Tải app Android hoặc iOS để đọc truyện nhanh hơn

Hỗ trợ: Fanpage TruyenHD

Quốc Bảo Xuống Núi

Chương 34. Hẹn hò lãng mạn đầy kí©h thí©ɧ

« Chương TrướcChương Tiếp »
Chủ nhiệm Lâm biết rõ trình độ của Vương Vũ An, bởi vậy theo cùng lên núi còn có hai kiểm lâm viên khác, cho dù Vương Vũ An có đi một đường cũng không tập trung mà lướt điện thoại di động, chỉ cần Cố tổng không nhắc tới, thì cũng chẳng ai để ý tới, để hắn đi.

"Cố tổng, đây là rừng kinh tế trồng năm trước "Kế hoạch núi xanh", phát triển rất tốt..."

Coi tiếng giới thiệu phía trước như gió bên tai, Vương Vũ An phát vị trí của mình cho Ti Ti.

"Tinh." Đối diện trả lời bằng một hình ảnh.

Nhìn thấy một chiếc áo khoác lụa mỏng rơi trên mặt đất, cùng với cơ thể mông lung nửa hở vai bên cạnh, tim Vương Vũ An đập nhanh hơn.

Trước khi lên núi, Vương Vũ An gửi rất nhiều tin nhắn cho Ti Ti.

Đối phương cũng không đáp lại anh, chỉ nói: "Anh đến đi."

Vương Vũ An coi đây là tình thú giữa hai người, cười nói: "Được, chờ anh."

Ti Ti: "Đưa vị trí của anh cho em, em muốn nhìn anh từ từ đến gần em."

Ngay từ đầu Vương Vũ An đã cảm thấy cô không dính người thì chịu không nổi, tuy nhiên rất nhanh anh đã nhận ra điểm tốt trong đó.

Bởi vì mỗi khi anh tới gần một thêm một đoạn khoảng cách, Ti Ti sẽ cởi ra một bộ quần áo…

Cố Thanh Cừ lựa chọn lộ tuyến khảo sát cùng "địa điểm hẹn hò" của Ti Ti không cùng trên một đường thẳng, khi khoảng cách không thể tiếp tục tới gần nữa, Vương Vũ An lén lút rời khỏi đội.

Anh tụt lại phía sau vài bước, chậm rãi kéo dài khoảng cách, cuối cùng bóng người lóe lên, biến mất ở trong rừng rậm bên cạnh.

Chờ lúc trở về, chỉ cần nói mình lạc đường là được rồi.

Vương Vũ An mang theo tâm trạng kích động chạy về phía Ti Ti, cùng lúc đó, Cố Thanh Cừ nhìn thoáng qua hướng của anh thì thấy anh đã biến mất.

Trên cổ tay hắn, một con trỏ trên mặt đồng hồ vững chắc chỉ vào vị trí của Vương Vũ An.

Cổ tay áo hạ xuống, che mặt đồng hồ, Cố Thanh Cừ nói: "Đi thôi."



Áo khoác.

Thắt lưng.

Váy dài.

Lớp lót bên trong.

Từng món quần áo rơi xuống, đến mức Vương Vũ cảm thấy yên tâm như đánh trống, đường núi ngày xưa gập ghềnh đều trở nên thật nhẹ nhàng, giống như đang đi trong sương mù.

Khi đi đến thời điểm cây số cuối cùng, anh dừng lại, nuốt nước bọt và phát định vị: "Em yêu, anh đến đây."

Ti Ti như đã hẹn gửi bức ảnh cuối cùng.

Vẫn mông lung như trước.

Sự tương phản giữa đen và trắng thật lừa tình càng khiến người ta bắt mắt.

Cô gái trong ảnh không thấy rõ mặt, chỉ có thể mơ hồ nhìn đường cong lung linh, tất cả bị vùi lấp trong bóng tối, có thể dìm chết người.

Vòng eo uốn cong thành độ cong đến rung động lòng người, làn da trắng, môi đỏ, cùng với đôi chân dài được bao phủ bởi một lớp vải đen vô cùng kí©h thí©ɧ, lúc này nội tiết tố trở nên nồng đậm nhất, chàng trẻ tuổi này ngây ngốc dệt ra giấc mộng đẹp nhất.

Không, cho dù là trong mộng cũng không có hình ảnh như vậy.

Dù cho như vậy... Chân Ti Ti sao lại có chút kỳ lạ? Quá thẳng, làm thế nào để mặc vớ … mềm mại như vậy?
« Chương TrướcChương Tiếp »