Chương 12: Vô Tự Thiên Thư 1

----------------------------

"Không ngờ những con quái vật này cũng có linh hồn, ta chỉ cần thu thập đầy đủ linh hồn từ bọn chúng liền có cơ hội nâng cao uy lực của Tiên Thiên Âm Dương nhãn. Tất nhiên cũng sẽ có khả năng trong thời gian ngắn không ngừng bạo tăng số lượng Âm Dương Tỏa lên a."

Trong đầu Dịch Thiên Hành hiện lên một đạo ý niệm.

Sở dĩ khó có thể khả năng để nhanh chóng gia tăng Âm Dương Tỏa, mấu chốt nhất chính là không thể dùng biện pháp trắng trợn đi săn gϊếŧ Quỷ Hồn Lệ Quỷ. Những năm tháng này trôi qua hắn cũng chỉ có thể ngưng tụ ra hai cái Âm Dương Tỏa thôi đấy. Nhưng bây giờ đâu đâu cũng có quái vật, mà bên trong những tên quái vật này đều có linh hồn đấy. Chỉ cần đánh gϊếŧ bọn chúng rồi thôn phệ những linh hồn này, ta có thể tế luyện Âm Dương Tỏa nha.

Như vậy tốc độ ngưng tụ tất nhiên sẽ tiến triển cực nhanh a.

Sau khi những đầu cương thi chết đi đều đồng dạng lưu lại một viên nguyện châu, hơn nữa còn xuất hiện thêm một quả quang cầu. Sau khi cầm quang cầu trong tay, bên trong quang cầu có hiện ra một răng nanh cương thi.

Răng nanh Cương thi: Luyện tài, có thể luyện chế pháp bảo, có thể luyện chế đan dược, cấp độ phàm giai trung phẩm.

Xoát!!!

Đột nhiên xuất hiện một con quái vật cao su màu xanh lục đang nhảy cà tưng cách đó không xa, trên con quái vật có mắt, miệng, thoạt nhìn nó như một đoàn chất dính quỷ dị, giống như chất lỏng. Nó chính là Sử Lai Mỗ đang di chuyển bằng cách nhảy cà tưng, chính xác hơn là truy đuổi theo một vị lão nhân.

Phốc!!!

Cái con quái vật Sử Lai Mỗ này liền há mồm phun ra một ngụm chất lỏng màu xanh lá, không ngừng rơi trên người lão nhân. Ở chỗ lão nhân kia liền hết thảm lên một tiếng, sau đó cả người bốc lên khói trắng, nhanh chóng bị ăn mòn, huyết nhục thối rữa. Bị mất mạng tại chỗ a.

Cái thứ phun ra đấy không ngờ lại là dịch a-xít có nồng độ ăn mòn cao.

"Đáng chết!"

Dịch Thiên Hành tận mắt nhìn thấy lão nhân bị gϊếŧ chết, trong nội tâm hắn cũng không ngừng sinh ra một cơn lửa giận, liền đặt chiến mâu đừng ở ngay bên hông. Trở tay bắt lấy cây cung trên lưng cũng không trần chờ xuất ra một mũi tên sắc bén, hắn nhìn cũng không thèm nhìn, không khách khí bắn mũi tên hướng tới Sử Lai Mỗ.



Vèo!

Cái mũi tên này nhanh như tia chớp, tốc độ của nó cực nhanh liền lập tức xuất hiện trước mặt Sử Lai Mỗ, mũi tên thẳng tắm xuyên thủng thân thể nó. Ở trên mũi tên còn ẩn chứa một lực đạo, chỉ ngay sau đó thân thể của Sử Lai Mỗ cũng mũi tên chọc thẳng xuống mặt đất.

Tuy vậy nhưng nó vẫn chưa có chết, thân thể vẫn còn giãy dụa trên mặt đất đấy.

Dịch Thiên Hành bước nhanh tiến về phía trước, thuận tay rút đường đao ra liền vung tay đem Sử Lai Mỗ chém thành hai khúc.Lúc này Âm Dương Nhãn của hắn cũng lập lòe liền cưỡng ép rút linh hồn Sử Lai Mỗ vào trong đôi mắt, nhanh chóng tế luyện nó.

Vì đây là đạo Âm Dương Tỏa thứ ba cần phải ngưng tụ tích góp từng viên gạch a.

Phốc Phốc phốc!

Sau khi gϊếŧ chết đầu Sử Lai Mỗ kia lập tức thêm ba đầu Sử Lai Mỗ ở đằng xa nhảy ra, Dịch Thiên Hành cũng không chút do dự liền kéo cung bắn tên, ba mũi tên nhọn phá không lao tới, ba mũi tên phân biệt mà xuyên thủng ba đầu Sử Lai Mỗ. Trong khoảng khắc đã mất mạng.

Ở bên trong những nhà lầu gần chỗ Dịch Thiên Hành, có người theo cửa sổ nhìn ra thấy cảnh hắn ở phía dưới săn gϊếŧ quái vật. Từng cái màn cửa sổ theo đó được kéo ra, tiếp đến là những tiếng kinh hô phát ra.

"Mau nhìn, phía dưới có người săn gϊếŧ quái vật, thật sự lợi hại. Tiễn thuật của hắn vậy mà thật chuẩn, mỗi mũi tên vậy mà đều có thể trúng mục tiêu a. Thật là lợi hại, đó là ai thế." Có người ở trên lầu la lên.

"Cái tên quái vật da màu xanh ta đã nhìn thấy qua, người trưởng thành căn bản không phải đối thủ của nó đấy. Một gậy cũng có thể gõ nát xương đầu ngươi ta a, ngay cả đầu cũng sẽ bị nó nện nát như đậu hủ. Thế mà ở trong tay hắn lại bị gϊếŧ nhiều như thế. Khẳng định hắn đã học qua võ đấy."

Lúc Dịch Thiên Hành bắt đầu gϊếŧ những Ải Tử da màu xanh thì đã có người gào lên.

"Những con quái vật kia khi chết rồi đều có đồ vật gì đó, cái thứ hạt châu màu trắng kia là gì, chẳng lẽ bên ngoài thế giới đã biến thành trò chơi rồi sao." Một độc giả trên mạng có thâm viên văn học âm thầm suy đoán.

Tình hình như vậy tương tự rất giống với trò chơi nhưng mạng cũng chỉ một thôi, một khi bị cũng không có cơ hội phục sinh a. Thi thể máu chảy đầm đìa vẫn còn hiện ra trước mặt, liền bị gϊếŧ chết, bị ăn sạch.