Cảm thấy sự tự tin và né tránh của Khả Khả, Augus ôm lấy khuôn mặt cô” tại sao không tin anh? Anh nói thật lòng.”
“Nếu như anh nghĩ làm cho tôi thần hồn điên đảo, sau đó được cái gì đó, vậy tôi khuyên anh đừng dại dột.”
Augus cười mỉm, làm Khả Khả giật mình.” Được cái gì? Lấy một đóa hoa? Hay là lấy một đầu đầy bông băng? Nói thật, nếu đầu anh không cứng, chắc chắn sẽ bị chấn thương sọ não.”
Khả Khả chột dạ, nhưng ngoài miệng còn cứng rắn, "Đó là đáng đời anh!"
"Tốt, anh đáng đời, chẳng qua nếu như anh nói anh muốn gì đó ở em, em tin không?"
Khả Khả nhìn khuôn mặt đẹp trai của Augus, cảm giác trái tim sắp nhảy ra ngoài. Chỉ là nhìn hắn tựu như vậy mà nhịp tim của cô cũng tăng tốc độ, nhưng một người không bình thường như vậy, so với cô là người hai thế giới.
"Bất kể tôi có tin hay không, tôi chỉ biết tôi không ngu như anh nghĩ." Khả Khả từng chữ từng câu nói rõ, sau đó Augus còn chưa kịp mở miệng đã xoay người rời đi.
Khả Khả biết như vậy không rõ ràng, nhưng cô không nghĩ nhiều được rồi, cô quyết định vạch rõ giới tuyến với Augus.
Dù sao Quạ với Phượng Hoàng chỉ xuất hiện ở trong phim ảnh, Khả Khả cũng không hy vọng xa vời mình sẽ là nữ chính may mắn.
Giống như cô mới vừa nói, cô không ngu ngốc!
※※
Người ta nói tiền bạc không phải vạn năng, chỉ là không có tiền thì không thể...!
Khả Khả đứng bên ngoài vườn hoa, nhìn không tới một ngày cũng đã đào xong, còn thêm phân bón xuống vườn hoa, công việc một tháng của cô đều làm xong trong khoảng thời gian ngắn, cảm thấy vừa cảm động vừa buồn buồn.
"Cha con nhìn thấy nhất định sẽ rất vui vẻ, đất này lại trồng trọt xum xuê rồi." mẹ Băng đi tới bên cạnh Khả Khả.
"Mẹ, mẹ đói bụng chưa? Con đi nấu cơm......" Khả Khả đi vội vã, bị mẹ Băng kéo lại, cô lộ ra ánh mắt khó xử với mẹ.
Vừa lúc đó, Salsa vui vẻ chạy đến, mặc trên người một bộ quần áo xinh đẹp, đó là quà của cha, ba đứa cô mỗi người có một bộ.
Chỉ là bộ quần áo đó từ trước đến giờ đều là gặp tiệc quan trọng thì mới mặc, hôm nay có cái gì quan trọng sao?
"Chị, anh Augus bảo hôm nay muốn mời chúng ta đi ra ngoài ăn tối, chị phải nhanh lên một chút chuẩn bị, tới trễ không hay đâu!" Yaya đem những lời thuyết giáo của Khả Khả hồi báo cô.
Vấn đề là, không có ai nói với Khả Khả biết tối nay ra ngoài ăn cơm.
" Nói lúc nào? Chị không biết?"
"Mẹ, mẹ chưa nói với chị sao?" Salsa thật bị mẹ thiên tài đánh bại, cô quay đầu lại nói với Khả Khả: "Dù sao chị nhanh đi thay quần áo đi, một chút xe sẽ tới đón chúng ta."
"Chị không đi!" Khả Khả một câu nói làm ba người đồng thời lộ ra biểu tình vừa kinh ngạc vừa thất vọng, làm lòng Khả Khả cũng xuất hiện cảm giác mất mát.
Cô giống như biến thành người khi dễ phụ nữ già yếu và trẻ con! Nhưng, cô không muốn có bất kỳ dây dưa nào với Augus......
"Các vị tiểu thư xinh đẹp, chuẩn bị xong chưa?"
Một thân mặc âu phục màu đen, Augus xuất hiện ở trước mặt mọi người, dáng vẻ hào phóng lại không khoa trương làm anh ta nổi bật lên đẹp trai vô cùng, mái tóc được buộc lại thành một cái đuôi nhỏ,nhìn anh ta nhìn giống như hoàng tử Anh Quốc, làm người khác nín thở.
Mà cả người Khả Khả bẩn thỉu, giống như kẻ ăn mày ở ven đường.
"Ah, em còn chưa có chuẩn bị xong à?" Augus chau mày, ánh mắt dò xét nhìn khắp người Khả Khả đầy bùn đất.
So sánh mãnh liệt như vậy trong lòng Khả Khả dâng lên một cỗ lửa giận không cách nào giải thích, cô nắm chặt quả đấm nhìn Augus nói: "Rốt cuộc anh đang làm gì?"
Augus cho Khả Khả một nụ cười khêu gợi, "Chỉ là muốn mời bốn vị thiên sứ ra ngoài hưởng thụ mỹ vị mà thôi, chẳng lẽ anh cần phải hẹn trước?"
"Nhưng anh cũng không có nói cho tôi biết, tôi đã......" Phát hiện ba người bên cạnh đang tò mò nhìn hai người, Khả Khả đột nhiên câm mồm, hất cằm lên nói với Augus: "Đàn anh thân yêu, có thể hay không nói chuyện riêng với anh một chút."
Khả Khả lập tức xoay người đi tới phòng bếp, Augus thừa cơ nói với ba người kia: "Mọi người lên xe trước đi! Cho tôi năm phút đồng hồ, chúng ta có thể lên đường."
"Nhưng, Khả Khả rất khó thuyết phục." mẹ Băng biết cá tính con mình, không ai có thể miễn cưỡng cô.
"Đúng vậy! Nếu anh chọc giận chị rồi, không tốt đâu." Salsa mặc dù rất hi vọng có thể đi ra ngoài ăn một bữa, cô cũng không hy vọng trả giá là lửa giận của chị.
"Đến lúc đó chúng ta lại biến thành nô ɭệ của chị rồi......"
"Yaya!" Salsa cùng mẹ Băng ngăn lại Yaya, thật đúng là việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài.
Augus cười cười, nhìn các cô nói: "Lên xe trước đi! Chị của hai em rất dễ thuyết phục."
Ba người nhìn nhau một cái, lại nhìn bóng dáng đẹp trai của Augus biến mất ở phía sau cửa, trong lòng có chung ý tưởng —— Khả Khả rất dễ dàng bị thuyết phục sao?
Không thể nào! Chị ấy là một ngọn núi tuyết ngàn năm không thay đổi! Muốn thay đổi cô sao dễ dàng như vậy?
Không thể nào!
"Khả Khả......" Vừa vào cửa, Augus liền cảm giác có một bóng đen lao tới, hắn theo bản năng tránh ra, khóe mắt nhìn thấy một người té bên chân hắn.
"Này! Em phải cẩn thận! Dao không có mắt đâu." Augus nhìn Khả Khả cầm dao to. Một dao đó mà trúng, không chết cũng mất nửa cái mạng.
"Tại sao anh đối xử với tôi như vậy?"
"Bởi vì quan hệ giữa chúng ta không thể so với bình thường, anh muốn chăm sóc em thật tốt! Hơn nữa, em chưa từng nghe qua câu yêu ai là yêu cả đường đi sao?"
"Yêu em......" mặt của Khả Khả lập tức đỏ lên, "Ai nói muốn anh yêu? Anh đi đi! Cút ra khỏi cuộc sống của tôi, tôi sẽ kiếm tiền trả lại cho anh, xin anh đừng trở lại quấy rầy cuộc sống yên tĩnh của gia đình tôi."
Tưởng Augus sẽ quát Khả Khả, biểu đạt sự phẫn nộ của anh ta, nhưng anh ta chỉ đứng ở đó, mắt không chớp nhìn chăm chú vào cô.
Hai người giống như hai con sư tử đang giằng co, chờ đợi sơ hở của đối phương, sẽ nhào tới hung hăng cắn cổ của đối phương......
"Em sợ." đôi mắt Augus nhìn thấu tâm tư của cô, từng bước một tới gần cô, "Tại sao em sợ? Em sợ cái gì?"
Khả Khả lui về phía sau một bước, cây dao trong tay rơi trên bàn, Augus nhân cơ hội bước tới nắm vai của cô, cũng đem khoảng cách của hai người kéo xa cây dao.
"Nói cho anh biết em sợ cái gì? Sợ anh sao? Cùng anh đi xa hơn một chút, đến gần anh một chút sẽ phá hủy em sao?" Augus ép hỏi, ánh mắt hai người nhìn nhau, trong mắt của anh có sự tự tin như chúa tể.
"Tôi không sợ, " Khả Khả vừa mở miệng mới phát hiện bản thân có chút không xác định, cô hít sâu một hơi, khẳng định với Augus: "Tôi không sợ bất cứ chuyện gì, bao gồm anh! Tôi chỉ là không muốn trở thành niềm vui nhất thời của một cậu chủ như anh, một món đồ chơi trong lúc nhàm chán."
"Em cho rằng anh chỉ đùa với em, chỉ là chơi qua đường sao?"
“Người trong nhà tôi không biết anh, họ rất hiền lành, tốt bụng lại dễ tin người, anh đừng làm cho họ trông chờ anh rồi bỏ ra tình cảm tốt với anh. Sau đó họ lại phát hiện ra đây chỉ là trò chơi của anh lúc nhàm chán, cậu chủ như anh cũng đừng buồn chán quá độ mà đem gia đình tôi ra chơi, tôi không cho phép anh làm vậy.”
Rốt cuộc Khả Khả cũng nói ra được lời trong lòng, cô mặc kệ anh ta có giận không, trước hết cứ nói rõ ràng, không để anh ta xen vào cuộc sống của cô, sau đó cô có thể giống như trước.
"Em nói xong chưa?" thanh âm Augus lạnh như băng.
“Chưa, anh không cần lo lắng bài báo cáo của anh, tôi sẽ đúng hẹn đưa cho anh, sau đó tôi sẽ trả tiền cho công nhân sau khi thu hoạch còn dư bao nhiêu tôi sẽ trả anh.” Khả Khả nói thật rõ ràng.
"Sau đó thì sao nữa?"
"Sau đó?" Khả Khả suy nghĩ một chút, "Sau đó anh có thể đi, chúng ta không cần gặp lại."