Miệng vết thương trên người con thú biến dị nhìn có vẻ mới, hắn là nó mới bị đánh không lâu. Lâm Lăng không ngửi được mùi máu nhưng đám thú biến dị khác nhanh nhạy hơn ắt sẽ lấn tới.
Con thú kia thấp giọng rống một tiếng, không biết là đồng ý hay không đồng ý.
"Vậy tao cứ coi như mày đã đồng ý nhé." Lâm Lăng lấy hai phần ba số màn thầu nướng thơm phức đưa cho nó.
Con thú biến dị há mồm ngậm màn thầu và ăn ngầu nghiến. Lượng màn thầu không lớn, nhưng ăn xong cũng miễn cưỡng lấp đầy một phần bụng giúp nó không còn quá khó chịu. Sau khi nó ăn xong cũng không mơ ước đống màn thầu trên tay Lâm Lăng nữa mà ngoan ngõan nằm bò, an tĩnh không phát ra tiếng động nào.
Lâm Lăng nhanh chóng cắn phần màn thầu còn lại sau đó dựa vào vách tường bắt đầu nhắm mắt nghi ngơi nhưng tinh thần cô lại không vì thế dụng dị năng thúc giục mọc mấy cái lá đặt ở chân tường bên ngoài phòng thủ, nếu có bất kỳ gió thổi cỏ lay nào cô sẽ là người biết đầu tiên.
Đêm đã khuya, nhiệt độ ngày càng thấp, sương đen cũng ngày một nặng nề. Lâm Lăng bổng mở bừng mắt và cảnh giác nhìn ra ngoài - cuối cùng chúng vẫn tới.
Cùng lúc ấy con thú biến dị nằm bên cạnh cũng mở con mắt còn sót lại, cả người cong lên thành tư thế chiến đấu và nhìn chẳm chẳm bên ngoài.
Đám dã thú bên ngoài theo mùi máu tươi đuổi tới, chờ chúng nó ngửi được mùi con người thì lập tức hưng phấn kêu lên.
Là sói?
Lâm Lăng nhìn sáu con mắt xanh thẳm trong bóng đêm thì lập tức cảm thấy lưng tê dại. Sau khi mạt thế buông xuống cô và đồng bạn cùng tìm kiếm khu an toàn để ẩn náu. Nửa đường bọn họ đi qua một khu rừng nguyên thủy và đã gặp một đám sói. Lúc ấy đám sói kia chưa biển dị nhưng sức chiến đầu đã cực kỳ mạnh mẽ. Trong đội ngũ bọn họ có người có dị năng nhưng cũng chắng nằm chắc mười phần, cuối cùng vẫn chết mất 2-3 người.
Hiện tại có ba con sói, chẳng biết có phải thú biển dị hay không nhưng Lâm Lăng chỉ có một mình nên cô cũng chẳng nắm chắc phần thắng.
Ba con sói nhìn chằm chằm Lâm Lăng với đội mắt tỏa ánh sáng. Tụi nó nhe răng trợn mắt, nước miếng chảy ròng ròng nhưng không hề sốt ruột lao lên cản xé cô mà do dự giổng như đang thương lượng nên xuống tay từ chỗ nào.
Lâm Lăng không thích cảm giác bị coi như con mồi này, cô thúc giục dị năng để cành lá sinh sôi hóa thành dưỡi dao sắc bén đâm về phía ba con sói.
Ba con sói kia tuy không phải thú biển dị nhưng cũng vô cùng nhanh nhạy né tránh đòn tấn công của Lâm Lăng sau đó tổng tấn công cô.
Đối mặt với đòn tấn công này Lâm Lăng theo bản năng khống chể dị năng để ngăn cản. Mỗi động tác của cô đều thực hiện nhiều lần, mỗi lần tấn công đều hung ác và chuẩn hơn. Ở thời điểm một con sói sắp cắn được vào người, cô lập tức thúc giục Tiểu Lục đâm xuyên qua bụng nó.