Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Quốc Sắc Kiều Phi

Chương 53: Chương 53: Mọi Người Cùng Ăn Dưa

« Chương TrướcChương Tiếp »
CHƯƠNG 53: MỌI NGƯỜI CÙNG ĂN DƯA

Editor: Luna Huang

Mắt thấy sắp đến lễ mừng năm mới, trong các phủ bắt đầu trữ đồ năm mới cần, sinh ý của Tứ Quý các cũng liền càng phát hưng thịnh, nhìn bạc hoa lạp lạp nước chảy vào tay, trong kinh thành không biết có bao nhiêu người hâm mộ mắt đều đỏ, có thể tưởng tượng nếu mô phỏng theo Tứ Quý các lại không được kỳ pháp, dù sao thành phẩm noãn bằng cực cao, bọn họ không rõ quy luật chăm sóc rau xanh, có thể thu được thành phẩm cũng xem như tốt rồi, đại đa số còn phải đắp thêm bạc vào nữa đó.

Lúc mọi người ở đây đỏ mắt kính phục, Tứ Quý các dĩ nhiên lại nổi lên một nhóm dưa ngọt, bởi vì cả vật thể bích lục nên bán cực tốt, đặt tên là lục phỉ thúy. Ngày bán cắt ra mấy cái đặt ở cửa của Tứ Quý các, mùi thơm ngát dụ người bay khắp muôn nơi, chọc cho mọi người vây xem không ngừng nuốt nước bọt.

Chưởng quỹ Đinh Sơn bận rộn chân không chạm đất, nguyên bản hắn cảm thấy ít một tay cũng không có gì, nhưng lúc này chỉ cần là chỉnh lý sổ sách, kiểm kê ngân lượng, đều hận không thể mọc ba đầu sáu tay.

Hứa Vân Noãn an tâm giao cho Mục Trần Tiêu đi làm, mỗi ngày bắt đầu đấu trí so dũng khí với Nhị Hắc.

Dưa ngọt trong noãn bằng chín rồi, ba vị chủ tử Mục gia tự nhiên là người đầu tiên nếm thử, Nhị Hắc chiếm tiện nghi của Hứa Vân Noãn ăn một khối, từ đó về sau liền càng không thể vãn hồi, cả ngày đều phải chuyển động chung quanh noãn bằng, một lòng nghĩ đến noãn bằng ăn vụng mấy trái.

Một nhóm dưa ngọt mỗi một trái đều là vàng thật bạc thật, người coi chừng noãn bằng hận không thể mắt cũng không chớp một cái, vốn là đủ khẩn trương hề hề, dưới tình huống Nhị Hắc mỗi ngày kiên trì không ngừng muốn trộm dưa, tinh thần càng căng thẳng.

Nhị Hắc là chó cưng của Hứa Vân Noãn, bọn họ không dám đắc tội, mỗi lần nhìn thấy đều phải dụ dỗ nói tốt, thậm chí có người cầm thịt để lừa gạt Nhị Hắc, muốn nó buông tha dưa ngọt.

Nhưng Nhị Hắc cực kỳ thông minh, chưa bao giờ ăn đồ của người khác, hơn nữa nó theo Hứa Vân Noãn cùng ăn cùng ở, đối với thịt cũng chẳng nhìn một mắt. Nó cũng biết noãn bằng trân quý, không dám mạnh mẽ vươn móng vuốt phá hư, đành mỗi ngày chờ lỗ thủng lợi dụng sơ hở, muốn đi vào noãn bằng.

Hứa Vân Noãn thấy hạ nhân coi chừng noãn bằng thực tại khổ cực, mỗi lần đều mau sớm kéo Nhị Hắc về.

Một chủ một sủng cả ngày huyên nháo tiếng cười không ngừng, những người khác xem náo nhiệt nhìn sung sướиɠ, trên dưới trong phủ vui sướиɠ, bầu không khí của lễ mừng năm mới càng ngày càng đậm.

Hứa Vân Noãn lo lắng Nhị Hắc quấy rối noãn bằng, buổi trưa nghỉ ngơi xong liền mang theo nó đi tới Tứ Quý các.

Nhị Hắc thấy dưa ngọt bày trên kệ, hận không thể lập tức nhào qua, bị Hứa Vân Noãn kéo đuôi, vừa dỗ dừa lôi lên lầu hai.

Đinh Sơn liền vội vàng đem sổ sách hai ngày này đưa ra: “Thỉnh cô nãi nãi xem qua.”

Vọng Thư Uyển.com

Hứa Vân Noãn tiện tay lật lật, thấy ghi rõ ràng, trật tự phân minh, ánh mắt lộ ra vẻ tán thưởng: “Đã sớm biết Đinh chưởng quỹ làm việc tỉ mỉ chăm chú, hôm nay nhìn thấy quả nhiên để kẻ khác càng yên tâm, xem ra ta phải sớm chuẩn bị tốt hồng bao, chờ lễ mừng năm mới hảo hảo phát cho các ngươi.”

Đinh Sơn nghe vậy nghe vậy sắc mặt vui mừng càng đậm, biết Hứa Vân Noãn tính tình ngay thẳng, nói cũng không cẩn cẩn dực dực như trước: “Nô tài trước hết thay những người khác cám ơn cô nãi nãi.”

Còn chưa tới chạng vạng, nguyên dưa ngọt chuẩn bị cho hai ngày đều bán sạch, đến những rau xanh khác cũng hết, Đinh Sơn phải chuẩn bị sớm đóng cửa.

Bách tính xem náo nhiệt chung quanh dần dần tán đi, chỉ còn lại có một ít hài đồng tham nhìn dựa ngọt để ở cửa Tứ Quý các.

Hứa Vân Noãn đi xuống lầu, nhìn thấy chuyện này, trong lòng khẽ động, giơ tay lên kêu Đinh Sơn đi qua: “Ngày mai dưa ngọt trong noãn bằng thu thập không sai biệt lắm, mau sớm bán hết ra ngoài, từ bắt đầu ngày mốt, Tứ Quý các sẽ không bán rau xanh đệ nhất đẳng và nhị đẳng nữa. Mắt thấy sắp đến lễ mừng năm mới, chúng ta cũng góp chút bạc cho bách tính kinh thành, giá rau xanh tam đẳng hạ hai phần, nếu là đến mua nhiều, biếu tặng một ít, nói chung để dân chúng vào đông cũng nếm thử rau xanh của Tứ Quý các.”

Đinh Sơn cung kính hành lễ với Hứa Vân Noãn: “Cô nãi nãi tâm địa thuần thiện, trong lòng nô tài bội phục, nhất định đem chuyện này làm thỏa đáng.”

“Ân.” Hứa Vân Noãn cầm dao nhỏ, cắt dưa trưng bày ở cửa, sau đó vẫy vẫy tay với bọn nhỏ vây xem, mỉm cười nói, “Xếp hàng ngay ngắn, từng người lấy một miếng, nếm thử vị đạo có được hay không?”

Bọn nhỏ không nỡ rời đi sợ ngây người, sửng sốt một lúc lâu không phản ứng kịp.

Đinh Sơn lần thứ hai lập lại lời của Hứa Vân Noãn một lần, những hài tử này mới ngạc nhiên kêu tiến lên đây.

Đinh Sơn vội vã kêu người chặn ở cửa, để ngừa bọn nhỏ ào lên, thương tổn tới Hứa Vân Noãn.

Những miếng dưa ngọt này ban ngày bày trước cửa tiệm, hôm nay đã không phải là đặc biệt mới mẻ nữa, nhưng mỗi một hài tử lấy được đều cẩn thận phủng ở trong tay, phảng phất chiếm được bảo bối cực to, lè lưỡi lè lưỡi liếʍ liếʍ, căn bản không nỡ cho vào trong miệng.

Động tĩnh bên này lập tức đưa tới chú ý của rất nhiều người, không ít hài tử chạy đến, mắt ba ba nhìn đội ngũ thật dài, trên mặt tràn đầy chờ mong và kinh hỉ.

Dưa ngọt bày không nhiều lắm, dù cho Hứa Vân Noãn cắt nhỏ chút, cũng rất nhanh chia xong.

“Tạ ơn tiên tử tỷ tỷ.”

Vọng Thư Uyển.com

Hài tử lấy được dưa ngọt, từng người thật tình nói lời cảm tạ với Hứa Vân Noãn, không có lấy được mặc dù nét mặt thất vọng, nhưng cũng biết thứ này quý giá, có thể chia ra miễn phí nếm thử, đã là đông gia Tứ Quý các phá lệ thiện tâm, chỉ hối hận bản thân mới vừa rồi không có chạy nhanh hơn.

Hứa Vân Noãn đế Đinh Sơn lên lầu hai lấy thêm dưa ngọt xuống, đồng dạng cắt phân cho bọn nhỏ.

“Hôm nay đã chia xong, Tứ Quý các cũng sắp đóng cửa, người nếm được ngày mai có thể tới thử thời vận. Thuận tiện về nhà nói cho cha nương trưởng bối các ngươi biết, nói bắt đầu từ ngày sau, Tứ Quý các giảm giá vô cùng rẻ, nếu là trong nhà còn chưa chuẩn bị đủ thức ăn cho năm mới, có thể tới xem một chút.”

“Được.” Bọn nhỏ vội vã đáp ứng, lưu luyến bồi hồi một lúc lâu cửa, thấy không có dưa ngọt mang ra nữa, mới lưu luyến không rời ly khai.

Mộ Vũ và Hàn Yên vội vã bưng nước đi qua để Hứa Vân Noãn rửa tay: “Tiểu thư thật đúng là thông minh, có những hài tử này giúp tuyên truyền, nghĩ đến không bao lâu, trong kinh thành rất nhiều người đều biết tin tức Tứ Quý các giảm giá.”

Hứa Vân Noãn cười cười, xoa xoa Nhị Hắc không có dưa ngọt ăn, mang theo lên xe ngựa về Mục gia.

Trong tửu lâu đối diện Tứ Quý các, đại hoàng tử Ninh Từ thu hồi ánh mắt, đáy mắt mang theo vẻ tán thưởng: Lần trước ở Mục gia gặp được, đã cảm thấy Hứa Vân Noãn ăn nói bất phàm, tâm tư nhạy bén, hôm nay vốn là muốn đi qua xem trộm dưa ngọt Tứ Quý các vừa lên kệ một cái, vừa lúc thấy được Hứa Vân Noãn mỉm cười chia dưa cho đám nhỏ.”

Hứa Vân Noãn tiếu sanh sanh đứng ở trong một mảnh hài tử vui mừng, mặt mày cong cong, má lúm đồng tiền ngọt ngọt, để người nhìn liền không tự chủ được cũng bật cười cùng nàng.

“Tứ Quý các này thực tại không tệ, để người âm thầm chiếu cố nhiều chút.”

Người hầu cận bên người đại hoàng tử vội vã lên tiếng trả lời: “Vâng, điện hạ.”
« Chương TrướcChương Tiếp »