Cũng bởi vì anh biết mình sẽ rất muốn cô, cho nên mới cưỡng bách mà lừa gạt cô tới Mỹ, anh muốn thời thời khắc khắc thấy cô mới có thể an tâm.
Cảm giác người trong ngực khẽ nhúc nhích, Augus thấy Khả Khả mở mắt nhưng vẫn còn buồn ngủ, "Anh còn chưa ngủ hả?"
"Không ngủ được, nhìn em ngủ thật là ngọt ngào."
"Bởi vì ngày hôm qua em phải hoàn thành xong bài báo cáo của anh, cả đêm cũng không ngủ."
L*иg ngực Augus thật thoải mái, nếu như có thể cho thuê, nhất định sẽ có rất nhiều người đặt chỗ. Chỉ tiếc, Khả Khả đã quyết định muốn độc chiếm cái ôm này mãi mãi rồi.
Đây chính là anh tự quăng lưới! Nhưng cô đã cho anh cơ hội hối hận, về sau nếu anh nghĩ thay lòng, cô cũng không cho!
"Khả Khả, đói bụng rồi sao?" Augus quan tâm hỏi.
"Có một chút, nhưng là bây giờ có bữa ăn sao?"
Augus cười, "Em không phải biết trên máy bay tùy thời có thể chọn món ăn sao? Hơn nữa chúng ta đang ngồi ở khoang hạng nhất, không lẽ em chưa từng ngồi máy bay......"
Lời của Augus theo biểu tình của Khả Khả từ từ biến mất trong không khí, nụ cười của anh cứng lại, nhất thời biết mình phạm phải sai lầm lớn rồi.
Cô thật sự chưa từng ngồi qua máy bay!
Khả Khả đem người ngồi thẳng, cằm cũng giơ lên. "Anh có thể cười lớn tiếng một chút."
Augus không có ý định nói xin lỗi. "Thân ái, chưa từng ngồi máy bay cũng đâu có sao......"
"Đúng a!" Khả Khả cứng rắn nói.
Augus duỗi tay muốn chạm cô, nhưng là cô lui lại. Động tác này làm anh cảm thấy buồn như đưa đám, trong lòng hiện lên một tia tức giận. Nhưng anh sẽ không tức giận với cô, càng sẽ không để cho hai người có bất kỳ cơ hội ác ngôn.
"Thân ái......"
"Tôi không phải thân ái của anh."
"Em giận anh?"
"Không có." Cô bé lọ lem nào dám tức giận với hoàng tử? Lỡ như Vương tử chạy về hoàng cung không trở lại dân gian nữa, thì phải làm thế nào?
Augus dựa vào thành ghế, thở dài, "Em quả nhiên tức giận."
Khả Khả không trả lời, trầm mặc đối phó Augus. Vì phong độ cùng tự ái, cô ngừng ý nghĩ và hành động ngây thơ lại, không quan tâm Augus nữa.
"Chúng ta về sau kết hôn, em có thể đối xử với anh như vậy sao?" Augus đột nhiên hỏi.
Khả Khả đột nhiên ngẩng đầu nhìn về Augus: "Ai nói chúng ta về sau sẽ kết hôn?"
Augus quay đầu nhìn chăm chú vào Khả Khả, "Anh nói."
"Không thể nào!"
Augus mặt trầm xuống. "Ai nói không thể nào?"
"Em nói." Khả Khả không nhịn được thở phì phò nói.
Augus đưa tay cầm tay Khả Khả, cô muốn né tránh, lại bị anh nắm thật chặt."Thân ái, tôi là người đàn ông đầu tiên của em, đây là sự thực không thể thay đổi được."
"Hiện tại cũng không phải là thời cổ đại." Tư tưởng của anh cư nhiên lại Cổ lão như thế? Điểm này làm Khả Khả tăng thêm khoảng cách đối với Augus.
"Bất kể cổ đại hay là hiện đại, nam nhân và nữ nhân đều giống nhau, em và anh cũng sẽ không có gì bất đồng, huống chi anh muốn em làm vợ anh!"
Anh đúng là loại người không biết nói đạo lý? "Đừng cho là tôi dễ khi dễ, tôi......"
Khả Khả lời còn chưa nói hết, liền bị Augus một tay kéo vào trong ngực hung hăng hôn, tuyệt không dịu dàng, tuyệt không khách khí, tuyệt không phân rõ phải trái, anh vừa yêu vừa hận cô nhưng anh không thể tức giận với cô, anh dồn tất cả vào nụ hôn này để phát tiết.
"Không......"
Augus không để cho Khả Khả có cơ hội lùi bước trốn tránh, anh cảm thấy sự mềm mại trên người cô, anh dùng cánh tay buộc chặt lấy cô, bắt đầu được voi đòi tiên.
Tại sao? Rõ ràng đối với người đàn ông này tức giận như thế, nhưng vừa tiếp xúc với nụ hôn của anh thì bản thân cô bắt đầu đáp lại, trời ạ! Tại sao có thể như vậy? Chẳng lẽ cô vừa đυ.ng đến người đàn ông này, liền mất đi sự tự chủ?
Anh luôn muốn dùng bản tính trời sinh để chinh phục cô, nhưng hiện tại, bọn họ đang ở trên máy bay! Anh cũng không nên lớn lối như thế chứ?
Trong chớp mắt, Khả Khả biết mình đã sai lầm rồi! Augus chẳng những phách lối, càng thêm lớn mật, anh quyết định trước khi tới Mỹ phải giải quyết xong tranh chấp nhỏ giữa hai người.
"Anh không cho phép em dùng tự ti để hoài nghi anh, cự tuyệt anh, tình cảm của anh đối với em đều là thật, anh không cho phép em vu oan anh."
"Tôi nào có vu oan anh?"
Chương 9.2
"Em đừng nhiều lời nữa, anh nghĩ chứng minh cho em biết, không bằng anh dùng phương pháp trực tiếp, đó chính là......"
"Chính là cái gì?" Khả Khả cố gắng tự chủ tới cùng kháng cự sức quyến rũ mĩ nam của Augus.
"Dùng nhiệt tình của em để chứng minh là em yêu anh."
"Không cần!"
"Em ở đây giận anh hay là đang làm nũng với anh?" Môi Augus nhẹ nhàng chạm vành tai Khả Khả, cô đột nhiên cảm thấy trời đất một trận quay cuồng, tâm hoảng ý loạn.
"Đều không phải, tôi chỉ không muốn! Anh cách tôi xa một chút, tôi rất khó chịu." Khả Khả nghĩ đẩy Augus ra, trong lòng thắc mắc tại sao không có tiếp viên hàng nào tới xen vào việc của hai người một lát?
"Khả Khả, anh không muốn cùng em gây gổ vì anh biết anh nhất định là người thất bại."
"Ý anh là tôi rất hung ác?" Khả Khả hung hăng nhìn chằm chằm Augus, nếu như ánh mắt có thể gϊếŧ người, anh đại khái đã bị cô róc xương lóc thịt rồi.
Augus quyết định không trả lời nữa, đứng dậy kéo Khả Khả theo.
"Anh muốn dẫn tôi đi đâu?"
"Một nơi có thể để cho chúng ta quên đi trận cãi vã này, nơi tăng tiến tình cảm." Augus có điều ngụ ý, con ngươi xanh đen sáng long lanh nhìn Khả Khả, ý niệm đen tối nhìn cô cười cười, "Cũng là một nơi rất kí©h thí©ɧ đó!"
Khả Khả mở to mắt, "Vậy không cần, tôi không cần......"
Không còn kịp rồi! Khả Khả đã bị Augus đẩy mạnh vào phòng vệ sinh.
Đóng cửa lại, hai người thân liền thân ở trong phòng vệ sinh trên máy bay, cô sợ hãi nghĩ, hắn không phải là muốn ở chỗ này...... Chứ?
"Anh không phải đang nghĩ tại chỗ này.... chứ?" Khả Khả đôi tay chống đỡ vai Augus, tinh tường cảm nhận được nhiệt độ nóng chảy dưới bàn tay.
Gương mặt tuấn mỹ của Augus nâng lên một nụ cười, làm lòng của Khả Khả lạnh một khắc. "Không...... Không được...... Anh đừng mơ tưởng tôi sẽ......" Cô vừa lắc đầu vừa nghĩ từ bên người Augus chen ra ngoài.
Augus đột nhiên bưng lấy mặt của Khả Khả, cúi đầu thẳng khí đáp một nụ hôn nồng cháy xuống đôi môi tinh xảo của cô.
Augus ngồi trên bồn cầu, đôi tay không an phận ở trên người cô dao động, hơn nữa còn nhanh chóng kéo mở áo cô, lộ ra cặρ √υ" trắng noãn. "Khả Khả, em thật đẹp."
Augus hôn dọc theo cái cổ trắng ngần của Khả Khả hôn đến cặρ √υ" tuyết trắng cứng ngắc, đầu lưỡi linh hoạt vừa ngậm, vừa liếʍ khẽ cắn vυ" cô, tìиɧ ɖu͙© cũng càng ngày càng ngẩng cao, cô chỉ cảm thấy một hồi kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt đánh thẳng vào đầu, đối với lửa giận vừa nãy của cô cũng vì nụ hôn này ném xa ngoài chín tầng mây.
Bàn tay Augus dịu dàng vuốt ve tỉ mỉ cái mông nhỏ của Khả Khả, nơi giữa cánh hoa ướŧ áŧ, ngón giữa đè lên tiểu hoa hạch mẫn cảm nhất của cô gái, vừa êm ái vừa nhanh chóng không ngừng vuốt ve, dọc theo khe hở cánh hoa ma sát điểm nhỏ nhạy cảm.
Ở từng trận kɧoáı ©ảʍ đánh thẳng vào cô, Khả Khả phối hợp đem bắp đùi thon dài mở ra, đắm chìm trong tình yêu dịu dàng, phát ra tiếng thở gấp mê người.
"Ngồi lên." Augus đặt Khả Khả nhỏ nhắn ngồi trên đùi của mình, để cho tiểu hạch chặt chẽ ướŧ áŧ của cô tiếp xúc thân mật với cựa long nóng bỏng của mình.
"A......"
Trong không gian thu hẹp chặt chẽ, Khả Khả tràn ngập thẹn thùng, mất hồn than nhẹ, hai người cùng cảm nhận được một loại kɧoáı ©ảʍ khác kí©h thí©ɧ trên giường.
Hai chân Khả Khả quấn quanh hông Augus, môi anh cuồng vọng liếʍ láp trước ngực cô khiến thân thể cô như mềm ra, mềm nhũn hơn, cô càng thêm gần sát anh, dĩ nhiên tư thế này cũng đem kiên đĩnh của anh từng tấc ngậm vào cánh hoa của mình. Anh cảm giác mình được từng giọt từng giọt trơn trợt ấm áp bao vây, cho đến khi kiên đĩnh biến mất hoàn toàn trong cơ thể cô.