Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Quỷ Bí Chi Chủ 2: Túc Mệnh Chi Hoàn

Chương 45-2: Học bù

« Chương TrướcChương Tiếp »
Lumian giật mình hiểu ra.

"Ma dược thợ săn chủ yếu nhằm vào Dĩ thái thể sao?"

"Em nói ngược rồi. Nó nhắm vào cơ thể và năng lượng sinh mệnh. Mà Dĩ thái thể là biểu hiện trực quan của hai thứ này."

Lumian đứng cạnh gật đầu nhớ lại, nắm giữ sơ bộ phần tri thức thần bí học này.

Hắn nhớ lại lời chị vừa nói, hiếu kỳ hỏi.

"Aurore, sao chị quan sát phó cha xứ được? Vì sao em hoàn toàn không phát hiện được chị đang ở bên cạnh?"

Aurore cười đáp.

"Thật ra chị vẫn luôn ở trong nhà, lợi dụng đặc thù của đường tắt Người dòm ngó bí ẩn."

"Đặc thù gì thế?" Nghĩ chị có trả lời hay không cũng không sao, Lumian hỏi.

Aurore chỉ chỉ vào mắt mình.

"Đặc điểm lớn nhất của Người dòm ngó bí ẩn là một năng lực gọi là ánh mắt dòm ngó."

"Mặc dù chị cần phải đạt danh sách cao hơn mới mở ra hoàn toàn Ánh mắt nhìn thấu bí ẩn, để nó không chỉ phát huy tác dụng trên người khác, còn có thể đặt tại sự vật khác, giúp chị giám sát từ xa, nhưng thế cũng không phải là lúc này con mắt Người dòm ngó bí ẩn không có chỗ đặc thù riêng."

"Bắt đầu từ danh sách 9, Người dòm ngó bí ẩn đã nhìn thấy nhiều hơn phần lớn Phi phàm giả cùng cấp ở những đường tắt khác. Ví dụ đơn giản nhất, thợ săn chưa đạt tới giai đoán chất biến, có được thần tính thì chắc chỉ có thể nhìn thấy Dĩ thái thể, hơn nữa chỉ nhìn hời hợt bên ngoài. Mà hiện giờ chị đã thấy được chi tiết tới tinh linh thể. Mặt khác, chị còn có thể thấy được một số thứ không bình thường xung quanh."

Nói đến đây, Aurore liếc về phía nhà bếp.

Điều này khiến Lumian giật mình khó hiểu.

Chỗ đó rõ ràng không có gì, nhưng giờ hắn lại cảm thấy có khả năng có thứ gì đó mình không nhìn thấy.

Aurore nói tiếp.

"Đương nhiên đây chưa chắc đã là chuyện tốt. Trông thấy những thứ không nên thấy rất dễ gặp vấn đề. Cho nên chị vẫn luôn tự kiềm chế, không nên nhìn thì không nhìn. Nhưng khi danh sách tăng lên, không phải em muốn không nhìn là được."

Lumian nghĩ ngợi, nghi hoặc hỏi.

"Chị vừa nói là phải lên danh sách cao hơn mới có thể thả Ánh mắt nhìn thấu bí ẩn ra sao?"

"Vì sao chị ở nhà lại quan sát được người trong giáo đường?"

Aurore giơ tay phải lên, đưa ngón trỏ chỉ chỉ.

"Chị vẫn luôn nói với em tri thức là sức mạnh mà em không tin!"

"Dưới tình huống bình thường, từ trong nhà, đúng là chị không cách nào quan sát sự vật ngoài mấy trăm mét. Nhưng con người biết dùng dụng cụ. Mà chị có hai trợ thủ lớn."

Vừa nói, cô vừa móc ra hai thứ từ trong túi ngầm trong chiếc váy xanh

Một thứ là chiếc ống nhòm một bên mắt bằng đồng, có thể co duỗi được. Một thứ là một bình nước nhỏ bỏ túi sẫm màu. Hai thứ này chẳng khác gì đồ chơi trẻ con.

"Em xem đi. Kính viễn vọng có thể giúp chị thấy rõ ràng người bên ngoài mấy trăm mét. Mà sau khi khoảng cách tầm mắt được rút ngắn, chị có thể quan sát trạng thái tinh linh thể, Dĩ thái thể và tâm trí thể của mục tiêu." Aurore cười giới thiệu. "Thứ này thích hợp với địa phương rộng rãi, không có chướng ngại."

Lumian nghe thế há hốc mồm.

Thế cũng được sao?

Rõ ràng đang thảo luận thần bí học, chị gái lại lôi ống nhòm ra?

"Cái này thì sao?" Hắn chỉ ngay về hướng bình nước nhỏ bỏ túi kia.

Aurore không trả lời, đè huyệt Thái Dương, vặn nắp bình ra.

Đột nhiên Lumian cảm thấy hơi lạnh, giống như có một luồng gió mát tràn vào từ cửa sổ.

"Nó là một loại sinh vật đặc biệt của Linh giới." Aurore giới thiệu

"Nó? Nó ở đâu?" Lumian nhìn trái nhìn phải.

Aurore hơi kinh ngạc.

"Em còn chưa biết mở Linh thị sao?"

"Nhưng không phải em nói là thấy rất nhiều vong linh trên hoang mạc à?"

Lumian đã đọc được danh từ Linh thị này trên tạp chí Thông linh, cũng hiểu rõ ý nghĩa, nhưng cụ thể mở ra thế nào thì hắn vẫn hoàn toàn mơ hồ.

Hắn nhìn chị gái, chậm chạp lắc đầu.

"Không biết."

Sau đó hắn suy đoán.

"Chắc là bị rơi vào Thế giới bỉ ngạn, người bình thường cũng có thể nhìn thấy quỷ hồn, vong linh."

Aurore nghĩ ngợi chăm chú, lại hỏi thêm.

"Cho nên em cũng không biết tiếng Hermes, tiếng Hermes cổ, tiếng Tinh Linh, tiếng Cự Long và tiếng Cự Nhân sao?"

"Mấy thứ đó là gì?" Lumian bộc lộ rõ là kẻ mù chữ trong lĩnh vực thần bí học.

Aurore không chịu được nữa, nghiến răng hỏi.

"Vậy cuối cùng vị nữ sĩ kia dạy em cái gì?"

"Định luật đặc tính phi phàm bất diệt, định luật tụ hợp, phương pháp đóng vai, đường tắt của thần, danh sách 0, vật phong ấn..." Lumian trả lời thành thật.

"..." Aurore cảm thấy mình sắp ngất, nói: "Chị thấy em ngứa đòn rồi!"

Cô than thở mấy giây, lấy lại tinh thần rồi nói.

"Vậy thì chị kết hợp với sinh vật khế ước này của chị để dạy em cách mở linh thị, cử hành nghi thức ma pháp, cách sử dụng các ngôn ngữ có lực lượng siêu tự nhiên kia."

"Hiện giờ chỉ nói qua, còn muốn nắm giữ hoàn toàn, nhất là mấy loại ngôn ngữ kia thì không tốn một hai năm cũng không được. Đương nhiên cũng do vấn đề ở đường tắt của em, năng lực học tập của thợ săn chưa chắc đã tốt, cũng không tăng phúc ở phương diện thần bí học. Lúc đầu chị gái em còn phải chăm chỉ học thuộc mãi, gần nửa năm mới nhập môn toàn bộ được."

Tay phải cô khẽ vuốt khoảng không trước mặt, giống như đang xoa đầu một con mèo trong suốt.

"Đối với Phi phàm giả mà nói, mở linh thị rất đơn giản. Nhưng giờ trời còn chưa tối hẳn, chúng ta giảng giải thứ khác đã."

"Chị gọi nó là Giấy trắng. Nó là một loại sinh vật rất nhỏ yếu ở linh giới. Chỉ cần nắm giữ cách miêu tả chính xác là có thể cử hành nghi thức, lấy danh nghĩa bản thân kêu gọi nó đi ra."

"Ngoài đặc điểm của sinh vật linh giới là khó có thể bị nhìn thấy ra, nó còn có thể mang theo một loại năng lực siêu nhiên nào đó có người ký khế ước, nhưng cũng không thể quá phức tạp hay quá mạnh."
« Chương TrướcChương Tiếp »