Lumian suy nghĩ rồi nói:
"Thân thể, tâm linh và tinh thần sẽ ban cho người dựa vào là bởi lực lượng có mang theo dấu ấn tương ứng à?"
Đây là suy đoán của hắn dựa vào tính chất ban sơ nhất của vị Tạo Vật Chủ và một bộ phận tinh thần của người sở hữu khác để lại.
Mặc dù ban cho lực lượng thuần túy, không chứa đặc tính nhưng hẳn cũng bị nhiễm sắc thái của người sở hữu.
Cô gái cầm bài Tarot kia gật đầu tán thành, nói:
"Năng lực suy luận của cậu không tồi."
"Cậu nên cảm tạ Aurore đã giáo dục đầy đủ trụ cột cho cậu."
Chuyện này không cần cô nhắc nhở... Lumian thầm lầu bầu trong lòng.
Cô gái kia lại nói sâu hơn:
"Cho dù người ban ơn không muốn ảnh hưởng tới người được ban thưởng thì cũng khó tránh được kết quả là thân thể, tâm linh và tinh thần của đối phương sẽ tới gần Ngài. Bởi vì lực lượng ban cho nếu không bao hàm ý chí của Người ban ơn thì nó sẽ rất khó chịu khống chế của Người ban ơn, bị trôi đi rất nhanh.
"Cho nên ở phương diện này, các thần ban ơn đều mang tính tạm thời, hơn nữa khống chế ở một mức độ nhất định."
Các Tà Thần lại chẳng cần biết cuối cùng người được ban ơn sẽ biến thành dáng vẻ gì nhỉ? Lumian như nghĩ tới điều gì, tò mò hỏi.
"Phi phàm giả, ý của tôi là người có được đặc tính phi phàm còn có khả năng tiếp nhận ban ơn không? Hai thứ đó có sinh ra xung đột, mất kiểm soát không?"
Cô gái kia nhìn Lumian cười, lắc đầu nói.
""Sẽ có xung đột nhất định nhưng không lớn."
"Cậu ngẫm lại xem, lực lượng ban cho sẽ khiến thân thể cậu chuyên biến theo hướng của Người ban ơn. Mà vốn thân thể đã thích ứng với đặc tính phi phàm của bản thân rồi, một khi xuất hiện thay đổi quá nhiều thì chắc sẽ xảy ra xung đột với đặc tính phi phàm cho tới khi tìm được điểm cân bằng mới.
"Bởi loại xung đột này không dính dáng gì tới tâm linh và tinh thần, cho nên dưới tình huống bình thường sẽ không khiến cậu mất kiểm soát, trừ phi tinh thần cậu ở thời gian đó sắp sụp đổ."
"Vấn đề duy nhất là cậu có thể cậu có thể phải học được cách bình tĩnh nhìn mình mọc con mắt thứ ba hoặc cái tay thứ tư."
"Đương nhiên. Điều kiện tiên quyết là lực lượng được ban cho tồn tại trường kỳ trên người cậu, vị cách tương ứng cũng rất cao. Nếu không thay đổi thân thể có thể bỏ qua không tính."
Lumian ừ một tiếng.
"Nếu ban ơn tới từ bản thân hoặc đường tắt thì sao?"
Cô gái kia gật đầu.
"Thế thì quả thật sẽ không mang tới xung đột."
Cô cười cười ngay.
"Nhưng không phải biểu hiện thân thể sẽ không biến đổi."
Thế là sao? Lumian vốn định hỏi nhưng cô gái kia lại vừa cười vừa nói.
"Tôi tưởng sau khi cậu biết về Người trong vòng sẽ không chờ đợi nổi, hỏi ngay chuyện liên quan tới thời gian tuần hoàn cơ. Kết quả không ngờ cậu lại chú ý tới tri thức mà tương lai chưa chắc đã có tác dụng gì hay không."
"Chuyện này không giống cậu!"
Lumian lộ nụ cười tự giễu.
"Vốn ngay từ đầu tôi đã muốn hỏi ngài có biện pháp nào giúp chúng ta đánh vỡ thời gian tuần hoàn lúc này không. Nhưng tôi nhớ lại một số lời ngài từng nói."
"Ngài nói cái giá để ngài hỗ trợ giải quyết vấn đề là cả thôn Cordu đều bị hủy diệt, tất cả mọi người đều phải chết. Nếu muốn tranh thủ thu được kết quả tốt nhất thì chỉ có thể tự bản thân tìm tòi."
"Trước đó thật ra tôi không thể hiểu được, hiện giờ đại khái đã hiểu được nguyên nhân."
"Không phải Người trong vòng, muốn đánh phá tuần hoàn ở nơi này thì chỉ có mỗi cách là phá hủy nơi này sao?"
Cô gái kia hài lòng gật đầu.
"Quả thật đúng là như thế."
"Vậy thì trước kia tại sao ngài không nói rõ ràng ra?" Lumian không kìm được, hỏi ngược lại một câu.
Nói ra cũng không phải chuyện gì ghê gớm lắm.!
Hoặc là cô gái này quen thói nói nửa kín nửa hở rồi?
Cô gái kia bật cười một tiếng.
"Khi đó mà tôi nói với cậu, toàn bộ thôn này đã rơi vào vòng tuần hoàn thời gian thì cậu có tin không?
Lumian trầm tư trong chốc lát rồi đáp:
"Không..."
Trong khi có thể "tự trải nghiệm", không ai lại tin loại chuyện hoang đường ly kỳ này.
"Cho nên." Cô gái kia cười nói: "Tại sao tôi phải nói rõ ràng? Như vậy thì tôi tốn rất nhiều thời gian giải thích cho cậu."
"..." Lumian trầm mặc.
Hắn thừa dịp này, hỏi tiếp.
"Ngài biết mấu chốt của việc đánh vỡ tuần hoàn này là ở đâu không?"
"Tôi nên cố gắng theo hướng nào?"
Cô gái kia lại lắc đầu.
"Bói toán ở nơi này là một chuyện rất nguy hiểm."
"Hả?" Lumian chưa hiểu gì.
Cô gái kia không thể làm gì khác là bổ sung thêm.
"Nếu tôi biết mấu chốt ở nơi này thì chắc đã nói cho cậu biết, giải quyết sớm thì tôi có thể kết thúc sớm hành trình này."
Cô thở dài ngay.
"Bao giờ mới có thể không mang theo công việc, đi du lịch thoải mái một lần đây..."
Công việc? Lumian thấy không moi được "gợi ý" từ cô gái thần bí này, đành phải hỏi dò.
"Có phải là chỉ cần gϊếŧ cha xứ bản đường là thời gian sẽ không tuần hoàn nữa không?"