Chương 50: Xích, Mị, Võng, Lượng, Nhậm Chức Quan Mới

Xích Ly cuối cùng đã hiểu, vì sao trong phủ quốc sư ngày hôm đó, nàng lại phải cho hắn uống máu nàng.

Khó trách công chúa một mực cho rằng quốc sư cứu mạng nàng và nhất định dùng máu phải là của mình cứu quốc sư, không ngờ lại có bí mật ẩn giấu đằng sau.

Khi quốc sư quyết định rút ngắn mạng sống của mình để cứu người, số phận của hai người sẽ gắn liền với nhau mãi mãi, phải không? Xem ra sau này chỉ sợ sẽ không được bình yên.

Lượng Sát cúi đầu, hai mắt trở nên thâm thúy, trước đến nay hắn ta rất ít nói, trong bốn người hắn là người có vẻ đần độn nhất, nhưng suy nghĩ lại cực kì tinh tế.

Hắn ta chỉ liếc mắt nhìn Thượng Quan Yên Uyển, nhíu mày, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.

Thấy vẻ mặt của mọi người như thế, Thượng Quan Yên Uyển muốn xoa dịu bầu không khí, cười nói: “Các ngươi không cần như vậy, đây cũng không phải chuyện gì lớn.

Không phải có các ngươi ở bên cạnh ta sao, ta không sợ gì cả.

Bất kể là hung thần tà ác, hay là ác ma tiểu quỷ có nanh vuốt. Suy cho cùng, cũng là con người sau khi chết đi hóa thành, ngoài việc lớn lên với hình dạng quái gở thì không có gì khác biệt.

Hơn nữa, chúng ta còn có quốc sư. Hắn rất thành thạo trong việc vẽ bùa, sau này nhờ hắn chỉ dạy. Chúng ta nhìn thấy điều gì đều không sợ nữa”

Nói xong liền đem bùa của Vân Y Phỉ cho nàng, quơ quơ ở trước mặt mọi người.

Xích Ly không biết công chúa đang suy nghĩ cái gì, nhất thời sắc mặt trầm xuống, trầm giọng nói: “Công chúa, Xích Ly sẽ luôn đi theo bảo hộ người.

Bất luận là ở trong cung, hay là ở rừng U Minh, thần cũng sẽ không rời đi một tấc, sẽ không để sự kiện bắt cóc ấy xảy ra nữa.

Nếu có công việc ở Quỷ Môn Quan, ban ngày chúng ta sẽ để hai người ở trong cung bảo vệ công chúa, hai người còn lại đi điều tra nghe ngóng vụ án, đảm bảo không có chuyện gì xảy ra. Không biết khi nào công chúa đến Âm Dương Nha Môn nhậm chức?"

Thượng Quan Yên Uyển nhìn hắn ta trong thời gian ngắn như vậy đã tiếp nhận tất thảy sự tình, trong lòng vô cùng cảm kích. Ban đầu, nàng nghĩ rằng mình sẽ chiến đấu một mình trong một thời gian.

Bây giờ có họ làm chỗ dựa vững chắc, nàng mới yên tâm, chậm rãi nói, “Đêm rằm tháng mười.”

Thu Khinh nghe Xích Ly nói, ngay lập tức lau đi nước mắt ở trên khóe mắt, trầm giọng nói: "Công chúa, Xích Ly đại ca cùng những người khác tuy làm việc lưu loát, nhưng lại là ám vệ, không thể ngang nhiên ở bên cạnh bảo vệ công chúa

Vẫn là để nô tỳ đi theo người, tuy võ công của nô tỳ không hơn bọn họ, nhưng nghĩ lại, nô tỳ cũng không kém hơn bọn họ bao nhiêu.

Hơn nữa, nô tỳ vốn là nha hoàn ở bên cạnh công chúa, theo người ra vào hoàng cung, có thể phân tán sự chú ý.

Nếu để công chúa mỗi ngày ra vào hoàng cung, e rằng sẽ khiến người khác hoài nghi, còn có người lợi dụng cơ hội thừa nước đυ.c thả câu.

Nếu công chúa ra ngoài điều tra vào ban đêm, nô tỳ cũng có thể giúp công chúa phân tích vụ án, giúp công chúa giải quyết vụ án một cách nhanh chóng."

Nói có sách mách có chứng, đây là tấm lòng chân thật, Thượng Quan Yên Uyển dù muốn cự tuyệt cũng không biết nên nói gì.

Hơn nữa, tâm tư của nàng vốn đã nhắm vào Thu Khinh, nên nàng cũng sẽ không từ chối sau khi nghe những gì nàng ta nói.

Thượng Quan Yên Uyển nhìn nàng ta cười gật đầu.

Đông Âm thấy nàng gật đầu,vội nhảy ra hét lớn: “Công chúa, công chúa, nô tỳ cũng muốn ở bên cạnh người, tuy nô tỳ không thông minh bằng Thu Khinh, nhưng nô tỳ rất dũng cảm.

Nô tỳ thực sự không sợ quỷ, một chút cũng không sợ, nô tỳ có thể giúp công chúa chặn yêu ma, hãy cho nô tỳ đi theo cùng.

Vừa hay có thể bầu bạn với Thu Khinh, khi Thu Khinh đi thám thính tình hình, nô tỳ còn có thể ở bên cạnh người."

Thượng Quan Yên Uyển thấy nàng ta kích động đếm mức mặt đỏ bừng như vậy, thậm chí trên mi mắt còn đọng lại nước mắt, không khỏi cười khẽ một tiếng: "Được, ngươi có thể đi theo ta."

Đông Âm vừa nghe, liền hận không thể nhảy cao ba thước, cuối cùng có thể ra ngoài cung chơi. Ngay cả khi bắt ma, cũng thật sự rất thú vị!

Xuân U cùng Hạ Băng nhìn nhau, đang muốn nói điều gì, lại bị Thượng Quan Yên Uyển duỗi tay ngăn lại.

Thượng Quan Yên Uyển chỉ liếc mắt liền biết bọn họ muốn nói cái gì, chậm rãi nói: “Xuân U, Hạ Băng, ta biết hai người các ngươi cũng muốn đi theo ta.

Nhưng bốn người các ngươi đều đi theo ta, quá lộ liễu, dễ dàng khiến người khác chú ý, thật sự không thích hợp.

Hơn nữa, ở Trọng Hoa Cung này ta muốn giữ lại người mà ta có thể tin tưởng, nếu không ta sẽ không cảm thấy an toàn khi rời đi.

Trong trường hợp ta đi làm và có người tìm, hai ngươi vẫn có thể giúp ta giải quyết. Hai ngươi đều là nha hoàn bên cạnh ta, sẽ không có ai hoài nghi.

Dù là trong hay ngoài cung đều rất quan trọng. Ta đều cần các ngươi, sau này sẽ an bài như vậy."

Xuân U nhìn công chúa một cái, sao lại không biết công chúa đau khổ như thế nào. Kỳ thật công chúa sợ bọn họ nhất thời không tiếp thu được, sẽ bị yêu ma hù dọa rồi rời đi.

Nàng ta và Hạ Băng nhìn nhau, nặng nề gật đầu: "Công chúa yên tâm, nô tỳ sẽ giúp người bảo vệ Trung Hoa cung, công chúa yên tâm."

Thượng Quan Yên Uyển hài lòng gật đầu, lại liếc nhìn Xích Mị Võng Lượng ánh mắt lấp lánh, chậm rãi nói: "Từ nay về sau, các người chính là người của Quỷ Môn Quan, mọi chuyện còn cần các người điều tra. "

Bốn người đồng thời gật đầu, một lời đáp: "Tuân lệnh công chúa, Xích Mị Võng Lượng muôn lần chết không chối từ. "