- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Tiên Hiệp
- Quốc Độ Vĩnh Hằng
- Chương 41: Âm Dương Hoàn 2
Quốc Độ Vĩnh Hằng
Chương 41: Âm Dương Hoàn 2
“Lối vào gara có cửa chuyển động, hiện tại không có điện nhưng có thể dùng sức người kéo cửa chuyển động xuống. Chỉ cần khóa cửa lại những con chuột kia muốn xông vào cũng không dễ dàng.”
Liễu Thiến Thiến nhìn gara một chút, chỉ vào cửa nói.
Những người kia liều mạng kéo cửa nhà xe dưới hầm.
Ở trên ban công, sau khi chứng kia toàn bộ những học sinh kia vọt vào nhà xe dưới hầm, Dịch Thiên Hành khẽ cau mày, nhưng cũng không hề nói gì. Xu cát tị hung Tránh hung tìm cát đây vốn là thiên tính của con người, những người kia vọt vào nhà xe dưới hầm, hẳn là nhìn thấy hắn bắn ra tên sắt cảm giác được bên trong tòa cao ốc có cao thủ, ít nhất có thể an toàn hơn bên ngoài, cho nên mới tiến vào nhà xe dưới hầm.
“Người, còn phải dựa vào chính mình.”
Dịch Thiên Hành chỉ hơi lắc đầu một cái, loại tâm thế này mặc dù rất khó thực hiện, nhưng hoàn cảnh như tận thế này y dựa vào người khác, chỉ có thể an toàn nhất thời, để có thể tồn tại tiếp được hay không thì chỉ có dựa vào chính mình.
“Những Nguyện Lực Chân đó cũng không thể bỏ, mỗi viên đều là đường tắt để trở nên mạnh mẽ. Còn có những còn cuột kia số lượng không ít, nhưng thực lực không mạnh, nắm chắc có thể nằm trong phạm vi ứng phó, không có lí do gì có thể vội vàng buông tha.”
Những con chuột này Dịch Thiên Hành đã cẩn thận quan sát qua, tuy rằng hung tàn, hình thể khổng lồ có kích thước giống như chó nhà, bị cắn một cái ngay cả dây thắt lưng đều sẽ bị xé rách, nhưng chúng vẫn thuộc phạm vi thú hoang, có bản năng săn gϊếŧ nhân loại tính tình khát máu, đáng sợ nhất không phải là sức mạnh bản thân của chúng, mà là bầy chuột tụ lại một nơi sản sinh lực phá hoại. Đó mới là nguyên nhân con người không thể chống lại.
Thực lực chân chính, cũng chỉ tương đương với người bình thường. Chỉ cần không sợ, dám đánh dám gϊếŧ, đơn độc đối đầu, không hẳn là không đấu lại với những con chuột này.
Điểm ấy đối với Dịch Thiên Hành mà nói thì càng thêm không phải là vấn đề.
" Vừa vặn thử dùng phương pháp vận dụng mới của Tiên Thiên Âm Dương Nhãn. Ngưng tụ Âm Dương Tỏa, cũng phải cần rất nhiều linh hồn. Món ăn đưa tới cửa, không lý do gì không ăn."
Dịch Thiên Hành chậm rì rì nói.
Bước nhanh đi tới đại sảnh, liếc mắt nhìn về phía ba nữ, vẫn như trước bên trong quan tưởng, cũng không đánh thức các nàng, cầm lấy đường đao chiến mâu, dao răng hổ quân dụng đeo lên người. Liền trực tiếp như vậy ra ngoài, một lần nữa đóng lại cửa chống trộm chìa khóa cũng mang trên người, trở về chính mình cũng có thể trực tiếp mở cửa đi vào.
Bên trong cao ốc có vẻ rất yên lặng nhưng có thể ngửi thấy mùi khói lửa, hiển nhiên trong nhà có người đốt lửa sưởi ấm, nhiệt độ bây giờ đã khá thấp, cũng không có mấy ai dám ra ngoài. Lúc trước, tầng trệt đã được thanh lý qua một lần, rất thuận lợi đi xuống tầng chót.
Mở cửa sắt ra.
Chít chít! !
Mới vừa đi ra, một luồng máu tanh liền phả vào mặt, chỉ nhìn thấy, một con chuột khổng lồ mở cái miệng rộng, đột nhiên hướng về cổ của Dịch Thiên Hành cắn xuống. Mở cửa là đến, không có bất kỳ dấu hiệu nào.
"Muốn chết!"
Sau khi Dịch Thiên Hành tu luyện "Ngự Long Thiên Kinh" sớm đã coi nguy hiểm như là loại bản năng, lấy tốc độ nhanh nhất di chuyển qua, đường đao trong tay cũng xoay theo nháy mắt trực tiếp chém tới. Ở trong bóng tối lóe ra một vệt hàn quang.
Tốc độ vồ gϊếŧ của con chuột kia rất nhanh nhưng tốc độ vung đao của Dịch Thiên Hành lại càng nhanh hơn.
Ở tại lúc móng vuốt của nó chưa đυ.ng đến thân thể liền bị một đao chém thành hai khúc mất mạng tại chỗ, trong đối mắt chợt lóe ánh sáng một đạo linh hồn từ bên trong cơ thể trực tiếp bị kéo, đồng thời thuận thế thu Nguyện Lực Châu vào trong ba lô.
Chít chít chi! !
Đi tiếp nữa liền nhìn thấy, trong bóng tối từng đôi mắt màu đỏ gắt gao theo dõi hắn, toàn bộ đều là chuột, hơn nữa càng ngày càng nhiều chuột từ xung quanh nhanh chóng vây lại, có thể ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm.
Trong nháy mắt có tới hành trăm con lít nha lít nhít, làm cho người ta tê cả da đầu.
"Đến đúng lúc lắm. Thử xem chiêu thức mới của Tiên Thiên Âm Dương Nhãn, Âm Dương Tỏa! !"
Dịch Thiên Hành chứng kiến không chỉ không sợ hãi, trái lại còn lộ vẻ hứng phấn. Hơi suy nghĩ, đôi mắt đã vô thanh vô tức hiện lên vệt trắng đen.
Ào ào ào! !
Bên trong một trận tiếng lanh lạnh vang lên, trong nháy mắt một xích sắt trắng đen có ba bốn mắc xích từ trong mắt hiện ra, chính là Âm Dương Tỏa, đã ngưng luyện ra ba cái Âm Dương Tỏa, cái thứ tư đang diễn sinh ra, chỉ là cũng không triệt để ngưng tụ đại bộ là hư huyễn. Còn cần đại lượng linh hồn để nung nấu hấp thụ.
Ba cái Âm Dương Tỏa vừa ra, không khí bốn phía vì thế cũng bị ngưng lại, nhiệt độ giống như càng thấp hơn, Xích sắt hình như có từng trận tiếng vang quỷ dị, làm cho linh hồn người đều rung rẩy, dù chỉ nhìn một chút linh hồn phản phất giống như bị xích sắc kia hấp thụ, lôi ra từ trong cơ thể.
Ngay cả chuột vây quanh bốn phía đều cảm thấy một trận bất an.
"Âm Dương Hoàn, trấn áp! !"
Lại một đạo tiếng nói từ trong miệng Dịch Thiên Hành phun ra, ba cái Âm Dương Tỏa đều đồng thời phát ra quang mang hắc bạch, trong nháy mắt rời ra hóa thành những viên màu trắng đen. Đây là Âm Dương Hoàn
Mỗi một Âm Dương Tỏa đều phân giải thành 81 viên Âm Dương Hoàn. Ba Âm Dương Tỏa, chính là 243 viên Âm Dương Hoàn. Đồng thời phóng ra thần quang hắc bạch phá không bay về phía bầy chuột.
Chít chít chi! !
Chỉ nhìn thấy, một viên Âm Dương Hoàn xuất hiện phía trên một con chuột đột nhiên rơi xuống, liền ràng buộc con chuột vào bên trong Âm Dương Hoàn, thật giống như trên đầu nó có vòng ánh sáng trắng đen. Vừa bị ràng buộc, con chuột kia liền phát ra tiếng kêu thảm thiết đau đớn, tuy rằng không chết nhưng thật giống như đang chịu đựng nổi thống khổ khôn nguôi, lặn lộn trên mặt đất. Liều mạng bắt lấy Âm Dương Hoàn, phải lấy Âm Dương Hoàn từ trên đầu xuống.
Tình huống như vậy trực tiếp xảy ra trên người 243 con chuột khác.
Dồn dập ngã trên mặt đất kêu rên.
Dịch Thiên Hành nhìn thấy trên mặt lộ ra vẻ mặt vui mừng, một chút cũng không khách khí vung đao gϊếŧ tới, chuột ngã trên mặt đất, chỉ biết kêu thảm thiết, căn bản không biết né tránh đánh trả, một đao một chuột bị mất mạng tại chỗ. Sau khi chết, Âm Dương Hoàn thoát ly, ở bên trong Âm Dương Hoàn còn ràng buộc một đạo linh hồn có dáng dấp của con chuột, các linh hồn bị ràng buộc đều kêu lên thảm thiết. Theo Âm Dương Hoàn trở về bên trong Âm Dương Nhãn, linh hồn được mang về, bị Âm Dưỡng Nhãn nhanh chóng luyện hóa, dung nhập vào trong Âm Dương Tỏa thứ tư, để phần hư huyễn của Âm Dương Tỏa không ngừng tụ thành thực chất.
Quá trình chém gϊếŧ bầy chuột, phong thái ung dung quả thật là người khác khó tin.
- 🏠 Home
- Huyền Huyễn
- Tiên Hiệp
- Quốc Độ Vĩnh Hằng
- Chương 41: Âm Dương Hoàn 2