Anh giữ eo nhỏ của cô buộc cô hòa hợp cùng anh, cô chỉ có thể ôm lấy anh ta, theo anh cùng nhau tiến vào khoảnh khắc tuyệt vời.
Anh cúi đầu hôn cô, giờ phút này cô hoàn toàn bị bao phủ trong sóng tình, chỉ có thể không ngừng phát ra nhiều tiếng yêu kiều."Trời ạ...... Tôi không được......"
Khả Khả thiết tha làm Augus điên cuồng, tốc độ nhanh hơn, đem hai người đẩy tới đỉnh.
Thân thể Khả Khả chợt run rẩy, đồng thời Augus cũng phát ra một tiếng gầm nhẹ, tất cả bắn vào trong cơ thể cô, cảm thấy hết sức thỏa mãn.
Kí©ɧ ŧìиɧ đi qua, hai người thở hổn hển ôm nhau thật chặt, Augus không nhịn được nhắm mắt lại hưởng thụ cảm giác chưa bao giờ có như lúc này.
“Em không được cự tuyệt anh nữa được không?” Augus tràn đầy tự tin hỏi.
Khả Khả nằm trong lòng Augus, giống như một con mèo nhỏ đáng yêu làm cho người khác yêu thương.
Nghe âm thanh sóng biển đánh vào đá, ánh trăng sáng trong ngoài cửa giọi vào trong xe, vẩy trên người hai người, đó là một loại hạnh phúc không cách nào nói rõ.
Lúc này, Khả Khả lười biếng đáp lại câu hỏi của Augus."Không! Tôi ghét nhất là đàn ông phong lưu.”
Khả Khả thật giận bản thân, khi cô đang vùi đầu bên chồng sách, muốn chuyên tâm, chuyên chú viết báo cáo thì cái mặt vô lại đó vẫn hiện lên trong đầu cô.
"Ghê tởm!" Khả Khả bỏ bút xuống đi tới cửa sổ hít không khí, hôm nay có chút gió nhẹ, nếu không thời tiết nóng bức thế này thật không cách nào ngủ được, bởi vì cô không bật điều hòa, tiền điện rất đắt!
Khả Khả lại thở dài, kể từ khi tên ác ma kia xuất hiện trong cuộc sống của cô, cô cảm giác cuộc sống của bản thân trở nên thật hỗn loạn.
Mặc dù mẹ rất quan tâm cô nhưng vẫn không biết hỏi thế nào, Yaya đã quyết tâm xem Augus là anh rể tương lai, có trời mới biết Khả Khả sợ hãi thế nào.
Khả Khả căn bản là không muốn tiếp tục quan hệ không rõ ràng với Augus, ở trong nhà này sợ là chỉ còn Salsa là đứng cùng chiến tuyến với cô, bởi vì Salsa mong ước bạch mã hoàng tử trong mộng của mình không có quan hệ gì với cô, cô bé mới có thể hấp dẫn ánh mắt Augus.
Khả Khả biết là mỗi lần Salsa trông thấy Augus thì cô bé đều ra sức hấp dẫn anh, đối với đàn ông phong tình Salsa đều có khả năng bẩm sinh - bản năng của người đẹp. Khả Khả cũng không biết làm sao với Salsa, khi thấy Salsa thể hiện khuôn mặt đáng yêu, Khả Khả không thể không thừa nhận bản thân có chút ghen tỵ.
Trời ạ, cô lại vì một kẻ không ra gì mà ghen tỵ với em gái mình? Cô bị bệnh rồi?
Khả Khả không thể không thừa nhận Augus rất là hấp dẫn người khác, anh ta không ngu ngốc, không mập, không xấu, không tệ, ngược lại có mùi hương hấp dẫn người, giống như một làn gió mát….
Thân thể Khả Khả không nhịn được run run, cô dùng đôi tay ôm lấy mình, nghĩ đến bản thân không thể phản kháng được khi nằm trong lòng anh ta muốn hòa tan trong hơi thở đó….. A, cô thật là không ra gì.
Chỉ là đôi khi cô cũng có chút mơ mộng, nếu như cô không phản kháng anh ta mà còn hùa theo thì bây giờ cô ra sao đây?
Có lẽ Augus thật lòng thích cô, có lẽ anh ta không giống như những người khác chỉ chú trọng bề ngoài, mà thích vẻ đẹp tâm hồn…… Ặc, cô có vẻ đẹp nội tâm không? không phải là cô đang khen bản thân sao?
Nhưng cô sống quá lí trí, chuyện hoàng tử và cô bé lọ lem chỉ có trong chuyện cổ tích mà thôi, nếu cô cứ mơ mộng thì cô quá ngốc rồi!
Muốn yêu Augus rất dễ nhưng khi yêu anh ta rồi thì sao? nếu không được anh đáp lại tương xứng, như vậy chẳng những mất thân mà còn mất luôn trái tim cuối cùng rơi vào kết quả sống không bằng chết.
Nếu cô đủ thông minh, cô nên thu lại sự lãng mạn của bản thân, chôn sâu khát vọng tình yêu vào trong lòng.
Cô đã hứa với cha là chăm sóc tốt cho mẹ và các em, hiện tại không phải là lúc rơi vào tình yêu nam nữ.
Khi Khả Khả ngẩng đầu nhìn bầu trời xa, trăng hôm nay thật sáng thật tròn, nhớ lại lúc xưa thường cùng cha ngồi dưới trăng pha trà, tán gẫu.
Nhớ tới ngày xưa hạnh phúc, Khả Khả không nhịn được đỏ mắt. Lòng cô đang chìm vào nổi đau của chính mình thì có một cái gì đó đánh vào cửa sổ, phát ra tiếng vang rất nhỏ.
Khả Khả nhìn ra ngoài cửa sổ, lúc đầu cũng không thấy ai, nhìn xa phía bên phải, lại phát hiện một người đàn ông đang khom lưng nhặt đá, sau đó nhắm cửa sổ của cô mà quăng…..
“Augus?A!” viên đá đánh vào đầu cô, làm cô la lên:” Thật đau!”
"Thật xin lỗi, thật xin lỗi." Augus vội vàng nói xin lỗi.
"Anh làm gì nửa đêm không ngủ, tới cửa sổ nhà người khác ném đá?"
" Anh nhớ em!"
"suỵt! nhỏ giọng một chút, anh muốn đánh thức những người khác à?"
"Anh nhớ em, em ra đây đi!"
"Không!"
"Tại sao?"
"Bởi vì quá muộn, hơn nữa tôi đang mặc đồ ngủ, không tiện!"
Khả Khả không nghĩ tới cô vừa nói ra hai chữ ‘ áo ngủ ’ lập tức dẫn suy nghĩ của Augus bước vào những ảo tượng xinh đẹp, anh ta nghĩ đến thân thể cô khi bên dưới không ngừng ngọ nguậy, nhất thời miệng khô lưỡi khô.
"Ra ngoài!" Augus giơ lên một viên đá trong tay, bá đạo nói: "Nếu không anh lập tức ném vào cửa sổ phòng mẹ em.”."
"Anh dám?"
Dưới ánh trăng, trên khuôn mặt tuấn mỹ của Augus khi cười trông thật gian xảo, Khả Khả nhìn anh ta cầm viên đá, không nhịn được nhỏ giọng mắng cái tên xấu xa này.
"Được rồi! Tôi đi ra ngoài là được."
Lời vừa ra khỏi miệng, dưới ánh trăng mông lung, Augus lập tức lộ ra một tia mỉm cười đắc ý.
Tên vô lại thật ghê tởm lại để cho anh ta vừa ý rồi.
Khả Khả nhỏ giọng xuyên qua bóng tối an tĩnh, đi tới mặt bên cửa nhỏ. Vừa đi ra khỏi cửa nhỏ, cô lập tức bị Augus kéo ôm lại đặt tại một gốc cây lão Banyan Tree, kế tiếp chính là một hồi hôn sâu làm người ta cơ hồ hít thở không thông.
"Augus!" Khả Khả cố gắng đẩy ra khoảng cách giữa hai người, thở hồng hộc nhìn chằm chằm hắn, "Anh phát thần kinh gì?"
Augus không nói gì chăm chú mà nhìn cô dưới ánh trăng tấm nghiêm chỉnh, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi tức giận cùng con ngươi bốc lửa. Tóc dài tán loạn vì buộc bím tóc cả ngày, vừa được buông lỏng liền thay đổi gợn thật to xõa trên vai thật mê người, trên người một cái áo ngủ không có tay, cô nhìn như tinh linh ngây thơ dưới ánh trăng.
"Anh......" Khả Khả mới mở miệng liền bị Augus kéo đến vườn hoa. "Anh kéo tôi đi nơi nào?"
"Một chỗ không có ai quấy rầy chúng ta."
Hắn chọn chỗ thật tốt! Vườn hoa cách nhà chính xa nhất, hơn nữa nơi này đã bị hoa hoa Diệp Diệp nồng đậm bao vây, kín đáo cực kỳ.
"Hiện tại không cần lo lắng sẽ làm ầm ĩ ảnh hưởng đến người khác rồi."
"Vậy sao?" Khả Khả cảnh giới nhìn sâu xa, "Có chuyện gì nói mau đi! Tôi muốn ngủ."
Augus ôm cổ Khả Khả, cô cảm nhận rất rõ ràng được lửa nóng cùng nhiệt độ mạnh mẽ từ cơ thể hắn.
"Em biết không? Hôm nay không biết tôi bị làm sao, đột nhiên rất nhớ, rất muốn gặp em."
"Tôi...... Không biết!" Cô làm sao biết được? Trên thực tế người đàn ông này đang suy nghĩ gì cô đều không biết, cũng không muốn biết! "Tôi cũng không phải là con giun trong bụng anh."
"Tôi cũng rất hi vọng em như vậy, có thể thời thời khắc khắc cùng anh ở chung một chỗ." Augus dúi đầu vào mái tóc mê người của Khả Khả, bàn tay kiên cường, ấm áp nhất bảo vệ vòng quanh cô.
"Anh không phải nửa đêm canh ba không ngủ được, đặc biệt chạy tới nhà tôi ném tảng đá, sau đó giống như kẹo mạch nha dính tôi không thả chứ?"
"Có gì không thể?"
Người đàn ông này khẳng định điên rồi! Nhưng tại sao sâu trong nội tâm của cô lại có cổ hưng phấn cùng cảm giác vui sướиɠ? Hắn bộ dạng này, có phải hắn đang bày tỏ hắn đang để ý cô, khát vọng cô?
"Em mới vừa cạnh cửa sổ nghĩ cái gì?"
Đang nghĩ đến anh! Chỉ là Khả Khả không thể nào nói ra khỏi miệng!"Tôi đang giúp anh viết báo cáo!"