Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Quốc Gia Bảo Ta Đi Làm Ruộng

Chương 43

« Chương TrướcChương Tiếp »
"Đại Hắc giỏi quá" Lâm Lăng nhìn Đại Hắc đang cổ sức làm việc thì tức khắc cảm thấy nó đáng tin cậy hơn Tiểu Lục nhiều. Nó không lười biếng, cũng không lòng dạ hẹp hòi, mấu chốt nhất chính là nó sẽ không ăn vụng thịt của cô, "Ăn thịt ngon không?"

Đại Hắc: Ngon.

Lâm Lăng: "Ăn ngon thì tốt, chờ sau này tao nhặt được thịt sẽ chia cho mày một ít."

Đại Hắc vui vẻ xoay vòng vòng: Tôi muốn thịt nhiều mỡ một chút.

"Được, Đại Hắc cố lên! Chờ nhặt được thịt tao sẽ chia cho mày chỗ thịt mỡ dày nhất." Lâm Lăng lại vẽ một cái bánh nướng thật to cho Đại Hắc, hy vọng nó có thể ăn vui vẻ.

Đại Hắc quả thực vui vẻ đáp lời: Tôi sẽ cổ gắng làm việc!

Lâm Lăng múc nước tưới ruộng, khoai tây và rau dưa vì thiếu nước mà uể oải vô cùng. Chờ cô vừa tưới nước cho chúng cả đám lập tức khôi phục màu xanh đậm bằng tốc độ mắt thường có thế thấy được.

Sau khi tưới ruộng của mình cô lại xách nước lên núi tưới cỏ tranh và cây giống. Hiện tại hồ nhiều nước nên cô cũng hào phóng, mỗi cây mầm sẽ được hai gáo nước. Sau khi uống no đám lá cây trên cành lại lớn lên một chút.

Phần cỏ mọc không nhiều lắm, chỉ một lát Lâm Lăng đã tưới xong, cô đứng trên đỉnh núi nhìn sườn núi cháy đen trụi lủi chỉ có một chút đã phủ màu xanh thì đáy lòng hơi nôn nóng. Hiện tại tưới nước là một vấn đề lớn, mỗi ngày xách nước qua lại quá chậm, nếu không dùng dị năng mà dựa theo tốc độ này thì phải mất mấy năm cây mới cao lớn.

Cô vẫn nên nhanh chóng tìm được dầu và máy phát điện mới giải quyết được việc tưới nước.

Hôm qua cô đã đi về phía nam chừng 20 km, càng đi càng xa xôi mà vẫn không tìm được thứ mình muốn. Chờ thêm mấy ngày nữa cô thủ đi về phía bắc nhìn một cái xem. Cô nhớ rõ trên đường đi tới đây cô có thấy một thành phố ở hướng đó, hắn là sẽ có nhiều thu hoạch khi tới ấy.

Khoảng 5 giờ Lâm Lăng xách theo xô nước về nhà, mới vừa tới cửa nhà cô đã thấy một quả thông lăn tới bên chân mình. Cô cúi đầu nhìn thoáng qua quả thông, lại nhìn thoáng qua đầu sỏ ném quả thông về phía này. Thấy Tiểu Lục đứng trên một đống củi, hai cái lá đang nghịch một quả thông thế là cô hỏi, "Chơi vui không?"

Tiểu Lục sợ tới mức run lên, quả thông kia lập tức rơi xuống nện lên dây leo của nó. Tiểu Lục cũng không dám kêu đau mà lập tức tranh công chỉ vào đống củi: Đây đều là củi tôi vác về đó.

"Ghê gớm nhỉ!" Lâm Lăng khom lung nhặt hai quả thông lên ném về phía đông củi nhưng trong lúc ấy cô nghe thấy tiếng lách cách vang lên từ hai quả thông.

Cô kinh ngạc nhìn hai quả thông sau đó bẻ lớp vỏ ngoài thì thấy bên trong có hạt, màu sắc sáng, no đủ, nhìn thực khả quan. Cô bẻ hai quả thông ra và tinh tê chọn được 5 hạt thông. Lúc sau cô lại nhặt được mười mây quả thông từ đồng củi và lấy được 30 hạt thông.

Tiểu Lục nghi hoặc nhìn Lâm Lăng: Ăn được à?
« Chương TrướcChương Tiếp »