Chương 23

Một cô gái cùng mái tóc dài dần lộ diện giữa cơn bão hoa.

Mái tóc dài như được nhuộm màu hoa hồng của cô ấy tung bay trong gió. Ngay cả viền áo màu trắng của cô ấy cũng nhuộm thành màu đỏ tươi. Tay áo và váy xòe để lộ cổ tay và mắt cá chân mảnh mai. Trên tay cô đang ôm một đứa trẻ.

Mí mắt cô ấy vốn đang đóng lại nhẹ nhàng mở ra. Đôi đồng tử màu vàng chói như những ánh sao trời.

Cô ấy là Hilise Inoaden.

Hilise xuất hiện giữa vũ hội, cô liếc mắt nhìn xung quanh một lần. Sau khi cô ấy tìm được mục tiêu của mình, người phụ nữ đang đứng gần cô với mái tóc vàng nhạt, Hilise tiến đến gần cô gái ấy.

Cơn bão hoa dần lắng xuống và chân của Hilise chạm đất nhẹ nhàng. Như để nâng niu chào đón chủ nhân của nó, những bông hồng xuất hiện dưới chân cô.

Mọi người xung quanh nhìn thấy đều nín thở.

Thực sự thì năng lực của người mới thức tỉnh không mạnh như vậy. Lúc mới trốn thoát khỏi dinh thự Inoaden, Hilise đã phải tìm xe ngựa công cộng. Nhưng khi cô tới chỗ con hẻm và tầng hầm bí mật, tìm thấy đứa trẻ nhà Kalykia, cô đã có thể dịch chuyển từ đó tới vũ hội ngay lập tức.

Đó là nhờ viên minh châu trong suốt mà Hillise đã nuốt trước khi gặp Axion Bergette.

“Tiểu thư Hilise Inoaden…?”

Christian, người đang đứng ở phía bên kia của phòng khiêu vũ, nghi ngờ đôi mắt của mình và thốt lên tên của người vừa xuất hiện trong phòng khiêu vũ mà không ai khác nhận ra.

Diego, người cùng lúc xuống tầng triệt theo Christian, đã chứng kiến

rõ ràng cảnh tượng khó tin.

Diego thậm chí không thể thốt ra lời nào, và ông ấy đóng băng ngay tại chỗ. Một làn sóng dư luận nổi lên lan truyền khắp sảnh khiêu vũ.

Violetta là người đầu tiên trở lại trạng thái bình ổn trong đám đông.

“Tiểu thư là….”

Kể từ khi Hilise xuất hiện ở giữa phòng khiêu vũ, Violetta, người đang đứng ở vũ trường không nhớ rõ lần cuối hai người gặp nhau.

Cô cảm thấy xấu hổ trước sự xuất hiện của Hilise trước mặt cô khi sử dụng sức mạnh của Inoaden.

Tách… Tách!

Vào lúc đó, một tiếng động yếu ớt không rõ nguyên nhân phá vỡ sự im lặng kỳ lạ của sảnh khiêu vũ.

Giống như tiếng của những viên bi nhỏ rơi xuống sàn. Đôi mắt của Violetta nhìn theo nó và nhìn về phía chân của Hilise.

Một viên đá nhỏ màu đỏ tươi nằm giữa những cánh hoa hồng.

“…!”

Khoảnh khắc nhìn thấy viên đá đó, cơ thể Violetta loạng choạng. Những người xung quanh nhanh chóng tiến đến đỡ cô ấy. Có vẻ như cô ấy không để ý chuyện đó lắm, lúc này đôi mắt Violetta chỉ chăm chăm nhìn vào đứa trẻ trên tay Hilise. Cuối cùng, đôi môi run rẩy của Violetta bật ra một giọng nói mỏng manh.

“Đứa trẻ đó … lẽ nào?”

Mặc dù Violetta chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của đứa trẻ trong tầm nhìn của cô, nhưng dường như cô có thể cảm nhận được điều gì đó. Có thể đó là do những viên ngọc đỏ rơi xuống sàn từng viên một ngay tại thời điểm này. Cánh tay đang bế đứa bé của Hilise có chút động.

“Tiểu thư Violetta!”

Ngay cả khi Hilise không mang giày, đôi chân trần của cô cũng không bị bẩn, những bông hoa nở ra liên tục trên mỗi bước chân của cô và tỏa hương thơm lan ra khắp vũ trường. Hilise giẫm lên những cánh hoa và tiến đến gần Violetta, hai người đã giao tiếp bằng mắt với nhau trong khoảnh khắc.

Đôi mắt xanh lục đậm giống hệt như đứa trẻ cô đang ôm đang nhìn chằm chằm vào Hilise với những gợn sóng. Ngay giây phút sau đó, lời Hilise nói ra làm Violetta ngạc nhiên

“Tôi đem trả lại đứa trẻ mà Kalykia đã đánh mất!”

Hilise đem trả đứa bé cho nơi mà cô coi đó là nhà của nó.

“Thật sao…”

Một vòng tay yêu thương và ôm ấp khác ôm lấy đứa trẻ, Violetta thầm thì:

“Ta sẽ làm hết mình để bảo vệ đứa trẻ này!”

Đôi mắt của hai người phụ nữ chạm nhau trong không khí.

Đôi mắt của Violetta lấp lánh như chiếc lá đọng trên mặt nước. Chẳng mấy chốc, con ngươi trong đôi mắt mỏng manh kia khẽ co lại. Hiện tượng giống như với đứa trẻ khi ở tầng hầm, nhưng lần này, Hilise không ngăn cản nó.

Như thể một sức mạnh vô hình đang nhìn xuyên thấu suy nghĩ của Hilise.

“A ……”

Nước mắt chảy dài trên đôi má nhợt nhạt của Violetta, ngay khi cô nhận ra cuối cùng mình đã tìm thấy thứ gì.

Người ngoài chỉ biết rằng năng lực của gia tộc Kalykia đã biến mất, nhưng không phải vậy. Họ vẫn sở hữu một năng lực nữa.

‘Thấu nhãn! -Đôi mắt nhìn thấu sự thật’

Violetta loạng choạng ngồi xuống. Đó là điều bất thường đối với Violetta, người chưa bao giờ tỏ ra yếu đuối trước mặt người khác. Mọi người trong vũ trường ngạc nhiên nhìn cô. Đặc biệt, Terzo, người đang đứng bên ngoài vũ trường, đang nhìn chằm chằm vào Hilise, Violetta, và đứa trẻ trong tay cô với khuôn mặt cứng đờ đã mất hẳn nụ cười.

Violetta nhìn lên Hilise và nhẹ nhàng liếʍ đôi môi đang run rẩy của mình. Nhưng không có gì thoát ra khỏi cảm xúc ngỡ ngàng của cô ấy.

Hilise không cần đợi chờ câu trả lời của Violetta. Mục đích của cô đã hoàn thành. Cô cũng không bận tâm lướt nhìn đám đông xung quanh.

Thực tế thì nếu cô không làm vậy thì Axion cũng sẽ cứu đứa trẻ và đem nó về với Kalykia trong hôm nay. Phương thức của anh ấy không ồn ào, Axion sẽ âm thầm đem đứa trẻ cho Violetta.

Tuy nhiên, Hillis cố tình thu hút sự chú ý của mọi người và xuất hiện ngay giữa vũ trường.

Bây giờ, trước khi màn đêm dần trôi qua, câu chuyện về người thừa kế mới của Inoaden và hậu duệ của Kalykia được lan truyền.

Và người đã đem hậu duệ của Kalykia trở về là Inoaden chứ không phải Bergett. Hơi đáng tiếc cho Axion Bergett, người đã mải miết tìm khắp nơi để đưa đứa bé về.

Còn giờ đứa bé đã được trả lại cho Kalykia, cô cũng đã hết nhiệm vụ của mình. Hilise lùi lại vài bước, cách xa Violetta một khoảng.

Vù!

Một cơn bão hoa vừa lắng xuống lại bắt đầu nổi lên xung quanh Hilise.

“Lại là nó…!”

Những người hầu của Kalykia đứng xung quanh Violetta cố gắng níu giữ cô ấy nhưng không ai có đủ khả năng.

Cơ thể của Hilise từ từ đắm chìm trong vô số cánh hoa.

Cảnh tượng hư ảo và đẹp như một giấc mộng.

Có lẽ vì vậy mà không ai để ý Hilise chỉ mặc một chiếc váy ngủ màu trắng sơ sài hơn rất nhiều so với vũ hội, cô ấy thậm chí còn không mang giày.

Vụt!

Một cơn gió đen khác như khói bụi ập tới. Trông giống như một ly rượu rum đang xoay tròn.

Hilise cũng đã cảm nhận được sức mạnh to lớn đang tới gần cô ấy. Nhưng cô ấy đã chọn cách rời đi tại chỗ mà không do dự.

Axion Berget xuất hiện đúng lúc Hilise để lại dư ảnh và hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

Tóc đen bị gió còn sót lại cuốn đi, tung bay trong không trung

Đôi mắt xanh lam của Axion liếc xung quanh anh một lần rồi lướt qua. Mọi người trong sảnh khiêu vũ nín thở nhìn anh ấy, Axion xuất hiện đúng nơi Hilise vừa rời đi.

Axion Berget là một người đứng đầu gia tộc Berget, gia tộc có thế thượng phong so với tất cả các quý tộc. Có lẽ đó là lý do tại sao, ngay cả không khí xung quanh anh ấy cũng khác so với mọi người. Anh thấp giọng lẩm bẩm khi nhìn những cánh hoa rung rinh trong tầm mắt.

“Chậm chân rồi!”

Axion một lần nữa lại bỏ lỡ cơ hội khi đuổi theo người phụ nữ đó. Dưới ánh sáng của đèn chùm, những mảnh cát bụi màu đen lơ lửng dưới ánh vàng như thể bị hút vào bóng tối của Axion.

Ánh mắt Axion lướt qua Violetta, người đang ngồi dưới sàn nhà ôm đứa trẻ ở đó, và dừng lại ở Diego, người đang đứng thất thần phía sau cô. Ngay sau đó, đôi môi đang đóng chặt của Axion từ từ mở ra.

“Tôi không biết rằng đã có sự chuyển giao thế hệ tại Inoaden…”

Vào thời điểm đó, khuôn mặt của Diego vốn chưa bao giờ tái nhợt nay lại càng trắng bệnh hơn.

“Có vẻ như tôi đã bỏ lỡ một số chuyện do chậm trễ.”

Diego không nói nên lời, không thể đưa ra bất kỳ lời bào chữa nào.

“Thay mặt gia tộc Bergette, tôi xin chúc mừng gia tộc Inoaden!”

Tuy nhiên, Axion vẫn tiếp tục nói như thể anh ta không nhìn thấy biểu cảm hiện tại của Diego.

“Có lẽ sẽ không lâu để được nghe tin mừng về người thừa kế hoa hồng!”