Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Quỷ Dị Nhật Lịch

Chương 1: Hiện Trường Phạm Tội! Bốc Hơi Khỏi Thế Gian!

Chương Tiếp »
Ngày mùng ba tháng tư, tháng Đinh Tị ngày Kỷ Mão. Hợp cắt tóc, trang hoàng, tắm rửa, khai trương.

Kỵ kết hôn.

"Dù trong tương lai cô ấy giàu có hay nghèo nàn, thân thể khỏe mạnh hay ốm yếu, anh có nguyện ý vĩnh viễn ở cùng một chỗ với cô ấy không?" Ở bên trong nhà thờ lớn Tây Sơn bên ngoài ngoại ô thành phố Lâm Tương, cha sứ làm người chứng hôn vừa mở miệng nói, mang theo một chút cảm giác dồn dập, nụ cười trên mặt cũng có chút không được tự nhiên.

Mái tóc trên đầu cô dâu được những vật trang sức tinh xảo kết lại tạo thành một búi tóc tao nhã, làn da trắng nõn trong suốt tựa như dương chi ngọc cơ [1], chiếc áo cưới nở rộ giống như hoa thủy tiên.

[1] : dương chi 羊脂 vốn là mỡ của một loại động vật thuộc họ sơn dương tên là Capra hircus Linnaeus hoặc của động vật họ cừu tên là Ovis aries Linnaeus. Có công hiệu bồi bổ hư nhược, thanh nhiệt, giải độc, trừ phong…

Ngọc cơ 玉肌 chỉ da thịt trắng nõn, mượt mà như ngọc.

Sóng mắt cô dâu không ngừng lưu chuyển, đang chờ đợi Tần Trạch trả lời.

Khóe miệng Tần Trạch khẽ cong lên, tạo thành một nụ cười, đang theo bản năng muốn nói ra "Tôi nguyện ý" .

Nhưng lời nói vừa đến bên miệng, từ sau lưng lại truyền đến một luồng hàn ý.

"Đừng trả lời, không chỉ đừng nói, càng đừng lên tiếng. Hãy nhanh chóng rời khỏi giáo đường!"

Lời cảnh cáo vang lên trong đầu khiến Tần Trạch ngẩn ra, chỉ trong nháy mắt, toàn thân đã tỉnh táo lại, con ngươi trong mắt hắn nở to ra, bờ môi mím chặt lại.

Cô dâu nắm chặt hai tay Tần Trạch, dịu dàng hỏi: "Anh yêu, anh làm sao vậy? Đang căng thẳng sao? Hay là anh... Không muốn cưới em?"

Cha sứ phát ra vài tiếng ho khan thúc giục.



Cả nhóm khách khứa ngồi đầy sảnh đường dưới bục kết hôn, cũng đang nhỏ giọng than thở, ánh mắt mang theo vài phần lo lắng, hô hấp dần dần trở nên dồn dập.

Tần Trạch không hề đáp lại, hắn đang nghiêm túc nhìn về phía cô dâu của chính mình —— Kiều Vi.

Nhìn từ khoảng cách gần, dung mạo của cô ấy thực sự làm cho người ta không thể xoi mói, bắt bẻ được điều gì, thậm chí còn làm cho người ta không nhịn được muốn nhảy thẳng qua quy trình của hôn lễ, mà trực tiếp đi vào động phòng.

Đúng vậy, cô ấy chính là Kiều Vi của hắn.

Ở trong cuộc sống vốn mục nát chán nản của Tần Trạch, Kiều Vi chính là kỳ tích xảy ra trong sinh mệnh của hắn. Cô ấy luôn có thể mang đến kí©h thí©ɧ hay những thể nghiệm mới mẻ cho hắn.

Nhưng vào thời khắc này, hắn lại nhìn thấy cái bóng quỷ dị mấp máy bên trong dư quang nơi khóe mắt kia, hiển nhiên tình huống hiện tại đã vượt qua phạm trù kí©h thí©ɧ kia rồi.

Tần suất mấp máy của cái bóng nọ càng ngày càng dồn dập, giống như một loại khát vọng nóng bỏng nào đó vừa được phóng thích ra.

Chỉ trong giây lát, vẻ mặt vốn không được tự nhiên của cha sứ cũng biến thành dữ tợn: "Vô luận như thế nào... Cậu cũng nguyện ý cùng cô ấy... Vĩnh viễn ở cùng một chỗ!"

...

...

3 giờ 25 phút buổi chiều ngày mùng ba tháng tư, nhà thờ lớn Tây Sơn, vùng ngoại ô thành phố Lâm Tương.

"Không có, tổng cộng hơn một trăm vị khách đang có mặt bên trong sảnh đường đều thấy được một màn chú rể và cô dâu trực tiếp biến mất tại chỗ này." Một người đàn ông mặc tây trang màu cà phê, cao trên một mét chín nói.

Ở bên cạnh gã là một thiếu niên hình thể gầy yếu, mặc áo trắng cộc tay quần bò.

Tòa giáo đường vùng ngoại ô thành phố Lâm Tương đã bị phong tỏa, không lâu trước đó, một buổi hôn lễ địa phương được tổ chức ở nơi này vừa xuất hiện tình huống "Bốc hơi khỏi thế gian" vô cùng hiếm có.



Loại tình cảnh này quá mức ly kỳ cổ quái, bởi vậy nhóm cảnh sát đã nhanh chóng nghĩ tới đây là sự kiện quỷ dị rồi.

Mà chuyện chuyên nghiệp nên giao cho người chuyên nghiệp đến làm.

Cho nên cả cái "Hiện trường phạm tội" to như vậy cũng chỉ có hai người bọn họ.

"Tất cả mọi người đều ngửi thấy mùi máu tươi gay mũi đến buồn nôn, cũng miêu tả lại bản thân từng nhìn thấy một tia ánh sáng màu máu đỏ."

"Bước đầu phán định, là một trong hai người chú rể và cô dâu đã bị Nhật Lịch lựa chọn, phạm vào kỵ."

"Từ khóa kỵ này có xác suất rất lớn là kết hôn, mà trình độ nguy hiểm của kỵ lại là cấp bậc "Mộ binh" cao nhất."

"À đúng rồi, chú rể tên là Tần Trạch, cô dâu tên là Kiều Vi, hai người này đều không phải dân địa phương."

Thiếu niên khẽ gật đầu: "Một trong hai người, Tần Trạch hoặc Kiều Vi, nói vậy, trong số bọn họ có một người vận khí rất kém cỏi... Hoặc là người tư chất rất cao. Thật đáng tiếc."

Đúng là trong ngành có loại cách nói này, trong tình huống lần đầu phạm huý, người nắm giữ Nhật Lịch càng rơi vào hung hiểm, tư chất càng cao.

Người đàn ông cao lớn nọ vĩnh viễn nhớ mãi lần bản Nhật Lịch kia bỗng nhiên xuất hiện khi gã đang ở trong nhà. Đó là ngày mùng bảy tháng năm.

Tháng Mậu Ngọ ngày Quý Sửu, hợp khai trương, cắt tóc, an táng, trải đường.

Kỵ chuyển nhà.

Lần đó gã chuyển vào nhà mới.
Chương Tiếp »