Chương 240: Nhân Sinh Như Hí, Toàn Nhờ Diễn Kỹ

CHƯƠNG 239: NHÂN SINH NHƯ HÍ, TOÀN NHỜ DIỄN KỸ

Dịch giả: Luna Wong

Nghe được chỉ trích của Vu thị, Hứa Vân Noãn không có trả lời trước, mà là quay nàng khéo léo cười cười: “Phu nhân chớ thực sự nổi giận, dù sao ở địa phương cách đây không xa còn có thật nhiều người âm thầm nhìn đó, những người đó từng người một mắt sắc lắm, nếu nhìn thấy phu nhân biểu hiện hiền lành không bằng ngày thường, sau khi ra ngoài, không biết sẽ truyền lời đồn đãi thành bộ dáng gì nữa.”

Lửa giận đốt trong lòng Vu thị, bất quá nét mặt không thể không lộ ra vẻ ôn hòa, chỉ là một đôi mắt bén nhọn như dao nhỏ, hận không thể quả Hứa Vân Noãn.

“Ngày hôm nay có cảnh tượng như vậy, đều là ngươi tính toán tốt?”

“Phu nhân lời này ta nghe không rõ.” Hứa Vân Noãn mỉm cười mà chống đỡ.

Vu thị chặt chẽ nhìn chằm chằm Hứa Vân Noãn, sau một lát, giơ tay lên khe khẽ vuốt sợi tóc, đôi mắt chìm chìm theo:

“Ngươi còn không thừa nhận? Ngươi là cố ý lấy chú ý của Cửu Mạch trước, biểu thị ra phản cảm hắn, Cửu Mạch tính tình đơn thuần, nhận thấy được ngươi đối xử với hắn không tầm thường, nhất định muốn tham tra một chút nguyên nhân, ngươi ở đây thuận thế hướng, ngươi là người ở Kinh Châu thành cứu tính mạng hắn, nên Cửu Mạch nhất định cực kỳ đặc thù chiếu cố ngươi, hay cho một hạng người tâm tư gian trá!”

Hứa Vân Noãn tỉ mỉ quan sát đến động tác của Vu thị, trong lòng hiện lên một chút ba động.

Trước đây vừa tới Thẩm phủ, nàng có thể nói là lúc nào cũng lưu ý, nơi chốn cẩn thận, Vu thị chỉ là lộ ra một dáng tươi cười, nàng đều có thể ở trong lòng phỏng đoán ra vài loại ý tứ, đối với nhất cử nhất động của nàng có thể nói là quan sát cực kỳ tỉ mỉ, từ từ liền phát hiện, phàm là trong lòng Vu thị có tính toán, nhất định sẽ giơ tay lên nhẹ nhàng mà phủ sợi tóc, bản thân nàng cũng không có ý thức được động tác theo bản năng này.

Nhãn thần của Hứa Vân Noãn không dấu vết quét bốn phía một vòng, khi thấy trắc diện một chỗ giả sơn, giả sơn cao to, ở phía sau núp mấy người sẽ không có vấn đề, mà Lâm Hoa mới vừa rồi đã lui xuống lúc này không thấy bóng dáng.

Vu thị này sẽ không phải là cố ý dụ dỗ bản thân lộ ra tâm tư, sau đó kêu người bên ngoài ở chỗ này nghe chứ?

Nghĩ đến đây, Hứa Vân Noãn lập tức lộ ra một bộ vẻ kinh ngạc: “Vu phu nhân làm sao sẽ nghĩ như vậy chứ?”

“Lẽ nào ta đã đoán sai?”

Hứa Vân Noãn dằng dặc thở dài, nét mặt thập phần làm khó: “Ở Kinh Châu, đích thật là ta cứu tính mệnh của Thẩm công tử, cho nên ta không thừa nhận, cũng không phải là bởi vì ta muốn dùng cái này lấy sự chú ý của hắn, hay đạt thành bất kỳ kỳ mục đích gì từ hắn, chỉ là những chuyện quá khứ kia ta không muốn nhắc lại.”

“Đây nói còn hay hơn cả hát, chuyện ở Kinh Châu thành, có thể nói là một cái công lớn, chẳng lẽ ngươi không muốn công lao này?”

Hứa Vân Noãn xuy cười một tiếng: “Vu phu nhân cả đời ở trong kinh thành, hưởng thụ nô bộc thành đàn chăm sóc, ăn là trân tu mỹ thực, mặc chính là lăng la tơ lụa, ngươi vĩnh viễn sẽ không tưởng tượng được, ngay lúc đó Kinh Châu thành là một tràng cảnh bộ như thế nào? Ta là một y giả, tuy rằng học nghệ không tinh, nhưng theo chân gia gia kiến thức không ít người, Kinh Châu bị thảm trạng trước đây chưa từng gặp, Kinh Châu trong lòng ta vĩnh viễn là một dấu vết không muốn đυ.ng chạm, mà không phải công lao gì như đã nói.”

bookwaves.com.vn

Vu thị hơi mở to hai mắt, không nghĩ tới Hứa Vân Noãn chợt thay đổi sắc mặt, mới vừa rồi nàng diệu võ dương oai, chẳng lẽ nàng biết mình mưu tính?

Không có khả năng!

Vu thị ổn định tâm tư của mình: “Vậy vì sao ngươi vừa thấy được Cửu Mạch, đã biểu lộ ra phản cảm hắn?”

Hứa Vân Noãn rất nghi ngờ nháy mắt một cái, tựa hồ không hiểu Vu thị vì sao có nghi vấn này: “Công tử của Thẩm gia đích thật là không tệ, bất quá nếu hắn không tệ cũng không phải bạc, chẳng lẽ còn muốn người người đều thích sao? Vu phu nhân làm việc sẽ không bá đạo như vậy chứ, cũng bởi vì ta không thích Thẩm công tử, ngươi liền đơn độc gọi tới làm khó nhiều lần?”

“Ngươi. . . Ngươi đơn giản là càn quấy, ta lúc nào nói qua ý này?”

“Phu nhân lời mới rồi không chính là ý này sao? Ngươi hỏi ta vì sao phản cảm Thẩm Cửu Mạch, ta chính là không thích hắn, lý do này cũng không đủ sao?”

“Nếu là ngươi phản cảm hắn, thậm chí là không thích, vậy ở trong Kinh Châu thành vì sao cứu hắn?”

“Ý này của phu nhân là càng hy vọng hắn chết ở trong Kinh Châu thành?”

“Ngươi làm càn!” Dáng tươi cười trên mặt Vu thị rốt cục duy trì không nổi nữa, quay Hứa Vân Noãn quát lạnh một tiếng.

Hứa Vân Noãn đứng dậy, hơi lui về phía sau hai bước, nét mặt kinh ngạc: “Phu nhân hà tất động lửa giận lớn như vậy? Ta đây không phải là theo lời của ngươi mà nói sao? Hay là phu nhân căn bản cũng không lưu ý đáp án của ta, nên mặc kệ ta nói như thế nào, ngươi cũng sẽ tức giận bất bình như thế?”

“Ngươi. . . tốt, chuyện trong Kinh Châu thành tạm thời không đề cập tới, như vậy chúng ta nói việc giá rau lên xuống đoạn thời gian trước trong kinh thành, đó có thủ bút của ngươi đi?”

Vẻ kinh ngạc trên mặt Hứa Vân Noãn càng đậm: “Phu nhân lời này đã làm khó ta, tuy rằng ta trồng chút rau xanh, xây dựng một cửa hàng bán rau xanh, nhưng cũng chỉ là một mình, làm sao bằng vào sức một mình, ảnh hưởng toàn bộ giá rau trong kinh thành được?”

bookwaves.com.vn

“Ngươi cũng trồng không ít rau xanh, nếu ngươi có ý định nhiễu loạn, muốn khuấy giá rau có cái gì mà kỳ quái?”

“Phu nhân không nên hiểu lầm, giá rau khởi khởi phục phục là chuyện thường xảy ra, huống chi, ta cũng không biết Thẩm gia ký kết khế thư với người bên ngoài, làm sao có thể sớm biết trước nhiều chuyện như vậy, hơn nữa, ta và Thẩm gia không oán không cừu, hảo đoan đoan ghim các ngươi làm cái gì?”

Hứa Vân Noãn nói cực kỳ vô tội.

Vu thị âm thầm thiếu chút nữa cắn hàm răng, Hứa Vân Noãn này gian xảo như một con cá chạch, bắt không được, đè không được.

“Ngươi. . .”

“Phu nhân còn chuyện khác nữa không? Nếu là không chuyện gì, ta lui xuống trước.”

“Ngươi. . .” Vu thị không cam lòng để Hứa Vân Noãn dễ dàng như tránh được vậy, “Chuyện của Chương ma ma thì sao?”

“Chương ma ma có chuyện gì?”

“Nhi tử của Chương ma ma phái người điều tra tin tức của ngươi, sau đó hắn đã xảy ra chuyện. . .”

“Phu nhân nói chính là Đàm Vượng kia a? Hắn gặp chuyện không may, không phải là bởi vì hắn muốn gϊếŧ người sao? Kinh triệu phủ doãn Ngụy đại nhân cũng điều tra rõ ràng rồi, nếu phu nhân không rõ, vậy đi kinh triệu doãn phủ xem hồ sơ vụ án là được. Người hỏi ta, một người không quan hệ như ta chỉ có thể nói một câu, tâm tồn hắn bất thiện, nên gieo gió gặt bão.”

Hứa Vân Noãn thủy chung, biểu hiện cực kỳ vô tội, cùng dáng dấp như Vu thị đã đoán trước đó, đơn giản là sai lệch quá nhiều.

Vu thị không cam lòng, sau khi tâm tư thoáng vừa nghĩ, vội vã để thái độ của mình trở nên trầm ổn lãnh tĩnh: “Hứa cô nương, chuyện lúc trước mặc kệ có liên quan đến ngươi hay không, hôm nay đều đã qua, truy cứu nữa cũng không có bao nhiêu ý tứ, ta chỉ hy vọng trong khoảng thời gian kế tiếp, Hứa cô nương có thể cùng Cửu Mạch không nên có bất kỳ lui tới.”

Thần sắc trên mặt Hứa Vân Noãn càng nghi hoặc: “Phu nhân lời này tựa hồ ý có ám chỉ?”

Vu thị nhìn dáng dấp của Hứa Vân Noãn, chỉ cảm thấy cho dù tính nhẫn nại có tốt cũng bị nàng cho tiêu diệt hết: “Thân phận của Cửu Mạch đặt ở đó, có cách biệt một trời với Hứa cô nương, ta khuyên cô nương không nên tiếp xúc với hắn, cũng là miễn cho cô nương thương tâm, dù sao lấy thân phận như vậy của ngươi, vô luận như thế nào cũng không nên nhấc lên liên hệ với thế gia công tử.”

Lời vừa nói ra, còn kém rõ ràng chỉ vào mũi Hứa Vân Noãn, nói nàng không xứng với Thẩm Cửu Mạch, không nên mưu toan trèo cao!