Tiểu Lục cực kỳ khó hiểu: Sao cô không dùng dị năng cho nhanh?
"Có thể trực tiếp dùng dị năng thúc giục rau dưa sinh trưởng nhưng nếu muốn giữ lại hạt giống thì nhất thiết phải để tụi nó trưởng thành rồi già đi."
Lâm Lăng có thể sử dụng dị năng để hạt giống nhanh nảy mầm và lớn lên hoặc khởi tự hồi sinh đám cây đã chết.
Nhưng cô không có cách nào vi phạm quy định của tự nhiên, thúc giục rau dưa già đi và kết ra hạt giống. Thế nên nếu muốn có hạt giống cô phải trải qua từng bước tuần tự.
"Nếu đủ hạt giống thì tao có thể trực tiếp thúc giục tụi nó lớn lên để ăn." Lâm Lăng thấy rau dưa đã trồng xong thì cầm cuốc xới đất hoang ở bên cạnh.
Chờ tới buổi chiều cô lại xới thêm được nữa mẫu đất nữa, nhưng đồng thời cái cuốc thứ hai cũng bị cong.
Cái này đúng là dậu đổ bìm leo, vốn cô cũng chẳng giàu có gì cho cam.
"Nếu cứ theo tình huống này thì có nhiều cuốc hơn cũng không đủ cho tao dùng."
Lâm Lăng nhìn cái cuốc bị cong thì thở dài và tìm một viên đá gõ cho cuốc thẳng lại. Sau một hồi sửa sang hẳn là có thể sử dụng thêm 3 ngày!
Lâm Lăng gõ thẳng cái cuốc xong thì trời cũng tới chạng vạng.
Cô nhìn đống mầm rau dưa và khoai tây bị phơi khô uể oải thì lo lắng. Đất này vẫn quá khô, cô phải tưới thêm ít nước mới được.
"Bây giờ tao muốn đi múc nước tưới ruộng, mày có đi cùng không?"
Tiểu Lục bò lên tay cô, quấn thấy cổ tay giống như một cái vòng phỉ thúy xanh biếc. Lâm Lăng nhìn Tiểu Lục quấn quanh tay mình thì trong mắt có vài phần ý cười, đúng là cái thứ dính người.
Một người một cây đi về phía hồ nước, được nửa đường Tiểu Lục lại tuột xuống chạy trước.
Lâm Lăng nhìn Tiểu Lục khác thường thì sắc mặt nghiêm trọng hẳn lên, chẳng lẽ Đại Hắc trốn rồi?
Cô bước nhanh qua, chờ tới bên bờ hồ thấy tình huống ở đó lập tức ngay người. Hồ lúc này đã sâu nữa thước, trên mặt lơ lửng một ít cỏ nước màu xanh lục trong cực kỳ khả quan.
Cỏ này mọc từ đâu ra thế?
Rõ ràng lúc trước hồ nước vẫn trụi lủi, hôm nay lại tràn đầy cỏ, chẳng lẽ ở đây có người khác cũng có dị năng hệ mộc à?
Lâm Lăng đề phòng nhìn bốn phía nhưng mấy ngày nay cô thấy tình huống rất tốt mà, nó thấy gì khác lạ đâu?
Lúc này trong nước truyền đến tiếng lọc cọc lọc cọc, mặt nước cũng bắt đầu nổi bọt.
Lâm Lăng đề phòng nhìn mặt nước và bỗng nhiên phát hiện một cái bóng đen lớn đang bơi trong nước.
Lúc cô chuẩn bị ném đao về phía đó thì thấy Đại Hắc nổi lên, miệng há to nuốt một đống cỏ nước trên mặt đất vào miệng.
Lâm Lăng nhìn Đại Hắc thì nhẹ nhàng thở ra, cô còn tưởng trong nước có thú biến dị khác.
Đại Hắc bơi tới rìa hồ lập tức lắc lắc đuôi canh công: Tôi phun được nhiều nước chưa? Lợi hại không?
Lâm Lăng nhìn Đại Hắc phun được một đống nước trong một ngày một đêm thì vừa lòng gật đầu: "Đại Hắc, đóng cỏ nước này đều là mày phun ra à?"