quan tới bố cục của Kiều Vi.



Nhưng trước mắt, hắn không có tâm tư để đi tự hỏi những vấn đề quá mức xa xôi này.

Hắn thu lại suy nghĩ kia——

"Ta không thể để đối phương nắm cái mũi dắt đi được, quyền quyết định phải nằm ở bên ta này."

"Đầu tiên, hẳn là cả ta và cô ấy đều hiểu rõ ràng, lời tỏ tình này là có chuyện gì đã xảy ra."

"Nếu ta là một đại lão nắm giữ lịch Hoàng Kim, có vẻ như ta phải tập mãi thành thói quen với chuyện nắm giữ lịch Hoàng Kim này rồi, và hiển nhiên là không thể biểu hiện ra cảm giác sợ hãi sau khi bị người ta phát hiện ra sự tồn tại của bản thảo lịch Hoàng Kim ấy được."

Rất nhanh, suy nghĩ trong đầu Tần Trạch đã trở nên vô cùng rõ ràng.

Và không thể không nói rằng, đúng là hắn đã bắt đầu cảm nhận được cực khổ rồi.

Thật phiền phức mà.

Rất nhanh sau đó, Tần Trạch đã biên tập xong một đoạn tin tức như sau: "Thật có lỗi, tôi cũng không có hứng thú muốn gặp gỡ offline với cô. Hết thảy đều chỉ là nhiệm vụ Nhật Lịch mà thôi."

Tần Trạch trả lời lại, đã khiến cho Lê Lộ đang ở đầu bên kia của thành phố Lâm Tương cảm thấy vô cùng hưng phấn.

"Đúng là nhiệm vụ Nhật Lịch, nhưng anh cũng hiểu rõ mà, ngày Hoàng Đạo được biểu hiện trên cuốn Nhật Lịch này vốn là ngày tốt theo ý nghĩa chân chính của nó đó."

"Nếu chúng ta đồng ý làm người yêu của nhau theo Nhật Lịch, lỡ đâu lại được Nhật Lịch chúc phúc cho thì sao?"

Thậm chí Lê Lộ còn hưng phấn đến mức gửi qua một cái icon hôn gió.